Ngay trên đường chạy ra sân bay, Tăng Gia Hân muốn đi đường tắt nên đã rẻ sang một con đường tắt.
Vì nghĩ rằng đường vắng như bình thường nên cô đã đạp ga và phóng rất nhanh.
Nhưng không thể ngờ rằng, khi đi đến một ngã tư thì bất ngờ một chiếc xe tải từ đâu đi đến va chạm mạnh vào xe của cô khiến xe cô vung vào cánh rừng phía bên cạnh.
Cô nhớ làn đường này cấm xe tải thế nhưng tại sao lại có một chiếc xe tải ngang nhiên đi trái chiều và lộng hành đi ở đây.
Nhưng điều đó không còn quan trọng, lúc này toàn thân Tăng Gia Hân cô giờ đây đang rỉ máu.
Nhìn cô lúc này trông rất đáng sợ.
Người cô bị kẹt vào trong xe, chiếc siêu xe giờ đây nát bét.
Đầu cô bị va chạm mạnh, đầu cô giờ đây máu chảy ròng ròng khiến đầu óc cô rối bới và đau đớn.
Xung quanh đây không một bóng người.
Không ai cứu cô.
Cô còn nghe thấy tiếng cười viên mãn của một gã đàn ông và một người đàn bà.
Họ không cứu cô ngược lại còn đi mất.
Tăng Gia Hân mất đi ý thức và ngất đi trong tuyệt vọng.
Nước mắt cô lưng tròng:
“Xin lỗi, Tề Triết…”
…
“Cái gì? Gia Hân biết mất rồi?!”
Tề Triết đang nằm trong phòng bệnh nghe tin Tăng Gia Hân biến mất không khỏi bất ngờ.
Anh liền rút kim tiêm ra và chạy một mạch đến túm cổ tên bác sĩ.
Anh như đang đe dọa anh ta.
“Thưa… thưa Tề thiếu, hôm qua phu nhân bỗng dưng nhận được một chiếc hộp và biến mất.
Lúc đi cô ấy trông vô cùng hốt hoảng.
Ai đó đã đưa phương thức điều chế thuốc chữa NArs cho phu nhân và phu nhân đã một mạch phóng xe đi mất.
Đến giờ vẫn chưa quay lại ạ…”
Vì cảm thấy lạ nên Tề Triết đã hỏi thăm xung quanh, nguyên một ngày Tăng Gia Hân không đến thăm anh, điều đó quá đáng ngờ.
Sau khi nghe xong, Tề Triết khuỵu gối xuống, vẻ mặt với đầy nét bất an.
Dường như anh biết điều gì đó.
Anh lập tức kêu người chuẩn bị xe.
“Không biết bằng cách nào nhưng các người nhanh chóng tìm Gia Hân về đây cho tôi!”
Rồi Tề Triết biến mất.
Anh lấy điện thoại ra gọi cho Andy.
Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy:
“Alo?”
“Đương Trâu Phác quay lại rồi.
Gia Hân biến mất rồi”
Nghe xong, Andy run run, điện thoại như muốn rơi khỏi tầm tay.
Anh vừa mới rời khỏi Ninh Quốc còn chưa được nửa ngày thì Tăng Gia Hân đã xảy ra chuyện.
Anh vội vàng bảo Max đặt vé và quay trở về.
Max không biết tại sao nhưng cũng nghe theo.
Tề Triết như thể đang lật tung cả Ninh Quốc để tìm kiếm Gia Hân nhưng không thể tìm thấy.
Anh không tin rằng cô đã biến mất.
Anh cho người tìm đủ mọi cách để tìm ra những địa điểm mà cô đã đi trước khi biến mất và phát hiện ra rằng sau khi cô bị chiếc xe tải kia tông thì camera hoàn toàn mất tín hiệu.
Camera đã bị ai đó cố tình làm nhiễu để không thấy cảnh kia.
Tề Triết bất lực dùng tay đập mạnh lên bàn làm việc.
Anh điên cuồng ném những đồ vật trên bàn.
Tim anh đau như cắt, anh không nghĩ ngày này sẽ đến nhanh như vậy.
Anh không biết bản thân lúc này nên làm thế nào, anh đi vào phòng Gia Hân, nhìn xung quanh rồi đột nhiên ngã xuống.
Có lẽ vì dùng quá nhiều sức nên bệnh tình trong người anh ngày một trở nặng.
Nghe tiếng động, trợ lí Mạc đã chạy đến chỗ anh và nhanh chóng đưa anh trở về viện.
Nằm trên giường bệnh xuyên suốt 5 tiếng anh vẫn không tỉnh lại.
Bấy giờ, Andy đã đến nơi, anh nhanh chóng vào trong phòng bệnh của Tề Triết và cho anh uống một liều thuốc lạ.
Sau 30 phút, Tề Triết tỉnh lại.
Nhìn thấy Andy ở bên cạnh, anh tính mở miệng ra nói thì bị cướp lời:
“Tôi sẽ giúp anh điều chế một lọ thuốc khác để anh khỏi bệnh.
Nhưng đó là vì Gia Hân thôi.
Khi anh khỏi bệnh, tôi và anh sẽ đi tìm tung tích của Đương Trâu Phác để tìm ra Gia Hân.”
Tề Triết im lặng nhìn Andy.
Anh không biết bây giờ nên làm sao.
Tâm tư trang rất rối bời.
“Tôi biết anh lo cho Gia Hân nhưng việc đầu tiên nên làm chính là tìm ra chỗ ở hiện tại của hắn ta.
Tôi cũng có một phần lỗi trong này, nếu lúc đó Gia Hân không đi tìm tôi thì chuyện này cũng sẽ không xảy ra.
Do đó tôi chịu trách nhiệm.
Tôi sẽ huy động người để tìm kiếm cô ấy.
Vậy nên anh và tôi sẽ cùng hợp tác.
Và yên tâm, tôi sẽ không lại gần Gia Hân đâu.
Tôi đã từ bỏ rồi.”
Tề Triết bắt tay với Andy coi như xóa bỏ mối thù và cùng nhau hợp tác.
Vấn đề quan trọng lúc này là tìm kiếm Gia Hân.
Dù cho phải lật tung cả cái địa cầu này thì anh cũng phải tìm ra bằng được Gia Hân.
Anh không thể mất cô như vậy được!