Ông Xã Chuẩn Sói Ca

Chương 221: Mời anh đi chơi




Thế nhưng, người của sở cảnh sát tuy đã dốc sức điều tra nhưng kết quả thì vẫn chưa tìm ra bất kì manh mối gì.

Kẻ đánh Trần Hải Minh, không cướp của, không nói bất cứ điều gì, thậm chí còn qua mắt hoàn toàn mọi hệ thống camera giám sát trong khu để xe, dồn Trần Hải Minh vào một góc mà camera không thể quay tới mà đấm đá.

Đến bản thân Trần Hải Minh cũng không thể hiểu là ai lại ra tay đối phó với mình như vậy.

Ông ta như muốn phát điên, gần đây bản thân đen đủi đến mức uống li nước lạnh cũng còn bị giắt răng thế này...

Người của sở cảnh sát không tra ra được manh mối gì, Trần Hải Minh tự tìm người điều tra cũng không có kết quả, thế là vụ việc cũng chỉ đành cứ vậy cho qua mà thôi.

Vì vụ việc này mà Trần Hải Minh liên tiếp vài ngày không thể bước ra khỏi Đan gia dù chỉ nửa bước, một mặt là vì nghĩ tới an toàn của bản thân, mặt khác là do mặt mũi ông ta giờ sưng hụp như thủ heo nên thật không muốn ra ngoài gặp ai, quá mất nhã quan.

Chỉ có Đan Nghi là người biết rõ nhất, đây chính là việc tốt mà Lục Thượng Hàn làm.

Lúc trước, nể mặt ông ta là cha của Đan Nghi nên Lục Thượng Hàn làm gì cũng cố giữ trong mức độ nhất định.

Nhưng lần này ông ta lại mượn cớ để đánh Đan Nghi thì Lục Thượng Hàn sao có thể dễ dàng bỏ qua.

Liên quan đến việc này, cô cũng không nói gì nhiều...

Mấy ngày liên tiếp, Lục Thượng Hàn luôn ở sát bên cạnh Đan Nghi.

Đan Nghi vốn là một cô gái hoạt bát, hiếu động, thích đi đây đi đó.

Nhưng ở bên hắn, kể cả chỉ ở mỗi trong phòng thì cũng không hề thấy vô vị.

Trừ mỗi việc hắn hành cô "vận động" thế này thế kia thì những lúc khác, Lục Thượng Hàn đọc sách, xem báo xem tin tức, Đan Nghi học bài rồi vẽ vời, họ ở bên nhau rất bình yên,nhẹ nhàng.

Đan Nghi học xong bài, vươn vai một cái rồi cúi xuống dựa người vào Lục Thượng Hàn.

Hắn đang nghe thời sự quốc tế bằng tiếng Anh.

Đan Nghi cũng tĩnh tâm xuống cùng nghe.

- Giá vàng sẽ giảm sâu?

Đan Nghi nghe ra vấn đề.

- Ừ, thời gian tới đây sẽ có một cuộc tụt giá sâu,rất nhiều người đang tìm cách tống tháo hàng.

Lục Thượng Hàn quay đầu lại, cắn nhẹ lên bờ môi xinh của Đan Nghi.

Thật ra trong phần thời sự không nói hẳn ra như vậy nhưng với hàng loạt các biểu hiện trong thời gian qua đã hiển thị rất rõ ràng điều đó.

Đan Nghi vốn thông minh, tất nhiên là nghe ra ngay được những ý sâu sa hơn.

Có chút khó hiểu, Đan Nghi hỏi:

- Nhưng lúc trước em vẫn thấy anh gom rất nhiều hàng về mà?

Lục Thượng Hàn bật cười:

- Lẽ nào người ta bán đổ, anh cũng phải bán đổ đi sao? Mua lúc tăng giá bán lúc giảm giá thật không phải là một thói quen tốt. Huống hồ trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ này ai là người được chọn cuối cùng còn chưa chắc mà.

Đan Nghi nghe ra ý vị sâu sa trong lời nói của hắn, giá vàng gần đây liên tiếp giảm nhưng đợi đến khi cuộc bầu cử tổng thống Mỹ kết thúc thì chắc chắn sẽ có một cú lật ngược tình thế ngoạn mục

...

Nhưng xem ra phải đợi đến khi biết kết quả chính xác, ai sẽ thắng cử trong cuộc đua đó đã.

Trước mắt, mọi người vì cho rằng sẽ có vị tổng thống mới thắng cử nên mới nhận định giá vàng sẽ giảm nên rất nhiều người đã bán tháo vàng.

Và mọi dự đoán cũng đều cho rằng sẽ có vị tổng thống mới lên nhậm chức.

Đan Nghi hỏi tiếp:

- Xem ra anh cho rằng vị tổng thống cũ vẫn sẽ tiếp tục lên nắm quyền?

Lục Thượng Hàn gật gật đầu, đơn giản phân tích vài điểm cho cô nghe.

Đan Nghi thấy hắn phân tích cũng rất có lí, thời gian này cô đang tập trung đăng kí thành lập công ti ở Thụy Sĩ nên rất là chú ý tới tình hình quốc tế.

Nhưng chính những lời hắn nói đã vô tình giúp cô nghĩ ra nhiều điều.

Cô cười mà rằng:

- Vậy em cũng thử chút, nếu kiếm được thì sẽ mời anh ăn...đi chơi.

Vốn dĩ cô định nói sẽ mời hắn đi ăn bữa hoành tráng, nhưng hắn toàn cố tình lí giải từ ăn này thành cái kiểu " ăn" kia, khiến Đan Nghi giờ không dám tùy tiện nhắc tới từ " ăn "nữa.

Tất nhiên, cũng không dám nhắc tới từ " ngủ " nữa.

Vậy nên vừa nói đến đây thì cô lập tức phải sửa ngay thành " đi chơi ".

Lục Thượng Hàn nghe ra ý cô rồi, nhẹ nhàng đặt lên cô nụ hôn đầy yêu thương.