Nói xong,Đường Sa Sa đưa li rượu cho Đan Nghi:
- Tôi biết là tôi đã làm sai rồi, Đan Nghi!
Đây đã là lần thứ hai, ả ra tay hạ dược với Đan Nghi, nếu như cô không có phòng bị thì có mà quá ngu ngốc rồi.
Đan Nghi nhận lấy li rượu, cười híp mí và nói:
- Vậy cô định đền bù tôi như thế nào?
- Cái này....
Đường Sa Sa hiện tại làm sao mà có khả năng để đền bù gì cho Đan Nghi được chứ?
Ả đành nói:
- Tôi chính là muốn dùng li rượu này để bày tỏ sự hối hận của bản thân đối với bà.
Đan Nghi sao có thể nhìn không ra cái ý đồ xấu xa của ả?
Cô hơi nghiêng đầu qua một bên thì nhìn thấy Bạch Văn Bình và Diệp Mộng Kỳ đang đứng ở một góc.... cô cười và nói với Đường Sa Sa:
- Đường Sa Sa, để tôi giới thiệu cho cô biết nhé, kia chính là bạn gái mới của Bạch Văn Bình, tên Diệp Mộng Kỳ, nghe nói cũng là một thiên kim tiểu thư.
Diệp Mộng Kỳ và Bạch Văn Bình vừa hay cũng nhìn về phía này, nghe Đan Nghi nói vậy thì không khỏi tò mò mà bước lại.
Đường Sa Sa thấy Bạch Văn Bình nhanh như vậy mà đã có người yêu mới thì tức giận tới tái mặt.
Diệp Mộng Kỳ nhìn Đan Nghi, trong lòng có chút khó chịu.
Đan Nghi cười nói với cô ta:
- Diệp Mộng Kỳ, đây là Đường Sa Sa , Đường Sa Sa là bạn gái cũ của Bạch Văn Bình, họ chia tay rồi, sẽ không tranh Bạch Văn Bình với cô đâu. Cô yên tâm!
Diệp Mộng Kỳ giờ mới biết, thì ra cô gái tên Đường Sa Sa này mới là bạn gái cũ của Bạch Văn Bình.... khó trách mỗi lần Bạch Văn Bình ở bên mình thì đều có chút tâm không tại vị.
Đan Nghi đưa li rượu mình đang cầm trong tay cho Bạch Văn Bình, cười mà rằng:
- Đây là Đường Sa Sa mời anh!
Vốn dĩ, Bạch Văn Bình không muốn nhận lấy li rượu này, nhưng là do Đan Nghi tự tay đưa nên hắn miễn cưỡng nhận lấy, uống một ngụm nhỏ.
Diệp Mộng Kỳ nhìn Đường Sa Sa với vẻ đầy giễu cợt:
- Thì ra, cô chính là bạn gái cũ của Văn Bình à! Tuy là Văn Bình không cần cô nữa, nhưng mà.... cô cũng không nên sống buông thả thế này mà, sao lại có thể cặp kè với lão già kia cơ chứ?
Diệp Mộng Kỳ khi nãy cũng đã nhìn thấy Đường Sa Sa, biết cô ta cặp cùng người đàn ông lớn tuổi kia.
Đường Sa Sa thật sự thấy bị mất mặt :
- Hư, Bạch Văn Bình vốn là do tôi chủ động bỏ rơi, vừa hay lại bị cô nhặt về. Đàn ông lớn tuổi thì sao? Ít ra gì ông ta còn có nhiều tiền!
Thời gian mà Diệp Mộng Kỳ và Bạch Văn Bình đến với nhau cũng không phải là ngắn, đúng là Bạch Văn Bình chẳng mấy khi cho cô ta tiền, giờ nghe Đường Sa Sa nói vậy thì càng không bằng lòng:
- À, thế lão già ấy có đủ " phục vụ " nhu cầu kia của cô không? Văn Bình dù sao cũng là một người đàn ông đúng nghĩa, tinh lực rất oke đấy!
Với vài câu nói đơn giản, Đan Nghi đã hoàn toàn đứng bên lề câu chuyện, như một người qua đường dừng bước lại xem cuộc cãi vã giữa hai người đàn bà với lí do rất là.... một tên đàn ông cặn bã.
Còn Bạch Văn Bình cầm li rượu trong tay, không khỏi đưa mắt về phía Đan Nghi, nụ cười nhẹ nhàng, giọng nói ngọt ngào... cô đẹp quá.... hắn thật không muốn rời mắt khỏi cô.
Vừa nhìn cô, hắn vừa uống thêm vài ngụm rượu.
Chỉ một lát, mặt hắn ta nóng bừng lên, li rượu ấy vốn đã bị Đường Sa Sa hạ dược, mà hắn thì cứ uống từng ngụm từng ngụm vậy.... sao có thể không xảy ra chuyện?
Khi mà Bạch Văn Bình cảm thấy cơ thể có chút không bình thường thì đã không kịp, cơ thể đã có những phản ứng quá mãnh liệt.
Diệp Mộng Kỳ đang mải tranh cãi với Đường Sa Sa,bỗng cảm giác có chút gì đó không bình thường, vội quay lại thì nhìn thấy Bạch Văn Bình khuôn mặt đỏ bừng bừng, đôi mắt mơ màng, miệng phả hơi rượu, thần thái hoàn toàn bất ổn.
Diệp Mộng Kỳ đang định nói gì đó thì ngay lúc ấy Bạch Văn Bình đã hoàn toàn mất nhận thức, hắn ta chỉ muốn ôm lấy cơ thể một người đàn bà, ai cũng được, chỉ cần là đàn bà....
Đường Sa Sa lúc này lại là người đứng gần hắn ta nhất, thế là hắn đưa tay kéo luôn ả vào lòng....
Diệp Mộng Kỳ thấy vậy thì điên tiết gầm lên:
- Con đàn bà xấu xa, cô dám quyến rũ bạn trai người khác vậy sao?
Một cái bạt tai, giáng vào mặt ả Đường Sa Sa.
Đường Sa Sa lúc này bị Bạch Văn Bình ôm chặt cứng, không thể phản kháng, ăn trọn cái tát của Diệp Mộng Kỳ.