Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 365




Chương 365

Trên xe, Cố Mặc Ngôn kéo tay cô, cứ thế năm mãi.

Tô Thư Nghi thấy trong lòng mình ấm áp, nhưng khi nhìn thấy phong cảnh tay đổi bên ngoài cửa sổ thì không khỏi cau mày: “Cố Mặc Ngôn, rốt cuộc anh muốn đưa em đi đâu vậy? Hình như đây không phải con đường về nhà?”

Cố Mặc Ngôn mỉm cười, nói: “Anh còn có một món quà muốn tặng cho em.”

Quà?

Tô Thư Nghi không đoán được, sau niềm vui bất ngờ ngày hôm nay, Cố Mặc Ngôn còn có quà gì muốn tặng mình nữa.

Cô gặng hỏi mấy câu, Cố Mặc Ngôn cũng không nói.

Một lúc sau chiếc xe mới lái tới điểm dừng chân.

Sau khi dừng lại, Tô Thư Nghi tò mò nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhưng khi nhìn thấy rõ kiến trúc bên ngoài thì vẻ mặt cô hoàn toàn thay đổi.

Ngoài cửa sổ, là một khách sạn.

Khách sạn Thế Kỷ.

Tô Thư Nghi không dám tin vào mắt mình.

Vậy mà Cố Mặc Ngôn lại đưa cô tới khách sạn Thế Kỷ, đây là nơi khiến cô đau đớn tuyệt vọng, nơi khiến cô mất đi sự trong trắng vào hai năm trước!

Tô Thư Nghỉ nhìn sang Cố Mặc Ngôn, sắc mặt tái nhợt: “Tại sao chúng ta lại tới đây?”

Cố Mặc Ngôn vẫn không nói gì, anh dẫn cô xuống xe, đi vào khách sạn.

Người trong khách sạn đều biết Cố Mặc Ngôn, cung kính đưa anh và Tô Thư Nghi vào trong thang máy, đi lên tầng.

Tay Tô Thư Nghi không kìm được mà khẽ run rẩy, cô không biết tại sao Cố Mặc Ngôn lại làm ra những chuyện này, nhưng cô biết rằng mình thực sự rất không muốn tới đây!

Rất không muốn!

Như thể cảm nhận được sự run rẩy của Tô Thư Nghỉ, Cố Mặc Ngôn năm lấy bàn tay cô.

Sau khi đi ra khỏi thang máy, Cố Mặc Ngôn dân Tô Thư Nghi tới cửa một căn phòng, khi Tô Thư Nghỉ nhìn thấy số phòng, chút màu máu cuối cùng trên mặt cô cũng rút sạch.

Cô nhận ra số phòng này.

Căn phòng này chính là căn phòng cô mất đi sự trong trắng vào hai năm trước.

Tâm trạng Tô Thư Nghỉ lập tức rơi xuống tận đáy vực.

Kí ức đau đớn vào hai năm trước ùa về như thủy triều.

Tô Thư Nghi cảm thấy mình sắp ngất tới nơi rồi.

Nhưng Cố Mặc Ngôn lại nói: ‘Chúng ta đi vào nhé?”

“Không.’ Tô Thư Nghi từ chối: “Em không muốn vào đây nữa, em hận nơi này. Cố Mặc Ngôn, chúng ta đổi nơi khác đi.”

Cố Mặc Ngôn khuyên cô: “Tô Thư Nghi, có một số chuyện không thể trốn tránh được, phải dũng cảm đối mặt. Hơn nữa…”

Cố Mặc Ngôn muốn nói lại thôi.

Tô Thư Nghi chỉ không có can đảm đối mặt với chuyện tệ hại xảy ra vào hai năm trước trước mặt Cố Mặc Ngôn thôi.