Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 536




Chương 536

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Tô Thư Nghị, Tô Ninh Kiều cố gượng võ về tay cô, trong lòng áy náy. Bản thân bà không thể giúp đỡ con gái của mình, những năm qua còn luôn liên lụy đến con, khiến con lo lắng, thậm chí vì mình mà đánh mất hạnh phúc hôn nhân.

Thật ra trong mấy ngày này, làm sao Tô Ninh Kiều lại không phát hiện ra được. Tô Thư Nghi vẫn luôn im lặng không nhắc đến Cố Mặc Ngôn, mỗi lần mình nhắc đến Cố Mặc Ngôn thì Tô Thư Nghi sẽ trả lời qua loa vài câu rồi nhanh chóng chuyển chủ đề khác, bộ dạng này của cô nói rõ là cô với Cố Mặc Ngôn đã xảy ra mâu thuẫn rồi.

Nhớ tới lý do Tô Thư Nghỉ và Cố Mặc Ngôn kết hôn, Tô Ninh Kiều chỉ cảm thấy mình đã nợ đứa nhỏ này quá nhiều.

Mấy ngày kế tiếp, Tô Thư Nghi vẫn luôn ở lại bệnh viện chăm sóc Tô Ninh Kiều.

Tô Thư Nghi phát hiện từ sau khi phẫu thuật tỉnh lại, Tô Ninh Kiều vẫn luôn trong trạng thái đờ đẫn, giống như là có tâm sự gì đó. Nhưng mà mỗi khi cô hỏi thì Tô Ninh Kiều lại chỉ nói là không sao làm cho Tô Thư Nghĩ lại càng lo lắng cho bà nhiều hơn.

Hôm nay, khi Trình Nam Quyền đến thăm Tô Ninh Kiều thì phát hiện thỉnh thoảng bà sẽ nhìn mình, trong mắt chứa đựng vẻ giấy dụa và đau buồn, như do dự mãi không nói nên lời.

Trình Nam Quyền khó hiểu: “Dì Tô, dì có gì muốn nói với cháu sao?” Anh ta thử hỏi.

Tô Ninh Kiều nghe Trình Nam Quyền hỏi thì im lặng, sau khi im lặng hồi lâu, bà nhìn thoáng qua Tô Thư Nghi ở bên cạnh, không biết mình có nên mở lời hỏi hay không.

Tô Thư Nghi bị bà nhìn mà cảm thấy kỳ quái, không biết mẹ bị sao nữa? Chẳng lẽ là có lời muốn nói với Trình Nam Quyền mà không tiện nói ở trước mặt mình hay sao?

‘Có phải sắp đến ngày giỗ của Thu Uyển rồi không?” Tô Ninh Kiều phân vân mãi, cuối cùng vấn ngập ngừng hỏi.

Nghe Tô Ninh Kiều hỏi chuyện này, Trình Nam Quyền cụp mắt đáp: “Dạ, là ngày mốt.”

Trên mặt anh ta thoáng buồn.

‘Dì có thể đến thăm Thu Uyển không?” Tô Ninh Kiều cẩn thận hỏi, trong giọng mơ hồ có chút cầu xin.

Lúc này Tô Thư Nghi lại cảm thấy không hiểu, sao Tô Ninh Kiều lại nhớ rõ ngày giỗ của Trình Thu Uyển vậy? Nhưng ngay sau đó cô lại nghĩ đến việc Tô Ninh Kiều từng làm bảo mẫu ở nhà họ Trình, có lẽ lúc đó đã từng chăm sóc Trình Thu Uyển.

Nghe Tô Ninh Kiều nói muốn đến thăm viếng Trình Thu Uyển, trong lòng Trình Nam Quyền chợt cảm động: ‘Đương nhiên là có thể rồi, dì Tô, nếu Thu Uyển biết dì đến thăm em ấy thì chắc chắn là em ấy sẽ rất vui.”

Có vẻ như trên thế giới này, ngoại trừ anh †a vẫn còn có người nhớ đến Thu Uyển.

Sau đó nghĩ đến việc Tô Ninh Kiều vừa mới phẫu thuật, Trình Nam Quyền lo lắng hỏi: ‘Dì Tô, dì mới phẫu thuật xong, sức khỏe của dì có thể chịu được không? Dì đừng cố gắng quá sức.”

“Được mà, dì không sao đâu.” Tô Ninh Kiều sốt ruột nói, tựa như sợ Trình Nam Quyền sẽ đổi ý. – “Khu khụ khụ…”

Tô Ninh Kiều nói nhanh quá nên bị sặc và bắt đầu ho khan dữ dội, Tô Thư Nghi vội vàng bước tới võ lưng giúp bà.

Thấy bà ho dữ dội như thế, Tô Thư Nghi không khỏi lo lăng: “Mẹ, mẹ vần chưa hồi phục sức khỏe hẳn, mẹ đừng đi, lỡ như lại…

Nhưng cô còn chưa nói hết thì đã bị Tô Ninh Kiều ngắt lời: ‘Mẹ thật sự không saol Khụ khụ khụ… Tô Ninh Kiều có hơi kích động, lập tức ho nhiều hơn.

Tô Thư Nghi thấy thế cũng không dám nói thêm gì nữa, sợ làm cho bà kích động hơn, lỡ như rách miệng vết thương thì sẽ không tốt.