Ông Trùm Hắc Đạo Mưu Kế Sâu

Chương 61: Chủ mẫu




"Làm sao đây??"

Đường Hi đứng trước gương hết nhăn mặt thì lại thở dài.

Tại sao mấy cái dấu hôn này vẫn chưa mất đi vậy? Ở đâu cũng có hết! Từ cổ, vai, ngực,....đến phần đùi cũng có nữa!!!

Hắn bị cái gì vậy? Không phải nói hắn không gần nữ sắc sao? Vậy mà lại giày vò mình muốn chết!

Gạt người! Nhất định là gạt người!! Lũ nào đã rêu rao cái tin vịt đó vậy? Nhất định có thời gian sẽ đi tìm lũ đó tính sổ!

Lạc Kình ở bên ngoài thấy Đường Hi vào nhà tắm lâu rồi mà vẫn chẳng có tiếng động gì, thản nhiên mở cửa phòng tắm bước vào.

Đường Hi vừa mới tắm xong thì đứng ngay trước gương cảm thán, đương nhiên trên người vẫn chưa có mảnh vải nào che thân...

"Á...Sao anh vào đây làm gì??" Đường Hi vội vàng lấy khăn tắm bên cạnh quấn quanh người lại.

Lạc Kình khó hiểu nhìn cô, ngượng làm gì? Hắn thấy nhiều lần rồi mà. Nhưng không sao, hắn thích dáng vẻ e thẹn này của cô, làm hắn thật muốn giựt phăng cái khăn tắm ra để cô càng thẹn hơn nữa! [Vô sĩ =)))]

Nghĩ là làm, đi chỉ vài bước vỏn vẹn là đã tới chỗ cô rồi, trong khi Đường Hi căng mắt ra nhìn hắn, thì hắn một tay kéo mạnh cái khăn xuống....

"Đồ khốn!!! Anh điên hả?" Cô giãy giụa loạn xạ rồi ngồi chồm hỗm dưới đất, Lạc Kình cười vui vẻ rồi kéo cô đứng lên, ôm cô một cái.

"Ha ha.. Sao lâu thế?"

Đường Hi đánh mạnh một cái vào ngực hắn, sau đó mới chỉ chỉ mấy vết hôn trên cổ:

"Anh coi đi! Bây giờ chỉ có nước mặc kín bưng từ trên xuống dưới mới mong che được mấy cái này thôi! Xấu chết luôn!"

"Anh đâu có chê em xấu, em bận tâm làm gì?"

Đường Hi há mồm trợn mắt:

"Anh...Anh...Sao chỉ mấy ngày không gặp mà anh lại... lại như một người khác vậy hả? Cứ như cao thủ tình trường ấy!"

Lạc Kình nheo mắt nguy hiểm:

"Sao chỉ mấy ngày không gặp mà em ăn nói có gan hơn vậy?"

Đường Hi á khẩu, cô cũng có biết đâu...

Lạc Kình thấy cô ngoan ngoãn thì lấy cái khăn tắm lớn của hắn quấn người cô lại, bế cô ra ngoài, trời mấy hôm nay vào đông rồi, không khéo bị cảm mất!

Đường Hi ủ dột, mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Lạc Kình định để cô xuống nhà ăn cơm, thấy tóc cô vẫn còn ướt quá, lại bắt đầu lấy khăn lau khô tóc cho cô. Tóc cô mềm thật, hắn thích!

Đường Hi vẫn còn mệt mỏi sau cơn kích tình, muốn ngủ nhưng đói quá, đành dựa vào người hắn, hít hà mùi hương nam tính...

Ăn uống xong suôi lại hết một ngày, mệt mỏi muốn ngủ thì Lạc Kình hóa sói, không ngừng sờ soạn, vừa cắn vừa mút. Nếu không phải cô làm mặt đáng thương, không cho hắn tiếp tục thì chắc tối đó lại không ngủ!

Một ngày như thế, trôi qua cũng không tệ...

- ----------

"Có chuyện gì thế?" Đường Hi xém đứng không vững khi mà...

"Chủ mẫu!"

Mười mấy hàng thuộc hạ ngay hàng thẳng lối tại sảnh lớn của Lạc Gia, vừa thấy cô và Lạc Kình đến thì ngay lập tức cúi đầu chào.

Đương nhiên là chào hắn trước rồi, cô cũng không lạ, nhưng mà sao hôm nay lạ vậy, nhìn nghi lễ quá, bên trong được trang trí như có ai đăng quang vậy!

Có cả bọn Joker nữa, nhìn mặt họ nghiêm túc quá, còn bọn Thiệu Đổng đứng ngoài vừa cười "kinh tởm" vừa nhìn cô.

Sau khi vừa dứt lời chào Lạc Kình là bọn họ đổi sang "Chủ mẫu!" hướng thẳng cô mà nói. Khi nghe cô hỏi chuyện gì thì lại chào một cái nữa...

"Anh chưa tổ chức hôn lễ ngay được, nhưng những nghi thức này là bắt buộc phải có! Từ hôm nay em đã là chủ mẫu Lạc Gia, là người của anh!"

Nói rồi hắn đeo cho cô chiếc nhẫn có biểu tượng của Lạc Gia vào ngón áp út. Cô định nói thì bên dưới, bọn họ lại cúi rạp người một lần nữa, nhưng...lâu quá mà sao chưa chịu thôi??

"Họ đang chờ em ra lệnh!" Lạc Kình nói giọng thản nhiên, không còn giữ cái giọng trầm thấp lạnh gáy như mọi khi nữa.

"Hở??? Đứng lên đi!"

"Cám ơn chủ mẫu!"

Lạc Kình cười nửa miệng, lúc này Đường Hi mới nhận ra là mình dính bẫy, như vậy chẳng phải đồng ý với hắn sao?

Định phản bác thì đã bị bọn họ đưa đi làm một số nghi lễ khác nữa, quay mòng mòng đến muốn chóng mặt, bọn Thiệu Đổng chẳng những không khuyên can mà còn phấn khích vỗ tay liên hồi làm cô có cảm giác mình đã bị bán đứng!!!!

Xong xuôi mọi việc, cô trừng mắt nhìn hắn, hắn chỉ cười cười rồi xoa đầu cô.

Đường Hi cúi đầu im lặng, thật chất là đang thầm lặng đỏ mặt, hắn cười hoài vậy?? Đẹp trai quá!!!

"Thích không?"

"Thích cái gì chứ?" Đường Hi vẫn cúi đầu, cô đương nhiên biết hắn nói gì nhưng không lẽ giờ nói thích?

Hắn đúng là lắm chuyện, lại làm ba cái chuyện này. Nhưng mà thực khiến cô động tâm! Hắn là muốn chứng minh lời nói của hắn, muốn người người đều phải phục tùng cô, và quan trọng nhất là khiến cô an tâm.

Cô thật sự không cần cái gì gọi là ở trên cao người người cung kính, chỉ cần hắn thật sự đối đãi với cô là được rồi. Dù Lạc Kình không làm vậy, cô cũng tin hắn!

"Em bắt buộc phải thích!" Vẫn là cái giọng tràn ngập bá khí đó.

Đường Hi cười híp mắt, chủ động hôn hắn một cái, sau đó lại làm mặt tinh ranh:

"Anh thật đáng yêu!"

Lạc Kình lưu luyến lại hôn cô thêm lần nữa, đây là lần đầu tiên cô chủ động như thế, làm người hắn như có lửa:

"Em lại muốn châm ngòi sao?"