Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 861




Chương 861

Vừa bước vào toà soạn tạp chí, Cố Mặc Ngôn đã thấy một gương mặt quen thuộc, anh nhớ cô ấy là Hiểu Khiết thì phải? Lúc trước anh có nghe Trình Thư Nghi nhắc đến cô ấy, chắc là quan hệ của hai người khá tốt.

“Chào cô, xin hỏi Trình Thư Nghỉ ở đâu vậy?” Cố Mặc Ngôn sốt sắng tiến lên kéo Hiểu Khiết lại hỏi.

Đương nhiên Hiểu Khiết không xa lạ gì với Cố Mặc Ngôn, khoảnh khắc ngẩng đầu nhìn thấy anh, cô ấy đã giật mình, sao anh lại tới toà soạn tạp chí? Nhưng cơ thể lại phản ứng theo bản năng, cô ấy đã đưa tay chỉ về phía văn phòng của Trình Thư Nghi.

“Cảm ơn.” Cố Mặc Ngôn nói xong lời cảm ơn thì chạy như bay tới văn phòng của Trình Thư Nghỉ Mãi cho đến khi Cố Mặc Ngôn biến mất trước mặt mình, Hiểu Khiết mới chậm chạp phản ứng lại, người vừa tới là Cố Mặc: Ngôn! Nghĩ đến việc năm năm trước là Cố Mặc Ngôn bỏ rơi Trình Thư Nghị, trong mắt cô ấy tràn đầy sự tức giận và hối hận.

Tên đàn ông khốn nạn như vậy, vừa nãy đáng lẽ mình nên đuổi anh ta ra ngoài, sao lại nói cho anh ta biết chị Thư Nghi ở đâu?

Tất cả là do anh ta tới quá đột ngột.

Cùng lúc đó, những nhân viên khác của toà soạn tạp chí cũng đã nhìn thấy Cố Mặc Ngôn, toà soạn lập tức bùng nổ “Tôi không nhìn nhầm chứ, người vừa nấy là Cố Mặc Ngôn đúng không?”

“Sao bây giờ anh ta lại tới tìm tổng biên tập làm gì? Chẳng phải hai người họ đã ly hôn rồi sao?”

“Nhìn anh ta thế này không phải là muốn tái hôn đấy chứ?”

“Không phải có tin năm năm qua Cố Mặc Ngôn vẫn luôn nuôi một người phụ nữ ở nhà sao? Bây giờ là thế nào?”

*Cô nói xem bây giờ tổng biên tập có còn thích anh ta không? Lát nữa hai người họ sẽ không cãi nhau ở văn phòng đấy chứ?”

“Bây giờ tổng biên tập không có bạn trai, Cố Mặc Ngôn cũng chưa kết hôn lần hai, chưa biết chừng hai người họ lại quay lại với nhau ấy chứ”

“Sao cô biết tổng biên tập không có bạn trai?”

“Hỏi thừa, phụ nữ khi yêu sẽ toả ra mùi hương ái tình, cô có ngửi thấy mùi này trên người tổng biên tập bao giờ chưa?”

Nhân viên vừa hỏi câu này nghệt mặt, mùi hương ái tình làm sao ngửi được?

Cố Mặc Ngôn đứng trước cửa phòng làm việc của Trình Thư: Nghỉ, vội vàng gõ cửa. Anh cũng nghe thấy một số tiếng bàn tán sau lưng, nhưng anh không có tâm tư để ý, bây giờ anh chỉ muốn nhanh chóng gặp được Trình Thư Nghi, mong cô có thể tha thứ cho mình.

“Thư Nghi!” Thấy cửa mở ra, Cố Mặc Ngôn nôn nóng gọi tên cô, nhưng không ngờ đập vào mắt anh lại là bóng dáng của Trình Nam Quyển. Hiển nhiên Trình Nam Quyền cũng không ngờ mở cửa ra lại nhìn thấy Cố Mặc Ngôn.

Trình Nam Quyền lập tức lạnh mặt, lên tiếng hỏi: “Cậu tới đây làm gì?”

“Tôi tới tìm cô ấy, tôi muốn gặp cô ấy.’ Cố Mặc Ngôn đứng ở cửa, kiên định nhìn thẳng vào Trình Nam Quyền “Thư Nghi không muốn…” Vì Cố Mặc Ngôn mà em gái mình phải chịu tổn thương như vậy, bao nhiêu năm rồi vẫn không thể thoát khỏi nó, đương nhiên Trình Nam Quyền không muốn Trình Thư: Nghỉ gặp lại Cố Mặc Ngôn nữa.

Nhưng anh ta còn chưa nói xong đã bị giọng Trình Thư Nghi từ bên trong cắt ngang.

“Anh, để anh ấy vào đi.”