Ông Xã Đừng Đến Đây!

Chương 47: Lừa dối




- Khải nhìn xem, đây là gì?

Tần Mai Linh cầm trên tay chiếc nhẫn kim cương thủy châu, chiếc nhẫn duy nhất trên thế giới chỉ có một, trên đời này cũng chỉ trao cho một người- Chu Gia Ái

- Tại sao em có nó? Hắn trầm lạnh hỏi 

Nhíu mày, Tần Mai Linh tỏ vẻ bối rối

- Chuyện này... Anh nên bình tĩnh nghe em nói..

Hắn " Ừm" một tiếng nơi thanh quản, trong lòng Trần Khải lúc này nhóm nhén chút lửa lo lắng bất an

Đôi mắt lả lơi như cánh bướm của Tần Mai Linh lướt nhìn lên chiếc nhẫn, đôi môi mộng chua xót tiếp lời 

- Khải, Chu Gia Ái vừa đi gặp người tình... Đã không chịu được tháo " thứ vướng víu" trên tay cô ta vứt sang một bên, em... - Đôi tay cô ta ôm chiếc nhẫn vào lòng như thứ trân quý, nước mắt rưng rưng ủy khuất - Em...hức.. Em nhìn thấy cảnh tượng đó..hức liền không kiềm được lòng thấp hèn chạy đến nhặt nó lên, hức... Thấp hèn giữ chút tình thương của anh..... 

Xương quai hàm rít chặt lại, nắm đấm trong tay tựa khi nào đã cuộn gân xanh, lồng ngực hắn không nhịn được lên xuống phập phồng 

Không khí căn biệt thự nóng lên, mơ hồ trước mặt những người làm chính là hắn- một con hổ đang cuồng nộ và cô ta - một con hồ ly tinh đang đợi con mồi dính bẫy, hai phái cực đều đã có dự tính riêng của mình 

Trần Khải đứng dậy bước đến chỗ Tần Mai Linh, nhẹ nhàng đưa đôi bàn tay lạnh gạt đi nước mắt cô ta

- Sắp xếp cho Mai Linh một phòng ở lại đây

Thanh âm không tình không ý hắn ra lệnh

Bước chân lạnh lùng bước đi, đôi mắt hắn như đại dương mênh mông ngập tràn sóng biển sô vồ, Gia Ái... 

- Rõ ràng theo tình thế vừa rồi chắc chắn thiếu phu nhân đã đẩy lão phu nhân rồi chạy trốn với tình nhân. Ả người hầu vừa rồi bị Trần Khải đá sang một bên lại khoa môi múa mép chua ngoa 

- Làm sao có thể...Lão phu nhân thương thiếu phu nhân vậy mà.. Một người hầu trung niên lắc đầu bác bỏ 

- Nhưng cũng có thể hai người họ bằng mặt không bằng lòng thì sao..

Phía đại sảnh kẻ đối người chấp, lưỡi không xương những ả người hầu cứ miệt mài thêu dệt câu chuyện, không ai để ý đến một con người thâm hiểm đang nhếch phím môi hài lòng...

------.--------.-------------

Phía trên xe 

- Jay cậu mau điều tra cho tôi, Tâm Dã hiện tại đang ở đâu 

- Vâng

Đối lập với ánh mắt trầm ngâm của Trần Khải, Jay bình tĩnh gõ máy tính điều tra 

Phía màng hình nhỏ trên xe lúc này đột nhiên lại xuất hiện một dòng tin hot 

" PHU NHÂN TẬP ĐOÀN JK GẦN GŨI TRONG LÒNG TỔNG TÀI - TÂM DÃ " 

Song đó là hình ảnh Gia Ái được Tâm Dã bồng đi vào biệt thự lớn của Tâm Thị

Đôi mắt chim ưng đối diện với hiện thực này cơ hồ nổi lên tia máu nộ khí, Chu Gia Ái... Em thật sự phản bội anh? 

- Chết tiệt!!!!! Nắm đấm không kiêng nể Trần Khải nỗi cơn lôi đình đấm mạnh vào kính xe, máu từ những đốt tay lạnh giá nhỏ giọt xuống

Hắn một lòng tin cô trong sạch, một lòng lo lắng cho cô, nhưng đổi lại là cái giá như thế này sao? Hắn không cam tâm, lòng tự tôn của một người đàn ông như hắn không cho phép bất cứ ai phản bội hắn!

Phía kế bên, Jay vẫn luôn theo dõi màng hình, có gì đó không đúng với Gia Ái thường ngày

- Trần tổng, tôi không phải có ý dạy dỗ gì nhưng..cơ sở của tình yêu là sự tin tưởng, cho dù sự việc có như thế nào anh cũng không nên tin vào tai nghe mắt thấy của thiên hạ, hãy tin vào trái tim tin vào tình yêu của hai người, hay là chúng ta cho người điều...

- Tình yêu? Loại người phụ nữ như cô ta không đáng có được tình yêu của tôi!- Hắn nghiến răng, thất vọng nối tiếp thất vọng trong lòng- Chu - Gia - Ái tôi sẽ cho cô thấy cái giá của việc phản bội Trần Khải tôi!

Trước cảnh trước mắt này, Jay cũng phải rùng mình với sự tàn độc trỗi dậy trong hắn...