Ông Xã Đừng Đến Đây!

Chương 8: Đau đớn (H+)




Từ chỗ Tâm Dã về hắn không hề nói bất cứ lời nào.Ngồi trên xe cô như ngồi trong không gian cài toàn thuốc nổ, chỉ cần một cử chỉ sai trái nào đó cô cũng có thể bị hắn bóp chết

Trần gia

Xe dừng trước cửa Trần gia, hắn nhanh chóng xoay người bế chặt cô khí thế hừng hực bước vào sâu căn biệt thự.

- Ấy.. Bị bất ngờ nhấc bổng cô giật mình vùng vẫy né tránh.

Đáp lại hành động của cô hắn trừng mắt ý bảo cô nếu không muốn chết thì yên phận, bước chân thêm phần nhanh vào trong Trần gia

Bước đến phòng ngủ hắn hung hăng khóa chặt cửa phòng quăng cô lên chiếc giường tím nhạt. Nới lỏng cà vạt hắn ép chặt lấy người cô tà mỉ hỏi cô

- Nói xem tối qua các người đã làm những gì?

Cô sững sờ trong giây lát, thì ra hắn hoàn toàn không có chút gì quan tâm cô. Thứ hắn để ý chính là xem cô có đê tiện leo lên giường tên đàn ông khác hay không. Cô cố nặn ra một nụ cười bất đắc dĩ khiêu khích

- Anh nghĩ tôi đã làm gì thì chính là vậy.

- Tiện nhân!! Hắn nghiến răng ken két gân xanh nổi lên, dùng lực đạo xé rách bộ váy cô đang mặc.

Cô bị hành động này của hắn dọa sợ, liều mạng vùng vẫy

- Buông tôi... Ra.. Buông ra..ưm... 

Chưa dứt câu đôi môi mỏng lạnh lẽo của hắn đã hút hết sinh khí của cô.Bàn tay "rãnh rỗi" của Trần Khải lột đồ trên người hắn.Thoáng chốc hai người đã trần trụi

- Đừng... Cô rốt cuộc không chịu nổi tuôn lệ van xin

Hắn lúc này nhìn thấy nước mắt của cô liền khó chịu, cô thà nằm dưới thân tên kia cũng không muốn hắn chạm tới. Nghĩ đến đây hắn không khoan nhượng bóp chặt lấy một bên ngực cô hung bạo kích tình. 

Đầu lưỡi hắn đi đến đâu cơ thể cô nóng đến đấy,đột nhiên dừng trên đôi gò bồng của cô hắn tham lam cắn mút thật mạnh.

*( đề nghĩ độc giả nhỏ tuổi lướt xuống 1000 từ)

- Ah..ưm.. Đây là giọng của cô sao, không được cô không thể thoát dục những âm thanh kim tởm đó trước mặt hắn

Thấy cô cắn chặt lấy môi rướm máu nhất quyết không chịu rên rỉ. Hắn đưa nhục bổng tiến gần hoa huy*t xoa xoa bên ngoài

- Thế nào? Chịu không nổi

- Đừng... Làm ơn... Dừng lại.. Hức..

- Được thôi! 

Hắn tuy miệng đồng ý với cô nhưng lại vô sỉ dùng lực mạnh đẩy nhục bổng đang thức tỉnh vào sâu bên trong cô. 

Hạ thân cô như bị xé nát, bàn tay bấu chặt vào lưng hắn. Khóc ra thành tiếng nức nở- Lưu manh..hức lưu manh..

Hắn nhìn thấy cô đau đớn có chút động tâm nhưng nghĩ đến cô cùng người đàn ông kia chàng chàng thiếp thiếp thật đáng hận xe cô làm trăm mảnh. Hơi thở đục ngầu âm thanh hoan hỉ hắn mặt dày tuyên bố

-Lưu manh?! Được, từ giờ đến sáng mai còn 10 tiếng, mỗi hiệp 2 tiếng, mỗi tiễng mỗi tư thế đến khi nào tôi còn cương thì em đừng mong xuống giường 

Lời tác giả: Thôi mỏi tay quá mai ta lại viết hành trình tới sáng của Trần Khải đại thiếu gia và Gia Ái tỷ tỷ. Còn không thì mốt kia kìa kỉa... Ta mới biết lại dù gì cũng đâu ai quan tâm:>>>