Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 765




Chương 765

Tuy khoảng thời gian này Trình Thư Nghỉ vẫn luôn lạnh nhạt với Hà Kim Minh nhưng nó lại càng thu hút anh ta, khiến anh ta càng muốn chỉnh phục người phụ nữ này hơn Hơn nữa, bây giờ còn xuất hiện một tình địch mạnh như thế, đã hoàn toàn khơi gợi ham muốn chiến thắng trong lòng anh ta, khiến quyết tâm của anh ta chỉ tăng chứ không giảm.

Anh ta đã từng hẹn hò với vô số người, tất nhiên phụ nữ bình thường sẽ không khơi dậy được hứng thú của anh ta. Nhưng một người phụ nữ vừa khó hiểu vừa khó tán giống như Trình Thư Nghi thì lại có đủ thử thách, cũng đủ thú vị với anh ta!

Trình Thư Nghi, anh ta phải có được cô!

Trình Thu Uyển thấy cậu ấm ăn chơi Hà Kim Minh cũng như thế với Tô Thư Nghỉ thì tức đến nỗi gần như muốn bóp nát ly rượu trong tay mình.

Rốt cuộc con khốn Tô Thư Nghi có điểm gì tốt chứ! Khiến những người đàn ông này đều mê mệt vì cô như thế!

Sau khi Trình Thư Nghi đi lên boong tàu, cô ra sức hít thở, muốn phóng sự bức bối đang chặn trước ngực mình ra ngoài. Rốt cuộc Cố Mặc Ngôn coi cô là gì vậy, muốn vứt bỏ thì vứt bỏ, muốn nhặt về thì nhặt về sao?

Vốn dĩ ở đây cùng với Hà Kim Minh đã khiến Trình Thư Nghỉ thấy rất gượng gạo rồi, bây giờ lại có thêm một Cố Mặc Ngôn nữa, cô nghĩ mình vẫn nên nhanh chóng quay về thì tốt hơn.

Trình Thư Nghĩ nhìn mặt nước mênh mông vô tận trước mặt mình, cô nhắm mắt lại cảm nhận gió biển hơi mãn mặn, cảm thấy lòng mình cũng bình tĩnh hơn rất nhiều, trên mặt cũng thoáng hiện nét hưởng thụ.

“Thư Nghi, anh có chuyện này muốn nói với em, chúng ta nói chuyện với nhau được không?”

Trái tim của Trình Thư Nghi chùng xuống ngay khi nghe thấy giọng nói quen thuộc từ đăng sau vọng tới, nét mặt cũng trở nên lạnh lùng. Cô quay phắt người lại, vòng qua người Cố Mặc Ngôn, từ đầu tới cuối đều không thèm nhìn Cố Mặc Ngôn lấy một cái Nhưng Cố Mặc Ngôn lại kéo cô lại: “Thư Nghi, chúng mình nói chuyện chút đã.”

“Tôi với anh chẳng có chuyện gì để nói cả.” Trình Thư Nghi muốn hất Cố Mặc Ngôn ra nhưng đành chịu, chênh lệch sức mạnh quá lớn. Thấy Cố Mặc Ngôn cứ nắm chặt tay mình không buông, cơn giận vừa mới dẫn xuống được của cô lại bùng lên: “Buông tôi ral”

“Cả đời này anh cũng sẽ không buông em ra đâu!” Cố Mặc Ngôn lại càng sáp lại gần hơn, anh nắm chặt một cánh tay khác của cô: “Thư Nghi, em nghe anh nói đã, sở dĩ năm đó anh đồng ý ký vào giấy ly hôn là vì Trình Thu Uyển cô Cố Mặc Ngôn vội vàng muốn giải thích với Trình Thư Nghi, nhưng.

bây giờ cô nào nghe lọt tai nữa “Anh với Trình Thu Uyển như thế nào thì cũng là chuyện giữa hai người, không liên quan gì đến tôi cả! Tôi chỉ biết chúng ta đã ly hôn rồi, anh mau buông tôi ral” Trình Thư Nghỉ bắt đầu ra sức vùng vẫy, nhưng sao Cố Mặc Ngôn lại chịu buông tay được.

Cố Mặc Ngôn dồn sức đè hai cánh tay của Trình Thư Nghi ra sau lưng cô, anh giam cô trong vòng tay của mình rồi lớn tiếng nói với cô: “Thư Nghi, em hấy tin anh, anh và và Trình Thu Uyển không có quan hệ gì cả, người anh yêu suốt những năm qua vẫn luôn là eml”

“Anh bớt nói những lời khiến tôi thấy buồn nôn đi. Tôi đã biết tỏng anh rồi, anh và Trình Thu Uyển mới là một đôi trời sinh, thủ đoạn đối phó người khác cũng chẳng khác gì nhau hết. Hai người không ở bên nhau đúng là có lỗi với ông trời. Cố Mặc Ngôn, anh là một thằng khốn, tôi hận anh, anh buông tôi ra!”

Rất ít khi Trình Thư Nghi mắng người như thế, nhưng hôm nay cô mới biết, thì ra lúc cơn giận lên đến đỉnh điểm, chuyện mắng người thế này này lại có thể tự mình thông suốt được.

Cố Mặc Ngôn ra sức ôm chặt lấy Trình Thư Nghi đang liều mạng.

vùng vẫy trong lòng mình, anh bỗng thấy hơi đuối sức, cũng không để ý cô đang nói những gì, chỉ coi như đó là những lời cô nói ra để giải tỏa nỗi lòng trong lúc tức giận thôi.

Cuối cùng thật sự không thể khống chế được Tô Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn liền bế cô lên luôn, sau đó tiến lên phía trước hai bước giam cô giữa mình và lan can của boong tàu.