Ông Xã Chày Bửa

Chương 35: Em có thể ở lại đây một đêm không ?




Nhưng, bất luận thế nào, Mạc Yến cũng không hề phản đối với việc sắp xếp như vậy của Bắc Tân Khởi.

Vào đúng thời điểm này mà đi đến một thành phố khác thì quá tốt, sau không sợ An Nhã suốt ngày nhắc việc đi xem mặt nữa...

Theo sự sắp đặt của Bắc Tân Khởi, ngày hôm sau cô cùng hắn lên đường đến công ty con của Bắc Thị tại thành phố T.

Bắc Tân Khởi với thân phận người thừa kế duy nhất của tập đoàn Bắc Thị.... Sau khi từ ngoại quốc trở về thì đã bắt đầu tự tay tiếp quản mọi sự việc lớn nhỏ trong tập đoàn... bản thân vốn không ngừng đi lại giữa các công ti lớn nhỏ của tập đoàn... lần này Mạc Yến đến thành phố T thì hắn đã tự mình đưa cô đi.

Hạn kì, 3 tháng.

Sự nghiệp, cơ đồ của Bắc thị thật sự rất đồ sộ, thêm vào đó,các nhân vật lãnh đạo trong tập đoàn thường xuyên đi công tác nên để thuận tiện thì tập đoàn đã mua một vài căn nhà ở hầu hết các thành phố mà có công ti con của mình hoạt động.

Lần này đến thành phố T, Bắc Tân Khởi tất nhiên sẽ ở tại căn nhà của Bắc thị đã mua từ trước.

Nhưng Mạc Yến thì không được may mắn như vậy, ở đây chả quen chả biết ai... Hai người đến thành phố T vào lúc 10 giờ tối, đêm nay cô vẫn phải tìm một khách sạn để ở... sau này vẫn cần tìm một căn hộ để ở, nhưng cô đối với nơi này thì hoàn toàn xa lạ, cơ bản là chưa bao giờ đặt chân tới nơi này...

Xe của Bắc Tân Khởi, mười mấy phút sau dừng lại trước một căn biệt thự gần biển...

Bắc Tân Khởi bước xuống xe, thong dong bước về phía biệt thự...

Mạc Yến đứng trước cửa biệt thự, nghĩ đến chỗ ở của mình đêm nay mà đầy bồn chồn, lo lắng...

Càng làm cô lo lắng hơn đó là, vừa đặt chân đến đây cô đã chú ý qua mọi thứ rồi,phạm vi 1000m quanh đây không có bóng dáng một khách sạn hay nhà nghỉ nào cả...

Thế nên cô mà muốn tìm được chỗ ở thì phải ngồi xe đi khá xa, vấn đề ở đây là cô đối với nơi này không chút hiểu biết gì cả...

Ánh mắt cô nhìn trước ngó sau, cuối cùng dừng lại nơi bóng dáng Bắc Tân Khởi.

Cô đối với nơi này là hoàn toàn xa lạ, hắn là người duy nhất mà cô có thể dựa dẫm được....

Hai người lớn lên bên nhau từ nhỏ, cô muốn ở lại nhờ một đêm chắc sẽ không có vấn đề gì chứ?

- Bắc Tân Khởi!

Do dự một chút, cô gọi với theo hắn.

Bước chân Bắc Tân Khởi khựng lại, quay lại nhìn cô, lặng lẽ đợi cô nói.

- Đêm nay, em, em.... có thể ở nhờ lại nhà anh một đêm không...?

Cất tiếng nói, có chút ngại ngùng....

Tuy là từ nhỏ lớn lên cùng nhau, nhưng dù sao cũng là cô nam quả nữ, nhiều khi cũng không được tự nhiên...

Hắn khẽ nhếch nhếch lông mày, không trả lời,chỉ dùng ánh mắt nhìn về phía bên trong...

Một ánh mắt, Mạc Yến đã đủ hiểu, khóe miệng hé ánh cười,chạy từng bước nhỏ đi trước hắn...

Đây là thói quen mà hai người từ tấm bé vun đắp mà thành, hai người họ chỉ cần một ánh mắt là đủ hiểu ý của nhau, đây không phải điều mà bất kì đôi nam nữ nào cũng có thể có được...

- Thật ngốc!

Ánh mắt hắn dõi theo bóng lưng cô, khẽ mỉm cười, thốt ra hai từ đầy trìu mến.

Từ nhỏ đến lớn có bao giờ hắn vất cô lại một mình đâu?

Vừa tới một thành phố xa lạ, kể ca đêm nay cô muốn tự đi tìm chỗ ở khác thì hắn cũng không đồng ý.

Vả lại giữa hai người họ cần khách sáo vậy sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng Bắc Tân Khởi có chút không vui....

Không chú ý tới phản ứng của hắn,Mạc Yến bước vào trong nhà,ngồi lặng kẽ trên ghế ở phòng khách để đợi hắn bố trí phòng cho cô.

Căn biệt thự này rất lớn, mà hình như cũng rất mới,nội thất cũng mới,đồ dùng hàng ngày thì không nhiều, chỉ có vài món đồ cần thiết nhất thôi, chắc là được mua cho người đến đây công tác tiện sử dụng....

Bắc Tân Khởi bước vào nhà, nhìn cô, nhẹ nhàng nói:

- Nơi này bình thường rất ít có

người đến ở nên chỉ bố trí có một chiếc giường thôi!

.......

Nghe nói,tình yêu của thanh mai trúc mã: Đã không yêu thì thôi.... còn một khi đã yêu thì mãnh liệt như lửa... các hủ nữ của ta, các nàng nghĩ sao???