Ông Đây Không Cần Anh Chịu Trách Nhiệm!

Chương 13: Ầu Rĩ Và Rầu Rĩ




Ngay vào lúc Lăng Triển Dực chần chờ một hồi, Tô Tử Dương đã mang theo một đống đồ cộng thêm túi que thử thai vòng tới vòng lui rẽ vào khu nhà anh, lên bậc thang, chờ đến khi đã đến chỗ thang máy ấn số thì anh lấy ra một thanh kẹo que trong đống đồ ăn vặt rồi bóc vỏ bỏ vào miệng, lần này rất may, thang máy đã tới, thế là Tô Tử Dương lập tức tiến vào trong, ấn tầng 7, vừa ngậm kẹo que ngâm nga vừa ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào màn hình hiện số tầng chờ đến khi tới nơi.

Lăng Triển Dực ngồi do dự trong xe, ấn bộ điều khiển phương hướng xe nửa ngày, cuối cùng cũng không tiếp tục theo sau anh nữa, hắn nổ máy, chạy về phía trước trong chốc lát, sau đó lại rẽ ngoặt, lái về, thời điểm đi ngang qua chỗ lầu nhà Tô Tử Dương thì vô thức nghiêng đầu nhìn thoáng qua, nhưng vẫn không chần chờ, đi theo đường cũ đến cổng chung cư.

Trước khi bắt đầu với Tô Tử Dương, hắn phải điều tra kĩ trước một chút, nếu như Tô Tử Dương trước kia là một người đa tình, cho dù Lăng Triển Dực ham cái chỗ tốt ‘có tỉ lệ mang thai‘ của anh thì cũng sẽ không treo cổ trên cái cây này.

Không sai, tổng giám đốc Lăng là người có tính sạch sẽ, nhất là ở phương diện này, có lẽ mọi người sẽ nói hắn trước đây không phải cũng lưu luyến bụi hoa, cuộc sống cá nhân cũng không đơn thuần sao? Làm gì mà lại có nhiều yêu cầu đối với nửa kia như vậy?

Trên thực tế, Lăng Triển Dực rất kén chọn ở phương diện này, nhưng vì giới phóng viên truyền thông nhiều chuyện bên ngoài nên có nghe đồn hơi khoa trương. Mặc dù Lăng Triển Dực đã lớn đến vậy rồi, nhưng cộng thêm Tô Tử Dương lần này thì cũng chỉ mới ăn mặn có năm lần. Hai lần trước đều là cùng một người, hơn nữa bạn giường lúc đó đều sạch sẽ, mọi người gặp dịp thì chơi, vui vẻ là được, nói xong thì lập tức chặt đứt, đối phương sẽ không dây dưa.

Lần này cũng giống vậy, hắn thông qua việc hôn đã nhìn ra được Tô Tử Dương là người không có kinh nghiệm gì, cho nên mới lên giường cùng anh, có điều chuyện khác với trước kia chính là, lần này đổi thành hắn cảm thấy hứng thú với người ta, hắn níu lấy người ta không thả, thậm chí cho tới bây giờ hắn vẫn còn để ý xem Tô Tử Dương có phải là người sạch sẽ hay không!

Cho nên lúc bắt gặp anh ‘đầy kinh nghiệm‘ đi mua que thử thai, trong lòng Lăng Triển Dực lập tức khó chịu, gần như muốn tức điên.

Có phải trước đây anh đã từng lăn giường với người khác rồi, sau đó còn âm thầm mua que thử thai để xem mình có mang thai không đúng hay không?

Thôi, nếu đã coi trọng, thì cứ tra rõ ràng rồi nói tiếp, miễn cho đến lúc đang nhiệt huyết lại bị sự thật này đả kích, khi đó mới bỏ đi thì coi như đã lãng phí sức lực.

Lăng Triển Dực đã tính toán rất tốt, nhưng điều khiến hắn không nghĩ tới chính là, một quyết định này, khiến hắn rời xa Tô Tử Dương hơn bốn tháng!

Đương nhiên, đấy là chuyện sau đó, hiện tại tiếp tục nói đến Tô Tử Dương.

Anh mang theo một đống đồ ăn vặt về đến nhà, trước tiên quăng mình ở trên giường lớn.

Dù sao anh cũng là người bị thương, tinh thần không tốt, mặc dù đã lừa được năm chục ngàn khiến anh có thể phấn chấn một lúc, nhưng chung quy vẫn thấy mệt mỏi, tuỳ tiện giật chăn che kín người, híp mắt một hồi đã lập tức ngủ thiếp đi.

Lúc tỉnh lại lần nữa thì đã đến ngày thứ hai.

Tô Tử Dương nhìn đồng hồ đeo tay một cái, ừm, đã bảy giờ rồi, vừa lúc nên rời giường thôi, anh bấm ngón tay tính toán, từ sau khi đến hộp đêm tìm vui vào cuối tuần thì đã không đi làm bốn ngày rồi, hôm nay là thứ sáu, anh không thể cứ tiếp tục không đi làm thế này được? Huống chi chỉ cần thêm một ngày nữa thì đã đến cuối tuần rồi, vẫn nên đi làm thêm một ngày thì tốt hơn!

Thế là Tô Tử Dương đứng lên đi vào phòng tắm rửa mặt, lúc đi tiểu thì tiện thể dùng xong một que thử thai, ừm, kết quả không có gì khác thường, nói cách khác trước mắt còn chưa xảy ra chuyện gì, có thể hơi yên tâm một chút.

Nếu như qua một thời gian mà vẫn như thế, nói không chừng vận mệnh thật sự đã rẽ hướng, anh cũng không muốn bụng to mười tháng như phụ nữ, càng không muốn tìm trăm phương ngàn kế để kiếm tiền, vắt óc nuôi sống bé con trong bụng...

Tô Tử Dương vui vẻ cởi băng vải trên đầu, bước ra khỏi nhà khóa cửa xuống lầu, vô tư đi làm.