Nhiệt độ cơ thể quá cao tiếp xúc với làn
da Thịnh Lâm Hàm lạnh như băng, mỗi một tế bào đều kêu gào muốn cô. Mặt
khác lại không ngừng tự nhủ, Tiểu Hàm mới 15 tuổi, cô bé là cháu gái của mày, mày làm như vậy là cưỡng bức, dụ dỗ gian dâm, mày đúng là cầm thú.
Nhưng lý trí lại khó chịu không ngừng mút lấy cái miệng anh đào nhỏ
nhắn của Thịnh Lâm Hàm, Thịnh Lâm Hàm không hiểu tại sao Lương Cảnh Hiên lại liều lĩnh hôn cô, không cho cô có cơ hội thở dốc.
”Chú chú, chú chú, con không thở được.” Dùng sức đẩy anh ra, hít thở
từng chút một, vốn tay đang nắm chặt khăn trước ngực, đôi gò bông đảo
mềm mại bại lộ, toàn thân bởi vì Lương Cảnh Hiên mà nóng lên, hai tròng
mắt mang chút sợ hãi và hoang mang.
Bàn tay bắt đầu vỗ về đỉnh núi, càn rỡ giày vò trong tay, kéo cô ôm
vào trong ngực mình, lý trí còn sót lại không ngừng nói bên tai cô, Tiểu Hàm thật xin lỗi, do thuốc kích dục.
Cho dù không biết tình dục, Thịnh Lâm Hàm cũng biết sẽ xảy ra chuyện
gì, không kháng cự, cho dù người đàn ông này không có sự lựa chọn, chỉ
có thể muốn cô, cô cũng cảm thấy như vậy là đủ rồi.
Không muốn anh phụ trách, không muốn anh áy náy, chỉ cần tối nay anh
yêu thương mình thật tốt, bởi vì cả đời này có thể cũng chỉ có một lần.
Thịnh Lâm Hàm ngồi trên bồn rửa tay lạnh như băng cảm thấy không thoải mái, ôm lấy Lương Cảnh Hiên chôn ở trước ngực mình gặm hôn, nói thầm
bên tai anh, “Vào phòng đi, nơi này lạnh quá.”
Trên tay Lương Cảnh Hiên đã tràn đầy ái dịch động tình, ôm cô trở về
phòng của mình, thân thể thiếu nữ mềm mại nằm ở trên giường màu xanh
đậm, hai chân hơi mở, màu lông đen cũng không che giấu được hoa huy*t
trắng mịn. Thịnh Lâm Hàm giống như một nụ hoa, dập dờn trong gió, còn
mình là dục vọng tàn phá đóa hoa, mang cô vào địa ngục vạn kiếp bất
phục.
”Ưm...” Cố gắng đáp lại anh, ngây ngô vuốt ve trên người anh, biết
anh đang do dự, đang lo lắng, Thịnh Lâm Hàm không muốn anh lo lắng, chỉ
cần anh sung sướng là được.
Kỹ xảo khiêu khích không ngừng, khiến cho Lương Cảnh Hiên muốn Thịnh
Lâm Hàm từ từ thích ứng không tiếc tấn công, “Tiểu yêu nữ, em sẽ bị đau
chết.” Có chút muốn trả thù để cô bé không biết sống chết này đau chết,
cuối cùng vẫn không nỡ, trước mắt là đôi mắt to nhút nhát nhìn mình,
khiến mình thật sự thương tiếc cháu gái bị cha vứt bỏ.
Hôm nay đôi mắt bồ câu to vẫn nhìn anh, rõ ràng tràn ngập tình yêu say đắm với mình, chẳng qua là vì sao tối nay mới biết, tại sao đôi mắt này về sau rất ít theo dõi anh, bởi vì Thịnh Lâm Hàm luôn mang theo sự
ngượng ngùng khó xử, sợ chỉ cần nhìn chằm chằm anh, tình yêu say đắm
trong suốt sẽ bị anh phát hiện.
Nhận ra được tình cảm của Thịnh Lâm Hàm đối với mình, khiến cho Lương
Cảnh Hiên cảm thấy một hồi đau lòng rất khó chịu, anh rất áy náy, bởi vì mình không cách nào đáp lại cô, đoạt lấy thân thể thuần khiết, cướp
đoạt tình cảm vô tư cô dành cho mình.
Anh chỉ có thể không ngừng ở bên tai cô nói, Tiểu Hàm, thật xin lỗi.
Bởi vì anh biết cô thật lòng, mà dù cô thật sự yêu anh hay không có tình cảm, anh cũng không thể lợi dụng cô như vậy.