Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 28: Thả tôi ra, ác ma





Editor: Mã Mã

Chương 28: Thả tôi ra, ác ma

Hiên Viên Hoàng lạnh lùng quay đầu lại, tức giận trong đôi mắt vẫn chưa tiêu tan, hắn nhìn vết đỏ trên cần cổ của cô.

"Cô không thể rời khỏi nơi này được đâu, nếu cô có thể trở về thì nó hẳn là một may mắn đấy, đừng chọc tức giận tôi nữa, lần sau sẽ không có vận khí tốt như vậy đâu."

Không quay đầu lại, Hiên Viên Hoàng trực tiếp đóng cửa rời đi.

Trầm Phi Yên lảo đảo đứng lên từ trên mặt đất, trong lòng cảm thấy có chút may mắn, cô định mở cánh cửa ra nhưng lại phát hiện cửa bị khóa trái từ bên ngoài.


Hy vọng tan biến, cô chợt hiểu ra mình bị giam lỏng, bị tước mất tự do.

"Đồ ác ma này, thả tôi ra ngoài, anh không có quyền làm như vậy với tôi. . ." Thanh âm đập cửa càng ngày càng nhiều vào kịch liệt, nó vang vọng trong không gian, một lúc sau Trầm Phi Yên mệt mỏi ngã ngồi trước cửa, toàn thân vô lực.

"Mười năm, vì sao anh không buông tha cho tôi, rốt cuộc làm thế nào anh mới thả tôi ra." Thì thào tự nói, Trầm Phi Yên cuộn thân thể mình lại, mặt chôn vào đầu gối, yếu ớt làm người ta cảm thấy trìu mến.

_______________Phần cách tuyến________________

Trong một căn phòng xa hoa, cô gái thét chói tai cùng với tiếng rên rỉ của người đàn ông vang vọng vào không gian.


"A. . . Hoàng. . .Đừng. . . Người ta chịu không nổi . . . A. . ." Hai má người phụ nữ đỏ bừng, vừa hưng phấn khó nhịn lại vừa khổ sở không chịu nổi, bị băng đâm thủng, hỏa thiêu đốt làm toàn thân cô ta kẹp giữa hai tầng băng hỏa, là thiên đường mà cũng là địa ngục.

Vương Tiệp Nhi thật không ngờ nửa đêm ‘hoàng đế’ sẽ tới đây sủng ái cô, dù sao Hiên Viên Hoàng cũng không phải là người túng dục lắm, may ra thì một tháng hắn mới tới đây một lần. Hắn tới đây làm cô kích động, nhưng lần này không phải tới vì dục vọng mà là phát tiết sự tức giận.

Cơ thể buộc chặt, nhiều năm luyện tập đến nay thân thể hắn đã đẹp không kém gì người mẫu, thậm chí so với người mẫu còn đẹp hơn. Vương Tiệp Nhi bám vào hai vai Hiên Viên Hoàng, hai chân dùng sức kẹp chặt hắn.

Miệng thì nói không muốn nhưng Vương Tiệp Nhi lại dùng hết sức đón ý hùa theo người đàn ông, cô tham lam hưởng thụ sự va chạm, không ngừng thét lên. Cô ta biết làm như thế nào để khơi mào dục vọng của đàn ông, càng biết làm thể nào để giọng nói của mình nghe đẹp tới cực điểm, làm cho đàn ông hưởng thụ niềm vui sướng.

"Ưm. . . Hoàng. . . A. . ."

Hiên Viên Hoàng không để ý người phụ nữ dưới thân là ai, hắn tức giận phát tiết lên người đàn bà kia.