" Bánh ở trên bàn, người ở trên giường "
Đan Nghi
Chỉ là... thật đáng ghét....cô gái nhỏ này sao có thể nói những lời đó trong những ngày nhạy cảm như này cơ chứ?
Thật ra Đan Nghi cũng chỉ dám trêu chọc Lục Thượng Hàn trong những ngày nhạy cảm như này mà thôi.
Nếu như là ngày thường thì cô cũng không dám tùy tiện chọc hắn, vốn dĩ là sẽ bị hắn ăn tươi nuốt sống rồi mà lại còn cố tình trêu hắn nữa thì chẳng phải là cô chán sống rồi sao?
Chỉ những ngày này khi mà hắn chỉ được nhìn không được ăn thì Đan Nghi mới dám to gan đi điểm hỏa khí trong người hắn mà thôi.
Chỉ là cô không biết rằng, Lục Thượng Hàn sớm đã cộng tội lại cho cô hết rồi, đến sau này hắn sẽ bắt cô phải trả cả gốc lẫn lãi....
Bản tính thương nhân là vậy.... ấy thế mà cô còn dám trêu chọc hắn sao...
.....
Hai ngày sau, Hắc Khải chuyển tiền vào tài khoản của Đan Nghi,số tiền của vụ hợp tác làm ăn đầu tiên.
Để tránh không cho Lục Thượng Hàn và nhiều người khác biết chuyện nên Hắc Khải đã chuyển khoản từ một ngân hàng tại Thụy Sĩ vào tài khoản khác của Đan Nghi cũng tại Thụy Sĩ.
Nhận được tiền, lần đầu tiên Đan Nghi cảm nhận được cảm giác thỏa mãn mà đồng tiền mang tới cho con người như vậy. Vì đây là món tiền mà tự cô kiếm ra, không dựa dẫm vào ba mẹ, không nhờ cậy vào bạn bè, càng không phải nhờ đến sự giúp đỡ của Lục Thượng Hàn.
Quang minh chính đại tiêu sài khoản tiền mình kiếm ra, cảm giác còn trên cả tuyệt vời...
Cô lập tức order hai chiếc túi hàng hiệu mới cho bản thân và order thêm một chiếc cà vạt tặng cho Lục Thượng Hàn.
Order xong đồ, Đan Nghi thấy trong điện thoại của mình vừa nhận được hai tin nhắn.
Đều là do Bạch Văn Bình gửi tới.
" Em yêu, anh nhớ em! Anh rất ân hận về những việc làm có lỗi với em trong thời gian vừa qua... Giờ anh mới nhận ra, em tuyệt vời đến nhường nào. Xin em hãy thứ lỗi cho a, như đất mẹ bao dung giọt mưa mùa đông - Văn Bình của em!"
Đan Nghi cảm giác như răng mình lại bị buốt buốt thêm chút nữa.
Một tin nhắn còn lại, Đan Nghi lười chả thèm đọc vì sợ rằng đọc xong tin nhắn ấy lại phải đi gặp bác sĩ nha khoa thì khổ.
Cô vốn định lập tức xóa hết tin nhắn đó đi rồi chặn số của Bạch Văn Bình luôn, tất cả là vì muốn bảo vệ cho hàm răng đáng thương của mình.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nụ cười ranh mãnh nở trên môi cô...
Sao phải xóa chứ...?
Đan Nghi lên mạng, tìm hiểu thông tin, cuối cùng đã tìm được một trang mạng cung cấp loại phần mềm mà cô đang cần với tên gọi " Chuyển phát tin nhắn ".
Nhưng để cài đặt phần mềm này thì phải liên hệ với người phát minh ra phần mềm đó.
Đan Nghi gửi email cho người đó, gửi địa chỉ muốn cài đặt:
" Gửi tin nhắn nhận được sang một số điện thoại của bên thứ ba, người thứ ba đó trả lời tin nhắn, tin nhắn chuyển đến điện thoại của người gửi tin "
Có chút lòng vòng,nhưng người phát minh ra phần mềm đó rất nhanh đã trả lời Đan Nghi là có thể làm được, nhưng cần thêm tiền.
Đan Nghi hào phóng thanh toán.
Người phát minh ra phần mềm đó cũng là người thật thà, rất nhanh đã cài đặt xong phần mềm hoàn chỉnh đó và gửi đến cho Đan Nghi.
Đan Nghi cài đặt xong xuôi, thử dùng thì thấy có hiệu quả thật.
....
Đan Nghi kiếm cơ đến tìm gặp thầy giáo, ở đó, rất nhanh mà tìm ra danh sách, số điện thoại của các thành viên lớp dự bị, mục tiêu cô muốn tìm chính là số điện thoại của Diệp Mộng Kỳ.
Lấy được số của Diệp Mồng Kỳ, Đan Nghi cài đặt xong xuôi.... sau này, mỗi khi Bạch Văn Bình gửi tin nhắn đến thì tin nhắn đó sẽ lập tức được tự động chuyển tới số của Diệp Mộng Kỳ.
Diệp Mộng Kỳ khi nhận được tin nhắn thì sẽ hiển hiện lên màn hình, tin nhắn đó được gửi từ số của Bạch Văn Bình.
Còn tin nhắn mà Diệp Mộng Kỳ trả lời sẽ nhắn trở lại vào số của Đan Nghi, và từ số của Đan Nghi mà chuyển lại đến số của Bạch Văn Bình.
Như vậy, coi như cuộc hội thoại của hai người họ đều sẽ được gửi qua số điện thoại của Đan Nghi....
Đan Nghi vốn đang tìm cách để giải quyết dứt điểm việc của Bạch Văn Bình mà lại không muốn làm ảnh hưởng tới người vô tội khác....
Thế nhưng, người như Diệp Mộng Kỳ vốn cũng chả phải là kẻ vô tội, tính tình kiêu căng, hách dịch lại đam mê hư vinh.... Vừa hay có thể cho cô ta một bài học nhớ đời, để cô ta biết rằng ba mẹ cô ta kiếm ra được đồng tiền là không dễ dàng tới mức nào.