Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 65




CHƯƠNG 65

Cố Mặc Ngôn quay đầu lại, vẫn là gương mặt anh tuấn trước kia, sáng nay còn vừa thấy trên màn hình máy tính, lúc này đối mặt lại khiến Tô Thư Nghi cảm giác không quá chân thật.

Bên kia, Cố Mặc Ngôn vừa thấy Tô Thư Nghi thì như trút được gánh nặng.

Lúc anh gửi Zalo cũng không thấy cô đáp lại, còn cho rằng cô vẫn đang canh cánh chuyện tối hôm đó, không muốn ăn cơm với mình.

“Về rồi đấy à?” Tuy trong lòng thở phào một hơi, nhưng ngoài mặt Cố Mặc Ngôn vẫn bình thản như cũ: “Má Trương đã chuẩn bị cơm rồi, cùng đi ăn đi.”

Trước lúc gặp Cố Mặc Ngôn, Tô Thư Nghi còn hơi chờ mong, nhưng lúc này thật sự gặp được lại nhớ tới chuyện không thoải mái trước lúc anh đi, lập tức cảm thấy xấu hổ, chỉ khẽ ‘ừm’ một tiếng rồi theo anh vào nhà ăn.

Má Trương và chú Vương đều rất tinh ý, biết hai vợ chồng Cố Mặc Ngôn mấy ngày không gặp, sau khi bưng đồ ăn lên bàn là rời đi luôn.

Trong nhà ăn thoáng chốc chỉ dư lại Tô Thư Nghi và Cố Mặc Ngôn, cùng với tiếng bát đũa va chạm.

“Ờm…” Cuối cùng vẫn là Tô Thư Nghi không chịu nổi trầm mặc như thế, chủ động lên tiếng; “Chuyện tối hôm đó…”

“Xin lỗi.”

Tô Thư Nghi còn đang do dự không biết nói thế nào thì Cố Mặc Ngôn đã trực tiếp cắt ngang lời cô.

“Cái gì?” Tô Thư Nghi không kịp phản ứng.

Cố Mặc Ngôn đang xin lỗi cô ư?

“Tối hôm ấy là tôi xúc động.” Lúc này Cố Mặc Ngôn đã ăn cơm xong, tao nhã cầm khăn ăn lau khóe miệng, nhỏ giọng nói.

“Em cũng có chỗ làm không tốt.” Người ta đã xin lỗi rồi, đương nhiên Tô Thư Nghi cũng phải bày tỏ thái độ: “Là tại em thất lễ bỏ đi khỏi tiệc gia đình trước. Khi nào có thời gian em sẽ tới xin lỗi ông nội.”

Mấy ngày nay Tô Thư Nghi cũng suy tư rất nhiều về chuyện tối hôm đó.

Cô rời đi thẳng thừng như thế đúng là không lễ phép chút nào, đặc biệt là trước mặt ông nội Cố Mặc Ngôn, làm như vậy không hề có quy củ.

Về phần chuyện của Cố Gia Huy, tuy Cố Mặc Ngôn điều tra cô từ trước khiến cô ít nhiều khó chịu, nhưng anh nói không sai, sao anh có thể cưới một cô gái không rõ lai lịch được.

Còn chuyện sau đó…

Nghĩ lại hôm đó, nghĩ tới cơ thể cường tráng của Cố Mặc Ngôn, nghĩ tới hơi thở tràn ngập hương vị đàn ông thành thục của anh, Tô Thư Nghi không khỏi đỏ mặt.

Tô Thư Nghi vẫn luôn biết, một khi là vợ chồng hợp pháp với Cố Mặc Ngôn thì theo đúng lý, chuyện nam nữ này chính là thuộc về nghĩa vụ.

Nhưng vấn đề là cô không thể làm được.

Mà Cố Mặc Ngôn lại vì cô thấy mâu thuẫn mà nhượng bộ, thế nên cô cũng không có lý do gì để tức giận cả.

Nghe thấy Tô Thư Nghi nói xin lỗi, Cố Mặc Ngôn mím khóe môi, không nói tiếp về chủ đề này nữa mà chỉ hỏi: “Tô Thư Nghi, em có điều gì muốn hỏi tôi không?”

“Chuyện về chân của anh, có điều gì muốn nói với em không?”

Nhớ tới cảnh tượng nhìn thấy Cố Mặc Ngôn đứng dậy trước mặt mình vào tối hôm đó, Tô Thư Nghi không khỏi nghi hoặc, rõ ràng là anh không bị tàn tật, thế nhưng…