Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 54: Tự tìm đường chết





Convert + Beta: Mã Mã

Editor: vũ

Chương 54: Tự tìm đường chết

Bỗng nhiên hắn chợt đứng dậy, sau đó nhặt lấy quần áo dưới đất mặc vào người, đôi mắt lạnh lẽo của Hiên Viên Long sâu hút không đáy.

"Hừm, tôi cho rằng Phương gia ở Singapore cũng là gia tộc hắc đạo có bản lãnh, thật không ngờ khi bị vứt bỏ trước mặt bao nhiêu người mà cô còn có thể bình tĩnh như vậy? Hiện giờ, tôi cũng chẳng đủ kiên nhẫn giúp cô nữa rồi, nhất là tên tiểu quỷ bảo cô lật thuyền trong mương đó, xem ra tôi đã quá đề cao thực lực của Phương gia các người."

"Anh im đi, không phải chỉ một tên Hiên Viên Hoàng sao, bản tiểu thư tôi còn không thèm coi vào đâu. Tôi sẽ dẫn anh đến gặp bố ngay lập tức, nếu anh có thể thuyết phục ông ấy, thì tôi sẽ dốc toàn lực giúp anh lật đổ Hiên Viên Hoàng." Lòng tự trọng bị tổn thương, lại bị người khác chạm vào nỗi đau, Phương Lily sao có thể bình tĩnh được.


Hiên Viên Long cong cong khóe môi mỉm cười, xoay người trao cho Phương Lily một cái hôn nóng rực, đây mới đúng là người phụ nữ mà hắn mong muốn. Một người phụ nữ dễ bị kích động, không có đầu óc, chứ không phải là một người phụ nữ tính toán chi li từng bước một. Hắn thích nắm người khác trong tay, không muốn bị người ta lợi dụng ức hiếp.

Hai người bước ra khỏi quán rượu, họ không phát hiện ra phía sau có một đôi mắt lợi hại đang chăm chú nhìn mình. Lôi Man Thiên cũng thật không ngờ rằng lại gặp Hiên Viên Long ở chỗ này, còn có cả cô gái suýt chút nữa trở thành vợ của Hiên Viên Hoàng. Hai người này trông vô cùng thân thiết, tất cả đều rõ ràng, không phải nói cũng biết.

Trong lòng có tia cảnh giác nổi lên, Lôi Mãn Thiên lập tức đi đến cao ốc trụ sở của Hiên Viên thị.

*****

Tại tầng lầu cao nhất, phòng họp ở trụ sở Hiên Viên thị.

Trong phòng hội nghị, máy lạnh chạy hết công suất, thế nhưng mồ hôi của mọi người lại chảy đầm đìa không ngừng. Hôm nay, tổng giám đốc lạnh lẽo, đáng sợ như địa cực vậy, đem mọi người quăng vào giữa lò lửa sông băng


"Thị trường bên Singapore đang tiếp tục giảm, còn lại thì đóng cửa, các người đều ăn không ngồi dồi sao? Báo chí đang ầm ĩ cả lên, mà bây giờ các người mới báo cáo lên sao?" Hiên Viên Hoàng nhìn có vẻ lạnh lùng trầm tĩnh nhưng lại khiến người khác sợ hãi nổi da gà.

Giám đốc điều hành dũng cảm ngẩng đầu, giống như học sinh đi tố cáo người khác vậy.

"Giám đốc, chủ yếu là do anh từ hôn người ta trước, khiến cho Phương gia mất mặt nên họ mới đối nghịch với chúng ta thôi. Cũng có thể nói hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, cường long không áp được bọn rắn độc là vậy." Không muốn tiếp tục duy trì im lặng, Hiên Viên Phong liều mình mở miệng.

Hiên Viên Hoàng liếc mắt nhìn Hiên Viên Phong một cái. Trong lòng hắn tính toán gì đã rõ cả rồi. Bây giờ muốn hắn muốn làm anh hùng, hừm, đã bảo là hắn phải làm tới cùng mà.

"Lạc đà gầy vẫn còn lớn hơn ngựa, huống chi chúng ta không có gầy, cậu đã hiểu rõ mọi chuyền, vấn đề bên Singapore, cậu tự mình xử lý đi!"

"Giám đốc, coi như tôi có việc bận rồi có được không?" Muốn chết sao, đi Singapore sẽ bị hắc đạo truy sát, còn đi làm công việc gì chứ, đến đó có khác gì đi chết đâu. Tất cả quản lý bên Singapore đều đã dời đi hết, chạy trốn về các bộ phận nhỏ hơn rồi, mà hắn lại không muốn đi chết.

"Công việc đã bàn giao cho người khác hết rồi, chuyện ở Singapore, tôi thấy không có ai thích hợp hơn cậu." Giải quyết dứt khoát, hoàn toàn không để Hiên Viên Phong có cơ hội phản bác.

Tất cả các giám đốc bộ phận khác đều nhất loạt dùng ánh mắt sùng bái nhìn Hiên Viên Phong, còn hắn thì đang than khóc trong lòng không ngớt, đúng là cái miệng hại cái thân mà.