Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 14: Đưa hoa hồng cho tổng tài





Editor: Mã Mã

Chương 14: Tổng tài đưa hoa hồng

Nghĩ tới hồi hai người họ là thiếu niên hết sức lông bông, tất nhiên cái thời gian kia họ chính là một tiểu bá vương trên con đường hắn đạo . Nhớ lại có một chuyện mà khiến cho hai khuôn mặt họ phải hiện lên nụ cười nhạt, và chuyện đó liên quan tới một cô gái, nhưng cũng chính cô gái đó mà hai người họ có điểm ngăn cách trong lòng.

Lắc lắc đầu, Lôi Man Thiên uống cạn chén rượu trong tay, nghĩ tới cô kia thì hắn sẽ hận Hiên Viên Hoàng.

Hiên Viên Hoàng lại rót cho Lôi Man Thiên thêm một chén nữa, hương vị ngọt ngào của rượu lại trở nên có chút chua sót, nếu đêm đó không xảy ra chuyện gì, nếu đêm đó hắn không tùy ý để dục vọng làm bừa, thì bây giờ cũng không đến mực này.

Khuôn mặt điển trai lạnh khốc của Hiên Viên Hoàng hiện lên rất nhiều nhớ nhung, trong đôi mắt sâu kín hiện lên tầng tầng rung động.


"Thôi, mệt chết đi được, tôi phải về ngủ đây. Nhớ rõ gửi 100 vạn vào tài khoản đấy, có chuyện gì thì hãy tìm tôi." Lại một lần nữa uống cạn chén rượu, thân thể của Lôi Man Thiên cử động mệt mỏi dị thường, vì chuyện này, hắn đã không ngủ một ngày một đêm.

Giờ phút này hắn vẫn thanh tỉnh, đầu óc vẫn minh mẫn nhưng hắn thật sự muốn đi ngủ. Rất lâu, quá khứ đã qua đi, tuy nói thì thật đơn giản nhưng bây giờ trong lòng hắn vẫn đầy nỗi nhớ thương và hối hận, mỗi một lần nhớ là mỗi một lần tim hắn lại đau như búa đập vào.

"Tốt, cám ơn!" Đôi mắt phượng hiện lên ý cười của Hiên Viên Hoàng nhìn bộ dạng suy sút của Lôi Man Thiên, trong lòng hắn có điểm áy náy.

"Đi đây, không tiễn." Tiêu sái phất tay, Lôi Man Thiên bước đi không quay đầu lại, rời khỏi văn phòng của Hiên Viên Hoàng.

____________Phần cách tuyến__________


Mọi chuyện hoàn toàn không rõ ràng, Hiên Viên Hoàng chẳng điều tra được gì nên ngừng tìm kiếm, trong lòng hắn luôn có một dự cảm, nếu bọn họ gặp mặt thì nhất định sẽ gặp nhau lần thứ hai.

Tất cả mọi thao tác hủy bỏ hôn lễ đều là Hiên Viên Phong xử lý, còn hắn thì vẫn cứ tiếp tục các công việc bận rộn, những năm gần đây hắn vẫn luôn cố hết sức mình. Sau khi rời khỏi chiến trường xong, hiện tại hắn chỉ là một thương nhân, nhưng nói chính là xác là một thương nhân hắc đạo.

Hai tiếng "Cốc cốc" vang lên, trong tay bí thư cầm một món quà đưa vào, và còn quỷ dị nhìn Hiên Viên Hoàng. Thật lâu sau, cô ta mời dám bỏ đi nỗi sợ hãi mà đặt món quà lên bàn tổng tài.

Hiên Viên Hoàng ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào bó hoa đỏ tươi. Sau khi thấy bó hoa kia khuôn mặt hắn âm trầm đi vài phần, nếu là phụ nữ được tặng hoa thất nhiên là vui mừng, nhưng đàn ông mà bị tặng hoa, thì cho dù là ai cũng có điểm không vui.

"Ai đưa tới?" Giọng nói lạng lùng vang lên bắn về phía cô bí thư, cánh môi của cô gái run lên, cô có thể hiểu rõ Hiên Viên Hoàng không thích bó hoa này.

“Bó hoa này là do cửa hàng bán hoa đưa tới, người ta chỉ bảo đưa cho ngài và nói người xem thật định sẽ cao hứng." Bí thư chỉ có thể thành thật báo cáo, sau khi cô nhận được bó hoa này thì trong lòng đã rất sợ nên ngàn vạn lần cũng không dám nói dối, nếu hắn mà biết cô nói sai cái gì thì cô chịu không nổi. Do dự thật lâu, cô vẫn phải mạo hiểm một lần đi vào phòng đưa hoa cho hắn.