Edit: ღDuღ
Mấy ngày sao, An Cẩn Dật và Bạch Chỉ Ưu bắt đầu tuần trăng mật, như keo như sơn.
Mấy ngày nay Bạch Chỉ Ưu rõ ràng say đắm nhìn sách, bởi vì ở đây có bán rất nhiều thứ, trong đó có bán sách mà Bạch Chỉ Ưu thích nhất, sách trinh thám.
Bạch Chỉ Ưu thích xem sách trinh thám? Nghĩ cũng không nghĩ tới đi! Rõ ràng là kiểu người đầu óc như vậy, nhưng thích đọc trinh thám, thật không nghĩ ra.
Mười hai giờ khuya, An Cẩn Dật đã lên giường chăn ấm niệm êm lâu rồi! Nhưng Bạch Chỉ Ưu còn ở thư phòng đọc sách!
An Cẩn Dật có chút nổi giận, rõ ràng yêu sách còn hơn yêu ông xã rồi! Lẽ nào lại như vậy?!
Hơn nữa từ mười một giờ anh cũng đã kêu Bạch Chỉ Ưu lên giường ngủ, cuối cùng anh chỉ có thể bỏ ra chút sức tìm cách xử lý, ví dụ như:
"Bà xã ngủ..” Giọng nói của An Cẩn Dật vẫn dịu dàng cưng chiều.
"A, sáng hôm nay thức dậy trễ, bây giờ em không buồn ngủ.” Bạch Chỉ Ưu cắn ngón tay trả lời, đầu vẫn chôn ở trong sách.
Lại qua nửa giờ...
"Bà xã, 11:30 rồi, có thể đi ngủ." Bình tĩnh kêu thật to bà xã đang trong thư phòng.
"Ừm, thời tiết có chút chuyển lạnh, anh làm ấm giường cho em một chút."
-_-|||, bình thường không phải bà xã làm ấm giường cho ông xã sao? Sao đến An Cẩn Dật thì không còn chút uy nghiêm nào vậy?
Đầu của con hồ ly nào đó đầy vạch đen, thời tiết gần 30*c còn nói lạnh! Được rồi! Không chừng thân thể bà xã mình lạnh!
Lại qua 20 phút...
"Bảo bối! Giường ấm có thể nấu chín một đầu heo rồi!" Thay đổi cách gọi thân mật, giọng nói cũng có chút mệnh lệnh.
"Hả? Nấu chính một đầu heo? Vậy thì quá nóng, mau giải nhiệt một chút đi rồi kêu em ha." Lý do của Bạch Chỉ Ưu chính là hạ bút thành văn.
"Bạch Chỉ Ưu! Mau em đến đây ngủ cho anh!" Lửa giận bốc lên cao.
"Ây dô, được rồi, được rồi, em đến đây!" Xem ra sợ ông xã đây mà.
An Cẩn Dật thoả mãn gật đầu.
Nhưng.. Qua mười phút rồi! Cũng đã mười hai giờ! Còn nói đến đây!