Mộ Sơ Tình cực kỳ oan uổng, ai biết được lúc trước đã xảy ra chuyện quỷ gì chứ?
...
Mộ Sơ Tình bước vào nhà, không gian phòng khách cũng mang phong cách nghiêm cẩn, hai màu trắng đen làm cho không khí trong phòng cực kỳ ngột ngạt.
Mộ Sơ Tình cau mày nhìn tiểu Shota* đang ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt không có gì để nói, cô tức giận đùng đùng hướng đi tới chỗ Tiểu Bao, giật đồ ăn vặt trên tay Tiểu Bao ra rồi mắng một trận:" Hoắc Tiểu Bao! Ai cho phép con ăn mấy cái đồ ăn rác rưởi này?"
*Tiểu Shota: Shota là từ chỉ các nhân vật nam có tính cách và ngoại hình giống bé trai 12,13 tuổi trở xuống. Nhìn chung, Loli và Shouta có nghĩa giống nhau chỉ khác, Loli dùng chỉ các nhân vật nữ và Shota dùng chỉ các nhân vật nam.
Hoắc Tiểu Bao nghe thấy âm thanh đinh tai nhức óc thì ngay lập tức dùng tay bịt lỗ tai mình lại, quay ra khuyên răn Mộ Sơ Tình hết nước hết cái: "Mẹ, mẹ là người mới lấy chồng, đừng có hung dữ vậy! Tránh bị daddy ghét bỏ."
Mộ Sơ Tình: "..."
Mộ Sơ Tình trực tiếp ném đồ ăn vặt của Tiểu Bao vào thùng rác, sau đó đi đến trước mặt Tiểu Bao, một tay véo tai Tiểu Bao kéo nó lên, giọng điệu hết sức tức giận hỏi nó: "Hoắc Tiểu Bao, mẹ hỏi con, thân phận của con bị ba con biết, trò quỷ này có phải do con bày ra không?"
Đối với IQ của con trai mình, Mộ Sơ Tình tự hào tới không thể tự hào hơn, IQ xấp xỉ 200, cho nên việc Tiểu Bao giở những trò này dễ như trở bàn tay. Đoạn thời gian trước, Tiểu Bao luôn ở trong một góc không biết bận làm cái gì, như là giấu giấu giếm giếm không để mẹ biết! Vừa thấy đã biết là có điều mờ ám rồi!
Hoắc Tiểu Bao thở dài một hơi: "Aizz, thật là hết cách, con đã giấu kỹ vậy mà vẫn bị mẹ phát hiện ra."
Mộ Sơ Tình: "...."
Hoắc Bắc Cảng đi vào, còn đang bận đổi một đôi dép đi trong nhà thì nghe thấy một trận âm thanh ồn ào.
Anh cau mày, sau khi bước vào, phát hiện Hoắc Tiểu Bao đang ở trên sofa bị Mộ Sơ Tình véo hai cái tai, không biết Mộ Sơ Tình đang dạy dỗ nó cái gì.
Lúc này, trên mặt Mộ Sơ Tình tràn đầy vẻ tức giận, khác hoàn toàn với vẻ mặt nhát gan như chuột chết, loại biểu tình này làm cho Mộ Sơ Tình có thêm một chút hoạt bát.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Bắc Cảng nhìn thấy một vẻ mặt rất khác của Mộ Sơ Tình, trong mắt anh hiện lên vẻ nghi hoặc.
Mộ Sơ Tình la mắng Tiểu Bao xong rồi mới buông tay, vừa ngẩng đầu lên liền thấy ngay Hoắc Bắc Cảng đứng cách đó không xa..
Mộ Sơ Tình bị dọa sợ đến mức cả người quỳ luôn trên ghế sofa.
Hiện tại, tâm tình của cô giống như nhánh cỏ mỏng manh bị ngàn vạn con ngựa giày xéo!
Hoắc Bắc Cảng đứng ở đó từ lúc nào? Anh ấy đã nhìn thấy những gì rồi? Bộ dáng đanh đá lúc nãy của cô khi la mắng Tiểu Bao có bị anh nhìn thấy không?
Mặt mũi bị ném về tới tận nhà bà ngoại mất rồi!Hoắc Băc Cảng nhìn Mộ Sơ Tình cố rúc chặt vào sofa, cầm gối che đầu, còn chổng cái mông lên thì bật cười.
Sau đó, anh lại bày ra vẻ mặt không một chútbiểu cảm, giả vờ không thèm để ý, trực tiếp bước thẳng qua sofa, sau đó đi lên lầu.
Mộ Sơ Tình vẫn luôn giữ nguyên tư thế trên sofa, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, Hoắc Tiểu Bao vỗ mông cô một cái, nhắc nhở "Mẹ à, daddy đã đi rồi, mẹ có thể ra ngoài nhìn người được rồi."
Mộ Sơ Tình nghe thấy thế liền nhảy ra khỏi sofa, nhìn ngó xung quanh, quả thật không thấy bóng dáng Hoắc Bắc Cảng đâu nữa, lúc này mới dám thở phào một hơi.
Mộ Sơ Tình không biết phòng của mình ở đâu, va li hành lí vẫn để một góc, cô nghĩ nghĩ, hẳn là cô nên ngủ ở phòng dành cho khách.
Tuy rằng cô và Hoắc Bắc Cảng có quen hệ hôn nhân hợp pháp, nhưng Mộ Sơ Tình biết, Hoắc Bắc Cảng căn bản là ghét ngủ cùng phòng với cô.