Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 583




CHƯƠNG 583

“Thư Nghi, ngày trước anh cũng đã thấy Cố Mặc Ngôn và Trình Thu Uyển yêu nhau, tình cảm giữa hai người họ thực sự rất tốt.

Bây giờ Trình Thu Uyển quay về rồi, lòng Cố Mặc Ngôn có chút dao động cũng là điều bình thường.” Cố Gia Huy đứng dậy đi tới bên cạnh Tô Thư Nghi, ngồi xuống năm lấy tay cô.

“Nhưng, Thư Nghỉ à, nếu như Cố Mặc Ngôn thực sự rất yêu em thì anh ta sẽ không vì cô ta mà không tin em. Anh ta nghi ngờ em thì chỉ có thể chứng minh rằng trong lòng anh ta vẫn có Trình Thu Uyển.”

Tô Thư Nghỉ hơi dùng sức, muốn rút bàn tay đang bị Cố Gia Huy nắm ra, nhưng anh †a càng năm chặt hơn, vẻ mặt cũng bắt đầu có chút kích động: “Thư Nghị, bây giờ Lâm Bảo Châu cũng đã không còn nữa, chúng ta lại ở bên nhau đi, anh tuyệt đối sẽ không không tin tưởng em giống như trước đây nữa, anh…”

“Gia Huy!” Tô Thư Nghỉ hét lên cắt ngang lời Cố Gia Huy, đồng thời gạt mạnh tay Cố Gia Huy ra và đứng bật dậy. Bầu không khí giữa hai người bông dưng có chút ngại ngùng.

Thấy Tô Thư Nghi nổi giận, Cố Gia Huy cũng bình tĩnh lại. Bây giờ Tô Thư Nghi vừa trải qua chuyện như thế mà anh ta lại đưa ra yêu cầu mong cô ở bên anh ta như xưa thì đúng là có hơi vội vàng.

“Thư Nghị, xin lỗi, vừa rồi anh không nghĩ nhiều như vậy, nếu như em không thích những lời này thì sau này anh sẽ không nói như vậy nữa.”

Thấy Cố Gia Huy nhẹ nhàng xin lỗi mình, Tô Thư Nghi cảm thấy anh ta đã thay đổi rất nhiều, Cố Gia Huy ngày trước chắc chăn sẽ không nhỏ nhẹ nói chuyện với cô như thế này.

Cố Gia Huy cũng đã xin lỗi mình rồi, Tô Thư Nghi cũng không tức giận nữa. Cô lại ngồi xuống và hỏi sang chuyện khác: “Đám tang của Lâm Bảo Châu tổ chức vào ngày nào?”

“Vào chủ nhật tuần này.” Thấy Tô Thư Nghi không còn tức giận nữa, Gố Gia Huy cũng thở phào nhẹ nhõm trong lòng, xem ra vẫn phải từ từ mà tới: “Em sẽ đến dự đám tang sao?”

“Ừm”” Tô Thư Nghi gật đầu: ‘Dù sao cô ta cũng là em gái tôi.”

“Được, anh sẽ sắp xếp.”

“Cảm ơn anh.” Tô Thư Nghi nhìn Cố Gia Huy bằng ánh mắt cảm động, anh ta vẫn luôn giúp đỡ sắp xếp chuyện của Lâm Bảo Châu, mấy ngày này chắc chắn vô cùng bận rộn.

“Không cần đâu, đây là việc anh nên làm mà.” Đối diện với ánh mắt cảm động của Tô Thư Nghị, trong mắt Cố Gia Huy ngập tràn tình cảm.

Nhận ra bầu không khí giữa hai người bây giờ có chút không đúng, Tô Thư Nghi vội vàng nhìn sang chỗ khác: “Vậy em đi làm việc trước đã nhé.”

Nói xong cô khẽ gật đầu với Cố Gia Huy, sau đó vội vàng rời khỏi phòng làm việc của anh ta.

Thấy Tô Thư Nghỉ rời đi, Cố Gia Huy nở một nụ cười như đã năm chắc phần thăng “Thư Nghi, anh chắc chắn sẽ lại theo đuổi được em, trước đây anh nghĩ rằng Cố Mặc Ngôn là bến đỗ của em, nhưng bây giờ xem ra không phải là anh ta rồi.” Cố Gia Huy thì thâm.

Vừa quay lại ngồi xuống bàn làm việc, Tô Thư Nghi lại thấy xung quanh mình ồn ào. Mấy người thật là phiền phức, nói mãi không hết chuyện!

Tưởng rằng họ tiếp tục chế nhạo mình, Tô Thư Nghỉ hơi bực tức ngẩng đầu lên, không ngờ lại nhìn thấy Trình Thu Uyển đang đi về phía mình.

Hôm nay Trình Thu Uyển mặc một chiếc váy da màu hồng, chân đi một đôi giày cao gót màu đỏ, vết thương trên mặt đã gần lành hắn, chỉ dùng một miếng băng dán OK để dán lại.

Cô ta tới đây làm gì? Tiếng chuông báo động trong lòng Tô Thư Nghỉ vang lên. Cho dù là làm gì thì Trình Thu Uyển tới tìm mình chắc chăn sẽ không có chuyện gì tốt đẹp.