Bắc Thần vội vàng đỡ cô dậy, ngồi lên sofa. Hắn đặt cô vào lòng, vỗ về nhẹ giọng hỏi.
- Có đau chỗ nào không?
Cô yên tĩnh nằm trong lòng hắn, nhẹ lắc đầu.
Thiên Lam đang suy nghĩ, cô và Bắc Thần là có quan hệ gì? Tình nhân sao? Cô không muốn, không muốn làm tình nhân của hắn. Có muốn cuộc sống thật bình yên, một tình yêu thật đẹp, không muốn cùng người đàn ông này dây dưa mãi.
- Em đang nghĩ gì vậy? - Bắc Thần vuốt mái tóc mềm mại của cô.
- Bắc Thần... tôi với anh là cái quan hệ gì? - Cô thuận miệng hỏi, trong lòng mong chờ. Cô không muốn có đáp án như cô nghĩ vừa rồi mà nếu như vậy, cô cũng sẽ chấp nhận.
Hắn chợt giật mình, cô với hắn có quan hệ gì? Tình nhân hắn hoàn toàn không nghĩ tới. Từ trước tới nay không muốn động chạm vào người phụ nữ nào, nhưng chết tiệt, người phụ nữ trong lòng này lại làm hắn động tâm, không những động tâm mà còn nghiện rồi. Quyến luyến không muốn rời.
- Nếu tôi nói tôi yêu em thì sao?
Thiên Lam bất ngờ nhìn hắn, cô chính là chưa nghĩ đến lí do hắn có thể yêu cô.
- Yêu tôi? Hay là yêu thân thể tôi?
- Yêu cả.
- Xùy... - Cô bĩu môi, trực tiếp nhảy ra khỏi lòng hắn.
" A " Cô bất giác kêu lên một tiếng, chân truyền đến cảm giác đau đớn.
Bắc Thần nhíu mày, xem xét chân của cô.
- Trật khớp rồi. - Hắn phán xét.
Cô cắn môi, không phải chứ ngã một chút vậy thôi mà.
- Sẽ đau, cố nhịn một chút! - Hắn ôn nhù nói, rồi nắn lại khớp cho cô.
" A " Cô đau đớn kêu lên. Thật đau.
- Sẽ không sao. - Hắn ôn nhù vỗ vỗ.
Cô mím chặt môi, đôi mắt ngấn lệ.
Xong xuôi, hắn ôm cô vào lòng.
- Ổn rồi! - Hắn thật có lỗi với cô, nếu biết như vậy hắn đã nhẹ hơn.
- Ừm. - Cô sụt sịt, nằm trong lòng hắn.
Hôm nay hắn đặc biệt không làm gì cô, chỉ ôm cô ngủ thật yên.
Nhưng mà, thỉnh thoảng hắn lại phải tắm nước lạnh. Có người đàn ông nào nào nằm ôm người phụ nữ của mình mà không bộc phát chứ. Đã vậy, Thiên Lam còn hay dụi đầu vào ngực hắn khiến hắn phải tắm nước lạnh.
Thiên Lam ngủ rất ngon, chưa bao giờ cô có giấc ngủ sâu như thế.
Bắc Thần thì ngược lại, một đêm mất ngủ.....
Hai người hai hoàn cảnh...