Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời

Chương 80




Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương 80 - Ngừng Ân Ái Nhau Ở Trước Mặt Trẻ Con Đi.
https: //gacsach.com

Chuyện quái gì xảy ra vậy?

Tô Tam Sinh nói Tiểu Bao... Đã bị bệnh nan y...

Hoắc Tiểu Bao nhìn đến báo cáo chính mình bị bệnh tự kỷ, bệnh nan y cũng thiếu chút nữa bị doạ cho hoảng sợ.

Nó thế nhưng đột nhiên phải bệnh nan y, đau lòng muốn chết nha...

...

Tô tam sinh nói cho Mộ Sơ Tình và Hoắc Bắc Cảng biết, ý kiến của anh là tìm cho Hoắc Tiểu Bao một người bạn nhỏ, trẻ con bị bệnh tự kỷ đều rất cô đơn, cho nên có thể mua cho chúng một vật nuôi để làm bạn.

Cuối cùng Hoắc Bắc Cảng dắt hai mẹ con đến siêu thị thú cưng, đi tìm mua vật nuôi cho Tiểu Bao.

Đối với việc mua thú cưng cho Tiểu Bao, thật đúng là không biết nên mua con gì!

Hoắc Bắc Cảng nhìn một khu rộng lớn đều là vật nuôi liền thiếu kiên nhẫn, hắn không thích động vật, hiện tại cũng không có kiên nhẫn để có thể đi lựa chọn.

Hoắc Bắc Cảng bèn hỏi hai mẹ con: "Hai người thích nuôi con gì?"

"Con thích mèo." Tiểu Bao trả lời.

Mộ Sơ Tình đồng thời trả lời: "Chó"

Vì thế...

Hoắc Bắc Cảng hướng tới vị trí bán chó đi qua, liền muốn mua chó.

Hoắc Tiểu Bao cảm giác mình đã chịu thương tổn rất lớn! A! a! a!

Ngừng ân ái nhau ở trước mặt trẻ con đi, hai người làm con thật khó chịu!

...

Ba người đi vào một cửa hàng trang hoàng rất cao, đều nuôi chó, vừa đi vào đã nghe tiếng chó kêu vang, giống như đang hoan nghênh bọn họ đến vậy.

Mộ Sơ Tình thích chó, cho nên nhìn thấy rất nhiều chó con như thế, cô rất vui liền đi qua chơi đùa với chúng.

Quản lý cửa hàng thú cưng giới thiệu cho Tiểu Bao hai giống chó.

Cuối cùng Mộ Sơ Tình bị Hoắc Bắc Cảng kéo qua cho chọn lựa.

Hoắc Bắc Cảng tâm tình không kiên nhẫn chỉ vào hai con chó, ngữ khí lãnh ngạnh hỏi Mộ Sơ Tình: "Thích con nào?"

(lãnh ngạnh: thờ ơ lạnh nhạt + bướng bỉnh ương ngạnh).

Mộ Sơ Tình thật đúng là cho rằng Hoắc Bắc Cảng thật tình thành ý hỏi cô, kết quả Mộ Sơ Tình chuyên tâm chọn lựa một chú chó nhỏ cô cảm thấy rất đáng yêu, liền chỉ vào nó: "Con này."

Hoắc Bắc Cảng chờ cô nói xong, chỉ vào con chó không phải Mộ Sơ Tình chọn, phân phó với quản lý: "Mua con kia."

Mộ Sơ Tình: "..."

Này, vậy anh hỏi ý tôi để làm gì?

...

Hoắc Bắc Cảng rất bận, cơ bản một ngày 24 giờ đều hận không thể ở tại công ty làm việc, cho nên dẫn hai mẹ con đi mua chó xong, Hoắc Bắc Cảng đã bị trợ lý gọi về công ty, xử lý văn kiện.

Mộ Sơ Tình định mang Tiểu Bao đi dạo phố ăn vặt, liền gặp Tô Tam Sinh.

Hiện tại Tô Tam Sinh đã cởi bỏ áo blouse trắng, thay một bộ đồ giản dị, rất xứng với khuôn mặt tuấn tú, đẹp trai của anh.

Tô Tam Sinh và Mộ Sơ Tình không phải ngẫu nhiên gặp được, lúc bọn họ rời khỏi bệnh viện, anh liền một đường đi theo bọn họ.

Chờ đến khi Hoắc Bắc Cảng đi rồi, Tô Tam Sinh mới xuất hiện, muốn cùng Mộ Sơ Tình nói vài câu.

Lúc Mộ Sơ Tình nhìn thấy Tô Tam Sinh cũng bị hoảng, "Anh Tam Sinh, sao anh lại ở chỗ này?"

Tô Tam Sinh ôn nhu cười cười: "Sơ Tình, chúng ta có thể tán gẫu một chút không?"

Mộ Sơ Tình kinh ngạc gật đầu, sau đó ba người đi vào siêu thị thú cưng vừa nãy, bên trong có một cửa hàng KFC.

Mua cho Tiểu Bao một phần ăn trẻ em, Tô Tam Sinh và Mộ Sơ Tình đều kêu một ly cà phê, tìm một chỗ trống ngồi xuống.

Mộ Sơ Tình và Tô Tam Sinh trước nay nói chuyện với nhau không nhiều, hơn nữa đã lâu như thế không có gặp mặt, nên không tránh khỏi xấu hổ.

Tô Tam Sinh uống một ngụm cà phê, ngồi bắt chéo chân, nhìn Mộ Sơ Tình, cười lạnh một tiếng, như là đang trào phúng: "Sơ Tình, anh thật sự không nghĩ tới, em sẽ cùng Bắc Cảng kết hôn."