Đan Nghi cũng không nói gì thêm.
Đường Sa Sa sớm đã phải bị tống khứ ra khỏi cuộc đời cô, cô không nên vì những nhân vật tiểu tốt ấy mà tốn thời gian, công sức.
Hai ngày này, Lục Thượng Hàn chăm sóc cô càng lúc càng chu đáo hơn.
Hơn nữa,mặc dù hắn luôn miệng dọa cô phải cùng hắn "vận động " nọ kia... nhưng thực chất chỉ là hắn muốn cô giành nhiều thời gian để nghỉ ngơi hơn, hạn chế việc cô nghịch điện thoại và đọc sách.
Cũng trong những ngày này, số lần hắn phải xối nước lạnh lại khiến phí nước trong nhà tốn lên không ít lần... nhưng dù vậy hắn cũng không hề làm gì Đan Nghi cả.
Hai ngày sau, tuy " đại thẩm " vẫn chưa rời đi nhưng Đan Nghi đã lại có thể thoải mái hoạt động rồi, tinh thần hồi phục hoàn toàn 100%.
Đan Nghi vẫn còn ít tuổi, mới chỉ vừa tròn 18, đang là độ tuổi thanh xuân phơi phới, năng lượng dạt dào nhất. Tinh thần vừa hồi phục là lập tức đến trường học và đi chơi khắp nơi cùng bạn bè, căn bản là không chút để tâm tới Lục Thượng Hàn.
Điều đó khiến Lục Thượng Hàn vô cùng bất mãn với chú
" bạch nhãn lang " (sói mắt trắng, ý chỉ kẻ vong ân phụ nghĩa) này.
Cái cô gái nhỏ này từ đầu đến cuối vẫn chưa học được cách đặt hết mình vào chuyện tình cảm giữa hai người. Buổi đêm, lạnh rồi, thì tự biết rúc vào vòng tay hắn, đến ban ngày thì cứ như một cơn gió bay mất không thấy bóng dáng đâu nữa...
Lục Thượng Hàn thật hận một nỗi là không thể lập tức đè cô vợ nhỏ của mình xuống giường mà trừng phạt thật nặng...
Đan Nghi tới trường, hóng hớt được khá nhiều chuyện vui...
Vậy nhưng mới chỉ mấy ngày ngắn ngủi là vậy, dường như đã chả còn ai nhắc tới tên Đường Sa Sa nữa, người bây giờ đều vậy, nhanh quên. Đến ngay cả bạn bè thân thiết rời xa còn chả nhớ được mấy ngày, huống hồ là loại người như Đường Sa Sa.
Người đi trà lạnh, câu nói này là rất đúng!
Đề tài mà giờ mọi người thi nhau bàn luận là chuyện liên quan tới Lục Thượng Hàn.
Ngày trước, mọi người đều truyền nhau rằng, Lục Thượng Hàn là người vô cùng lạnh lùng, kiêu ngạo, thân là cố vấn danh dự của trường mà mấy năm chả mấy khi xuất hiện lấy một lần.
Ai ngờ mấy hôm trước, anh ta bỗng nhiên xuất hiện ở trường.
Sự xuất hiện của hắn đủ khiến cả trường náo nhiệt hẳn lên, nữ sinh thi nhau hò hét ầm ĩ, kéo nhau đi theo anh ta.
- Nghe nói Hàn thiếu gia đến trường là vì chuyện của Đường Sa Sa, yêu cầu nhà trường phải tăng cường giáo dục đạo đức cho sinh viên.
Một nữ sinh lên tiếng.
- Chúng ta sau này thật sự không nên làm ra những việc hại người lợi mình như Đường Sa Sa, nếu không, đích thân Hàn thiếu tới nhắc nhở thì thật là mất mặt ý.
- Vậy nếu tôi làm một việc gì đó thật xấu xa, liệu Hàn thiếu có đích thân tới tìm tôi nói chuyện không nhỉ?
Có cô nữ sinh khác giơ tay ôm hai má, nói.
- Chỉ có người của sở cảnh sát tới tìm bà thôi chứ đâu cần Hàn thiếu phải đích thân ra mặt.
Đan Nghi không khỏi buồn cười.
Nhưng vẫn thật may mắn, không một ai liên hệ việc của cô đến chuyện Lục Thượng Hàn tới trường cả.
Cô cũng không muốn gây sự chú ý, như vậy.... rất dễ mà trở thành cái gai trong mắt một số người.
Thế nên, hai người kết hôn trong bí mật như vậy, quả là một quyết định quá sáng suốt. Đan Nghi đang nghĩ xem có nên giữ bí mật như vậy đến mãi mãi hay không?
Chợt nghĩ tới bữa sáng do đích thân hắn nấu cho cô ăn, nụ cười hạnh phúc nở trên môi.
- Đan Nghi, đỡ hơn chưa?
Đan Nghi ngẩng đầu lên,thấy Tiền Phi đang gõ cốc cốc xuống mặt bàn cô.
- Đỡ rồi, cảm ơn bà!
Đan Nghi đáp lại bằng một nụ cười tươi xinh.
Tiền Phi cúi xuống, nhìn vào mắt cô:
- Lục Thượng Hàn vì bà mà thật chịu hao tâm tốn sức đó nhé!
Đan Nghi cũng không phủ nhận, chỉ mỉm cười:
- Vào lớp rồi, Tiền Phi!
Tiền Phi về chỗ ngồi.
Tan học, Đan Nghi có việc quan trọng phải làm nên rất nhanh đã ra khỏi trường.
Cô đến một tiệm cafe, từ trong túi lấy ra một món đồ, đợi người cô cần gặp xuất hiện.
Rất nhanh, một dáng người dong dỏng cao đã xuất hiện trước cửa tiệm cafe... người đó nhìn thấy Đan Nghi thì có chút bất ngờ, khẽ nhướn nhướn mày...
.... thật là thú vị.... không ngờ lại chính là cô ấy!
.....
ĐAN NGHI CÓ HẸN VỚI AI ĐÂY NHỈ MỌI NGƯỜI 🤔