Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 271




Chương 271

“Tổng giám đốc tập đoàn Ngôn Diệu và nữ thần trong nước Tả Dao cùng ăn bữa tối dưới ánh nến. Tả Dao từng công khai bày †ỏ sự ngưỡng mộ đối với Cố Mặc Ngôn nhiều lần, nhưng bàn tay phải của Cố Mặc Ngôn đã đeo một chiếc nhãn kết hôn…”

Tô Thư Nghi không viết nổi nữa, cảm thấy trái tim đau nhói từng cơn, quả nhiên cô vấn để ý!

Thực ra cũng không phải Tô Thư Nghi không hối hận khi nhận nhiệm vụ này. Bởi vì cô phát hiện ra rằng từ khi nhận nhiệm vụ này cô trở nên đa nghỉ hơn, cũng thích ghen tuông hơn, cứ như một oán phụ vậy!

Cơn đau lưng mỏi eo đánh úp Tô Thư Nghi. Bị giày vò mấy ngày liền, sợ là cơ thể không chịu đựng nổi, để tránh sau này Cố Mặc Ngôn đánh lén hàng đêm, trưa nay cô nên ăn chút đồ dinh dưỡng để bồi bổ lại cho mình mới được.

Nghĩ thấy đây cũng là một cơ hội tốt để tạo dựng tên tuổi, nếu đã lợi dụng chồng mình hy sinh nhan sắc, vậy thì cứ lợi dụng đến cùng đi!

Tô Thư Nghi vực lại tinh thần.

Ảnh Lý Nam chụp rất tuyệt, Cố Mặc Ngồn và Tả Dao trong ảnh ngồi đối diện nhau, bầu không khí ấm áp lãng mạn có phong cách, càng khiến bối cảnh bản tin lần này bùng nổ lớn hơn.

Lúc Tô Thư Nghi viết, cố gắng hết sức lấy mô tả lại chuyện này làm tiêu chuẩn, nhưng không tránh khỏi việc thêm mắm dặm muối, nếu không thì đọc bài này sẽ không hay, sẽ bị người đọc phản ánh.

He hel Viết mãi viết mãi, Tô Thư Nghi đột nhiên cảm thấy cơ hội lấy việc công trả thù tư tới rÓI.

Cố Mặc Ngôn, xin lỗi nha. Dáng vẻ đắc ý mấy ngày nay của anh, đêm nào cũng bắt nạt cô, cô phải trừng phạt anh một chút mới được.

Tô Thư Nghi đang viết đến nghiện, bút viết như bay thì điện thoại của cô đột nhiên đổ chuông.

Cô cúi đầu nhìn, nhíu mày lại.

Là một số điện thoại lạ.

Là ai đây chứ?

”Alo, Tô Thư Nghỉ của tạp chí Phong Thượng xin nghe.”

Đầu bên kia điện thoại là Tả Dao đang nói chuyện, cô ta hẹn gặp mặt riêng Tô Thư Nghi.

Tả Dao và Tô Thư Nghỉ hẹn nhau tại quán cà phê Deep Blue Sea, đây là một quán rất nổi tiếng, có rất nhiều người nổi tiếng đều hẹn nói chuyện ở đây, khung cảnh tương đối tối, có không gian bảo vệ sự riêng tư rất tốt.

Tả Dao đã thay chiếc áo khoác dài đó từ lâu, cố ý thay một chiếc váy liền vô cùng đắt tiền, còn buộc mái tóc dài lên cao, trang điểm giống như cô chiêu giàu có.

Từ nhỏ Tô Thư Nghi chẳng mặc quần áo đẹp được mấy lần, đều là nhìn Lâm Bảo Châu khoe khoang trước mặt cô, cho nên dù Tả Dao có mặc cao quý đẹp đẽ hơn đi nữa, trong lòng Tô Thư Nghỉ cũng chẳng dậy sóng chút nào.

Tả Dao châm một điếu thuốc.

Nhân viên phục vụ định ngăn cản, vừa thấy là nghệ sĩ đang nổi thì cũng không tiện nói gì, bọn họ đâu đắc tội được.

Tả Dao phả một làn khói lên mặt Tô Thư Nghĩ, Tô Thư Nghi cố gắng nén giận.

Tả Dao nói: “Tô Thư Nghi đúng không? Đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt. Hôm nay tôi hẹn cô ra đây cũng chẳng phải là muốn làm bạn với cô, ngược lại, bây giờ cô còn là tình địch của tôi!”

Tô Thư Nghi nhìn dáng vẻ này của Tả Dao, hôm nay cứ như đang tuyên chiến với cô vậy. Vì Cố Mặc Ngôn đây mà. Một phút trước cô còn đang cố gắng bịa đặt về hai người, cố gắng ghép bọn họ với nhau, một phút sau lại ngồi cùng nữ chính trong đoạn văn đó, tranh cướp đàn ông. Nghĩ đến đây là Tô Thư Nghỉ lại buồn cười.