Edit: ღDuღ
"Ầm - -" Đang trong giờ học, học sinh nghe được tiếng nổ mạnh, trong lòng cả kinh.
Đột nhiên trong lòng An Cẩn Dật có dự cảm không tốt, anh chờ ở cửa cũng không thấy Bạch Chỉ Ưu trở về học, còn tưởng rằng cô đi WC rồi... Lần này nguy rồi!
"Mọi người nhanh lên chạy ra lớp học, tập trung ở sân thể dục, rời khỏi có trật tự! Nhanh lên!" Giáo sư đình chỉ dạy học, kéo dài cổ họng lớn tiếng kêu.
An Cẩn Dật nhanh chân chạy, có điều là chạy ngược phía với những người khác, anh đi tìm Bạch Chỉ Ưu!
Lần đầu tiên An Cẩn Dật để lộ bản thân đang hoảng hốt, trên trán đều có mồ hôi lạnh toát ra, trong lòng không ngừng cầu nguyện: Bảo bối, em đừng có chuyện gì, bà xã chờ anh tới cứu em!
An Cẩn Dật chạy nhanh tới nơi nổ mạnh - - phòng hóa học, cửa đã có người cầm bình chữa lửa phun lên.
Thấy bên trong đã có xu hướng cháy mạnh, An Cẩn Dật liều lĩnh muốn xông vào.
"Điện hạ, ngài không thể và trong, bên trong cháy lớn, không biết lát nữa có thể nổ mạnh lần thứ hai hay không, đừng đi vào!" Người bên cạnh vội vàng kéo An Cẩn Dật, không cho anh đi vào.
"Bảo bối của tôi ở bên trong, mấy người buông tay ra!!!" An Cẩn Dật tránh thoát, phẫn nộ trừng mắt những người đó, trên trán gân xanh rõ ràng nổi lên.
"Không được, ngài đi vào rất nguy hiểm!" Những người đó nhất quyết không buông tay An Cẩn Dật, nếu vị điện hạ này có chút tổn thương, những người khác ở đây cũng đừng muốn sống.
"Đáng chết! Buông tay ra cho tôi!" An Cẩn Dật không để ý nhiều như vậy, mỗi người đánh cho một quyền, đạp một cước, sau đó không chút do dự chạy vào phòng hóa học.
"Bảo bối, em có ở bên trong hay không, có hay anh nói chuyện không nghe! Có nghe trả lời anh một tiếng!" An Cẩn Dật không sợ đau đớn đẩy ra chướng ngại vật trước mắt, vừa gào to rống lớn, sợ Bạch Chỉ Ưu nghe không được.
Đầu Bạch Chỉ Ưu vừa đụng phải cửa thủy tinh có chút mơ hồ, cô biết xung quanh xảy ra hỏa hoạn, cô rất muốn đứng lên, nhưng ý thức vẫn không đứng lên được.