Ông Xã Thần Bí

Chương 633




CHƯƠNG 633: CÔ TA CÓ THỂ CỰ TUYỆT SAO?

Tiếp đó, trên đường tới công ty, Trần Minh Tân và Tô Ánh Nguyệt cũng chỉ im lặng ôm nhau, không nói chuyện của Grissy nữa, cũng không nhắc tới chuyện của Cố Hàm Yên nữa.

Khoang xe thêm phần yên ắng.

Đến công ty, hai người cũng không trao đổi, mà là ai làm việc nấy.

Lúc Tô Ánh Nguyệt chỉnh sửa xong hành trình của Trần Minh Tân, mới phát hiện buổi chiều Trần Minh Tân phải rời công ty sớm.

Cô nhìn về phía Trần Minh Tân, xem bảng hành trình trong tay lần nữa, liền đi sang: “Anh hôm nay muốn tan ca sớm?”

“Có chuyện.” Trần Minh Tân nói xong, lại như cảm thấy không phù hợp, giải thích: “Công chúa Aika có lời mời.”

“Công chúa Aika?”

Trần Minh Tân nghe ra sự kinh ngạc trong giọng nói của Tô Ánh Nguyệt, quay đầu nhìn cô, mới phát hiện hai mắt cô đang phát sáng nhìn mình.

Anh không nhịn được cong môi: “Muốn đi?”

“Ừ!” Tô Ánh Nguyệt gật đầu liên tục.

Trần Minh Tân hất cho cô gáo nước lạnh: “Buổi chiều em đã hẹn Bethe Shaleen cùng bàn phương án hợp đồng rồi.”

Tô Ánh Nguyệt có chút khoa trương há miệng, sững sốt nói: “…Sao anh biết?”

Cô biết anh bận bao nhiêu, sao có thể còn có thời gian quản chuyện của cô chứ.

Trần Minh Tân ung dung nhìn cô, nhàn nhã nhìn cô: “Anh cái gì cũng biết.”

Tô Ánh Nguyệt liếc anh.

Quả thực, cô đã hẹn với Bethe Shaleen buổi chiều bàn bạc, cho nên không thể cùng Trần Minh Tân đi gặp công chúa Aika rồi.

Cô ở đây không có bạn bè, Aika mặc dù là người hoàng thất, nhưng tính tình Aika rất tốt, trầm ổn, cũng khinh thường đùa bỡn tâm cơ, Tô Ánh Nguyệt quen cô ấy cũng sắp hơn nửa năm rồi, cũng cảm thấy có chút thân thiết.

Trần Minh Tân thấy cô dáng vẻ không quá sẵn lòng của cô, cũng nói: “Nếu thực sự muốn đi, em có thể gọi điện cho Bethe Shaleen, đẩy cuộc hẹn buổi chiều đi, cùng anh đi tìm công chúa Aika.”

“Không cần đâu, anh đi là được rồi, em muốn sớm chút làm xong yêu cầu và việc đàm phán với Bethe Shaleen.” Cô không muốn luôn làm việc với người phụ nữ có ý đồ với chồng mình.

Trần Minh Tân như hiểu được suy nghĩ trong lòng cô, nghe vậy, cũng không khuyên nữa.

Buổi chiều, chân trước Trần Minh Tân vừa rời đi, Bethe Shaleen đã tới.

Cô ta vừa tới, liền hỏi Tô Ánh Nguyệt: “Anh Trần không ở công ty?”

Tô Ánh Nguyệt liếc nhìn cô ta, ánh mắt rõ ràng cực kỳ hời hợt: “Ừ.”

Cho dù anh ở công ty thì thế nào? Còn không phải không muốn nhìn thấy Bethe Shaleen sao.

Những người phụ nữ này thật sự thú vị, đàn ông càng không xem cô ta ra gì, cô ta ngược lại càng muốn quấn lấy không buông.

Còn may, hôm nay cô và Bethe Shaleen xác nhận lần cuối, chuyện sau này, không cần gặp mặt bàn bạc nữa.

“Vậy, anh ấy đi đâu rồi?” Bethe Shaleen như không cảm thấy sự lạnh nhạt của Tô Ánh Nguyệt, lại hỏi: “Tôi nghe nói, mấy ngày trước anh ấy đi gặp nữ hoàng?”

“Cô nghe thấy ở đâu?” Tô Ánh Nguyệt nghe vậy, lập tức quay đầu nhìn cô ta: “Tin tức của cô thật nhanh nhạy.”

Trên mặt Bethe Shaleen đột nhiên xuất hiện biểu cảm kiêu ngạo: “Tôi có người quen trong hoàng thất.”

Tô Ánh Nguyệt cười, nhìn có chút chân thành: “Vậy thật không đơn giản.”

Cô còn được công chúa Aika mới đi xem đua ngựa hoàng gia đâu!

Ồ, mặc dù đó chỉ là thủ đoạn công chúa Aika dùng cô để uy hiếp Trần Minh Tân.

“Vậy, anh Trần…”

“Xin lỗi, liên quan đến hành tung của cấp trên, tôi làm thư ký không thể tiết lộ với cô, dù sao đó là vi phạm đạo đức nghề nghiệp.”

Lúc này, hai người đã đi tới cửa phòng họp, phòng họp hiện tại đang trống, Tô Ánh Nguyệt liền trực tiếp dẫn cô ta vào, yên tĩnh, tiện để bàn chuyện.

Cô đẩy mở cửa, cánh tay vươn ra, làm động tác xin mời: “Mời vào!”

“Cảm ơn!”

Sau khi Bethe Shaleen đi vào, ngồi xuống, sắc mặt có chút ngượng ngùng nói: “Vừa nãy…tôi chỉ là tùy tiện hỏi một chút mà thôi…”

“Tôi biết.” Tô Ánh Nguyệt ngẩng đầu nhìn cô ta, lại cười, đôi mắt hoa đào xinh đẹp phủ một tầng sương mù ngập nước.

Rõ ràng đều là phụ nữ, Bethe Shaleen lại bị đôi mắt này của Tô Ánh Nguyệt nhìn đến ngây ngốc.

Gặp quỷ rồi!

Người phụ nữ này không cao như cô ta, không ưu tú như cô ta, cũng không xinh đẹp như cô ta, nhưng giây phút vừa rồi cô ta lại cảm thấy người phụ nữ này cực kỳ hấp dẫn, nếu cô ta là đàn ông cũng có khả năng sẽ yêu người phụ nữ này.

Suy nghĩ này thật hoang đường.

Ngón tay cầm túi tài liệu đặt trên bàn nắm chặt lại, ánh mắt rơi vào trên khuôn mặt bình tĩnh của Tô Ánh Nguyệt, không cam lòng nói: “Tại sao cô có thể bình tĩnh như vậy, có tình địch cường đại như tôi, cô không căng thẳng chút nào sao?”

Con cái của nhà có tiền, đại khái đều có chút bệnh tự mãn tự phụ như vậy.

Trước năm chín tuổi, Tô Ánh Nguyệt cũng có chút bệnh này.

Đây là trạng thái bình thường xảy ra theo tự nhiên, cũng không xem là khuyết điểm bao lớn.

Tô Ánh Nguyệt mở tài liệu trong tay, đặt tới trước mặt Bethe Shaleen: “Cô Bethe Shaleen, tôi hiện tại lấy thân phận bà Trần chỉnh đúng cho cô một chút, tình trạng này của cô đối với tôi mà nói, không xem là tình địch, nhiều nhất chỉ xem là người thứ ba chen vào cuộc hôn nhân của tôi.”

“Cô…” Bethe Shaleen không nghĩ tới mình cũng đã nói rõ ràng như vậy rồi, Tô Ánh Nguyệt lại vẫn là thái độ này.

“Được rồi, thời gian công việc, chúng ta không nói chuyện riêng được chứ?”

Tô Ánh Nguyệt không muốn tốn thời gian dây dưa chuyện này với cô ta.

Tính tình của Bethe Shaleen, cô đã hiểu rõ, cô ta không có ý ác độc, nhưng cũng không xem là người tốt lành gì, cũng không có quan niệm chính trực hào phóng.

Cho nên, mặc dù cô tán thưởng Bethe Shaleen, cũng sẽ không mất cảnh giác.

Thời gian tiếp đó, hai người anh đến tôi đi, có chút không nhượng bộ đối phương, nhưng cũng vẫn bàn bạc thỏa đáng.

Sau khi kết thúc, Tô Ánh Nguyệt đứng dậy trước: “Hi vọng chúng ta lần tới lại hợp tác.”

“Nhất định vẫn sẽ có lần tới.” Bethe Shaleen nghiêng đầu nhìn cô, mặt buồn bực.

Tô Ánh Nguyệt muốn cười, nhưng vẫn nhịn được.

Hai người sóng bước đi ra ngoài, Bethe Shaleen đột nhiên hỏi cô: “Đúng rồi, bà Trần, cô cũng là fan của Cố Hàm Yên sao?”

Nghe thấy cô ta nhắc tới Cố Hàm Yên, bước chân Tô Ánh Nguyệt bất giác chậm lại, sắc mặt có chút khác thường, giọng lại bình tĩnh: “Không phải.”

“Vậy, lúc tôi gửi tin nhắn cho cô, gợi ý cho cô, cô làm sao nhanh như vậy đã có thể đoán ra là cô ấy, dù sao cô ấy cũng đã giải nghệ hai năm rồi, nếu không phải người theo dõi cô ấy, sao có thể đoán ra là cô ấy chứ?”

Giọng Tô Ánh Nguyệt rất nhạt: “Trước đây danh tiếng cô ta rất lớn.”

Trước đây, những chuyện Cố Hàm Yên làm đó, đều ở trong nước, một cô tiểu thư nhà giàu như Bethe Shaleen, nhất định sẽ không cố ý đi quan tâm chuyện của một minh tinh, nếu có ý đi điều tra, còn có thể tra được một chút manh mối.

Bethe Shaleen có được câu trả lời của cô, nhún nhún vai, không nói nữa.

Tô Ánh Nguyệt tiễn cô ta tới cửa thang máy, trong lòng xao động, nói: “Đã tới thời gian tan ca rồi, cô tiếp theo muốn đi đâu?”

Bethe Shaleen có chút ngoài ý muốn: “Tôi chuẩn bị tới phim trường xem thử, Cố Hàm Yên hôm nay quay quảng cáo.”

“Tôi cũng muốn đi xem một chút, có thể không?” Tô Ánh Nguyệt nói rồi bèn đi vào thang máy.

Bethe Shaleen bĩu môi, cô ta có thể cự tuyệt sao?