Ông Chủ Nhẫn Tâm Và Người Tình Công Chúa (Ruthless Boss, Royal Mistress)

Chương 11




James đang ngồi ở bàn làm việc và cố gắng để không cảm thấy bức bối với chuyện Liss đã đi ra ngoài lâu lắm rồi – và chàng cảm thấy nhớ nàng kinh khủng. Hai đêm cùng nàng không đủ với chàng. Hơn nữa, chàng muốn biết cái gì khiến nàng nhăn mày trong giấc ngủ và tại sao nàng lại có vẻ u sầu như thế khi nàng nghĩ là mình ở một mình.

Vào lúc đó, cánh cửa mở ra và chàng đưa mắt nhìn lên. Mặc một bộ váy tuyệt đẹp và kiểu cách, Liss đi vào trong phòng, thoải mái như khi nàng mặc một chiếc quần jeans với áo thun. Ngay lập tức, chàng cảm thấy cơ thể mình run rẩy dữ dội.

Khi nhìn thấy vẻ mặt nàng, chàng còn run rẩy hơn nữa. Chàng đã từng nhìn thấy ánh nhìn đó trong mắt nàng và, khi nàng quay lại để đóng – và khoá cửa lại, chàng cảm thấy cái phần nam tính của mình phản ứng lại một cách rõ ràng. Một nữ thần siêu phàm tuyệt diệu vừa bước vào trong phòng và có vẻ sẵn sàng đáp lại những dục vọng điên khùng nhất của chàng.

Không hề rời mắt khỏi chàng, nàng kéo khoá phécmơtuya của bộ váy xuống.

- Đến giờ nghỉ rồi, James à.

- Thật sao?

Nàng tiến lại gần chàng.

- Anh có muốn tận hưởng giờ nghỉ để thư giãn một chút không?

- Sao lại không nhỉ?, chàng đáp lại sau khi húng hắng cổ họng. V ới một vẻ duyên dáng tao nhã, nàng cởi váy khỏi đầu. Lần này nàng có mặc một cái áo lót, rất gợi cảm và hợp đôi với chiếc quần lót màu hồng nhạt tinh xảo. Cử động cực kỳ nhục cảm, nàng cởi bỏ luôn chúng và James bắt buộc phải thừa nhận rằng mình còn thích cái chúng đã che đậy đi hơn nữa.

Hiện giờ, cơ thể mảnh mai của nàng hoàn toàn trần trụi, tách biệt với đôi giày gót rất cao của nàng. Chàng để cái nhìn của mình chậm rãi di chuyển lên đôi chân dài với dáng hoàn hảo của nàng, lên vùng tam giác nâu đáng yêu tô điểm phía trên đùi nàng, rồi chầm chậm nhìn lên eo lưng thanh mảnh và bộ ngực vun cao và tròn đầy của nàng, với những núm hồng sẫm màu cứng lại. Nhưng thứ khiến chàng bị kích động nhất, chính là sự ham muốn đọc được trên khuôn mặt của nàng, tia nhìn sáng rực đang bốc cháy trong cặp mắt nâu của nàng, và nụ cười lả lơi đẹp say lòng người của nàng. Nàng đã sẵn sàng để buông thả bản thân vào lạc thú và chàng quá đỗi vui mừng vì được tham gia cùng nàng.

Nàng quay lưng lại về phía chàng và ngả người xuống một chiếc bàn nhỏ. Nhờ vậy nàng đã cho chàng một tầm nhìn tuyệt vời về phía cặp mông tròn lẳn và quyến rũ không thể tin nổi của nàng. Vậy là mọi loại hình ảnh dâm dục đổ xô ra trong tâm trí James với một sức mạnh phi thường.

Nhưng vào lúc này, chàng không có khả năng cử động, dù là nhỏ nhất. Chàng cảm thấy mình cực kỳ nôn nóng muốn được khám phá ra kiểu mà nàng dành cho chàng.

Nàng đứng thẳng lên và quay lại, trong khi nhìn chàng một cách ranh mãnh. James thấy nàng đã lấy ra một chiếc bao cao su trong ngăn kéo bàn.

Khẽ nhón chân, nàng bước về phía chàng. Chàng cảm thấy mình như bị mê hoặc bởi tia nhìn hoang dại đang bừng sáng trong mắt nàng. Vừa đi nàng vừa xé cái bao nhỏ. James cảm thấy quần mình càng lúc càng bó chặt hơn. Chưa bao giờ có một nỗi ham muốn mãnh liệt nào thiêu đốt chàng như vậy.

- Không có màn dạo đầu sao?, chàng hỏi với giọng khàn khàn.

- Anh sẽ được biết sau, nàng trả lời trong khi để chiếc bao cao su lên bàn. R ồi nàng kéo ghế của chàng lại một chút và xoay nó để chàng đối mặt với nàng, trước khi hạ mắt xuống chỗ giữa hai chân chàng. James càng lúc càng thấy khó thở.

- Anh có đôi chút lo lắng sao, James ?

- Một chút xíu, chàng thì thầm. Nàng phá lên cười một cách quyến rũ, gợi cảm khủng khiếp v à mở thắt lưng chàng ra, rồi bắt đầu chậm rãi kéo khoá phécmơtuya quần chàng ra.

- Không, không nhỏ đến thế đâu, James… Thốt ra một lời rủa, chàng túm lấy 2 bên khoá quần và kéo mạnh ra. Tiếng vải xé toạc mang lại cho chàng một sự thoả mãn không tin nổi. Sau đó chàng cởi bỏ vật chắn cuối cùng là cái quần đùi của mình, cũng nhanh gọn như thế.

Mắt Liss mở to, tối sậm lại và nàng mỉm cười nhìn chàng.

- Đừng cử động nữa, nàng ra lệnh. Ngạc nhiên, chàng lặng nhìn nàng với vẻ dò hỏi. Nhưng khi chàng nhìn thấy sự thách thức loé lên trong đôi mắt nàng, chàng cảm thấy phần nam tính của mình phản ứng lại dữ dội hơn nữa.

Nàng cúi xuống và bắt đầu mở khuy áo sơ mi của chàng. Rồi nàng hơi lùi lại trước khi quỳ xuống trước mặt chàng.

Và khi nàng đeo bao vào cái bộ phận cứng ngắc của chàng, với một cử chỉ chậm rãi và khiêu khích, thì chàng níu chặt lấy tay vịn ghế bành. Cu ối cùng, nàng ngồi lên chàng, trượt 2 đầu gối sang hai bên hông chàng trên cái ghế ngồi chật hẹp. Ngồi thẳng trên chàng, nàng điều chỉnh vị trí của mình để tiếp nhận chàng vào trong. James chỉ có thể quan sát, chờ đợi – phấn khích hơn bao giờ hết.

Liss nhắm mắt lại trong khi để cái bộ phận giới tính của chàng xâm nhập vào trong nàng, chỉ nhấp vào tới đầu mút thôi. Cái bao mềm mại và ẩm ướt chặt khít và James cảm thấy nó đang điều chỉnh cho phù hợp để từ từ tiếp nhận chàng – thật từ từ.

Vào lúc đó, nàng nâng mí mắt lên và nhìn thẳng vào mắt chàng.

- Cảm nhận anh ở trong em thật tuyệt. Đó là một lối nói giảm – đối với chàng, điều đó thật tuyệt diệu. Nàng chuyển động vào – ra một cách uể oải, xoay tròn hông quanh chàng theo một vũ điệu nhục cảm, gợi dục, khiến chàng hoàn toàn phát điên.

Nhanh chóng, chàng c ảm thấy một nhu cầu cấp bách được chìm sâu vào trong nàng. Được chiếm lại quyền kiểm soát tình huống. Chàng cần phải chế ngự nàng, chiếm lấy cơ thể nàng và khiến nàng run rẩy bên dưới chàng, cho đến khi nàng phải đầu hàng.

Tuy vậy, chàng cảm thấy mình không có khả năng cử động và chàng để mặc nàng làm, dẫn dắt trò chơi với một nghệ thuật khiến chàng bị chinh phục dù chàng không hề mong muốn.

Rồi chàng nhận thấy sự tự chủ của nàng rốt cuộc bắt đầu dao động. Nhịp thở của nàng càng lúc càng trở nên dồn dập và chàng thấy cặp mắt nàng thẫm lại gần tới mức cực khoái. Chàng hơi nhấc hông một chút xíu…

Ngay lúc đó, Liss ngồi thẳng lại và để chàng gần như ra khỏi nơi thầm kín của nàng. Nàng nhìn thấy mặt chàng tràn ngập nỗi thất vọng. Nàng biết chàng muốn nhanh hơn – nàng cũng vậy. Nhưng nàng rất muốn nhìn thấy nét mặt của chàng khi nàng bắt chàng phải chịu đựng sự tra tấn ngọt ngào. Chàng để mình phát ra những tiếng rên rỉ khản đặc mà nàng chưa từng bao giờ nghe thấy ở chàng. Mắt chàng dường như thất thần, làn da ẩm ướt mồ hôi, và nàng cảm thấy những cơ bắp của chàng căng lên đến mức cực đại. Chàng đang đi tới mức tột cùng của những giới hạn của mình và nàng muốn chàng phải sụp đổ vỡ vụn.

- Anh cần phải…

- Có chuyện gì hả James?, Nàng nghiêng người thì thầm lên tai chàng, trong khi lại để mình trượt xuống chàng lần nữa.

Nàng để chàng chìm sâu nhất vào trong nàng.

- Hãy nhìn em. Và cảm nhận em, nàng thầm thì.

Nàng đè sâu xuống chàng hơn một chút nữa.

- Vào em đi.

- Còn em?, Chàng thì thầm. Chàng nghiến chặt răng lại, rõ ràng đang cực kỳ ráng sức.

- Em đã có bước tiến trước anh rồi, nàng trả lời trong khi vuốt tay qua vầng trán ướt đẫm của mình. Đột nhiên, chàng dừng việc dịu dàng vuốt ve lưng nàng, rồi giữ lấy hông nàng. Sau đó, với một sức mạnh không thể tin nổi, chàng nhấc nàng lên, rồi nhanh gọn đặt nàng xuống dưới chàng để có thể ép nàng vào lưng ghế tựa của chàng, và để mình có thể xâm nhập vào nàng từ bên trên. Nhanh. Dữ dội. Cuồng nhiệt.

Và bỗng nhiên, việc này khiến nàng phải thốt lên rên rỉ. Những ngón tay của chàng làm nàng thấy đau nhưng nàng gần như chẳng hề nhận thức được. Bởi nàng đang tới gần một sự ngất ngây mê li tuyệt diệu.

Một cú thúc hông nữa và nàng đạt cực khoái với sự chói lọi mãnh liệt đang dồn dập ồ ạt trong nàng. Chàng đẩy vào một lần cuối và hạnh phúc, Liss đón nhận những cơn co thắt lạ lẫm đang khiến cơ thể nàng rung chuyển dữ dội, trong khi chàng rốt cục đã đánh mất toàn bộ sự tự chủ của chính mình.

- Em là đồ phù thuỷ, chàng thì thầm vài phút sau đó.

Liss mỉm cười và êm ái thả lỏng người lên chàng.

- Em thực sự thích ở bên trên đấy. Chàng lại nhấc nàng lên lần nữa, rồi đặt nàng đứng xuống sàn nhà, sau đó chàng đứng dậy và bước nhanh kéo nàng đi. Với đôi chân run rẩy, nàng phải cố gắng lắm mới có thể đi theo nhịp độ của chàng, trong khi chàng ra khỏi phòng và đi vào trong phòng ngủ. Khi nàng đột nhiên bị vấp chân, chàng ôm nàng trong vòng tay và tới quẳng nàng lên giường.

Một sự phấn khích điên cuồng lại xâm chiếm trong Liss.

- Anh làm gì thế?, nàng nhìn chàng cởi áo sơ mi, cởi nốt quần dài và quần đùi của chàng và hỏi.

Chàng ngả người lên nàng và toét miệng mỉm cười.

- Anh sẽ cho em biết ai mới thực sự là sếp. Sau đó, buổi tối, Liss lướt mạng internet để tìm kiếm tài liệu về những lễ hội Thần rượu nho mà những người Hy Lạp cổ đại đã say mê tham dự. Có lẽ nàng có thể sẽ cho sắp đặt vài cảnh nổi tiếng mà bản gốc của nó là ở bảo tàng Louvre và ở Gallery Quốc gia Anh quốc? Nàng cau mày. Đó là một khả năng, nhưng không độc đáo lắm. Mà nàng lại cần sự độc đáo.

Ngay lúc đó, nàng nhớ tới Camille – cô bạn gái mà nàng đã học cùng trong ngành Lịch sử nghệ thuật ở Paris. Và bố mẹ cô ta sở hữu một bộ sưu tập kỳ lạ những tác phẩm nghệ thuật. Liss đặc biệt nhớ lại là những tấm thảm treo tường của mẹ Camille đã bị bố cô ấy xếp xó, với lý do nó không thực sự là nghệ thuật. Có lẽ vài tấm thảm trong số đó sẽ có những cảnh Hy Lạp cổ đại? Liss quay ra tìm kiếm trên Google.

Sau khi đã tìm thấy thứ mình đang tìm kiếm, nàng đi gặp James. Chàng đang ngủ trên ghế sofa, chân đặt lên bàn. Nàng lấy điện thoại và bấm số.

- Mình đang bày trí bối cảnh, nàng giải thích ngay khi nàng nối lại liên hệ với Camille.

Rồi nàng nói sơ lược đại thể cho cô bạn về kế hoạch của nàng.

- Tớ có thể mượn vài tấm thảm treo tường của mẹ cậu được không?

Khi nàng đã giải thích những cái nàng quan tâm, Camille có vẻ rất ngạc nhiên.

- Những cái đồ cũ kỹ đó, cho một buổi dạ tiệc thượng lưu sao? Liss mỉm cười. Với ánh sáng phù hợp, âm nhạc, đồ ăn và không khí, những cái đồ cũ kỹ đó sẽ biến căn phòng khách rộng lớn thành không gian thân mật ấm cúng mà nàng muốn tạo ra.

- Nếu cậu có thể chuyển chúng đi, cậu có thể tuỳ ý sử dụng. Tuyệt vời! Tuy nhiên, làm thế nào nàng có thể mang chúng tới Aristos? Không đời nào phải chịu chi phí vận chuyển từ Paris.

- Cậu sẽ đến buổi dạ tiệc chứ?, nàng hỏi Camille.

- Tớ không thể, Liss ạ. Tớ đi New York.

Bọn họ nói chuyện một chút nữa, rồi Liss kết thúc cuộc trao đổi của bọn họ.

- Cảm ơn cậu rất nhiều! Nàng nói trước khi gác máy. Tớ sẽ lo khâu vận chuyển và tớ sẽ báo cho cậu biết sau. Vận chuyển. Các ngón tay Liss gõ nhịp xuống bàn. Giá như nàng có thể có quyền sử dụng phần thừa kế của mình. Nhưng nó đã bị khoá rồi. Nàng tra tài khoản của mình trên mạng. Nàng có một ít tiền để dành, nhưng nàng đã định dùng nó để mua cho mình một bộ váy mới bởi nàng đã ngu ngốc không mang theo chiếc váy nào khác cho buổi tiệc. Ôi được rồi, nàng sẽ phải tuỳ cơ ứng biến với bộ váy. Và nàng sẽ sử dụng khoản tiền đó để dùng vận chuyển những tấm thảm về.

Nếu điều đó là cần thiết, nàng có thể mặc lại bộ váy mà nàng đã mặc trong buổi tiệc đầu tiên. Không, không đời nào, mọi thứ sẽ phải khác biệt.

Nàng đi qua phòng khách và nhìn cách James đang nằm trên ghế sofa. Tư thế của chàng hẳn phải không được thoải mái lắm, nàng mỉm cười thầm nghĩ. Được ở đây, trong căn hộ sát với bầu trời này cùng chàng thật là dễ chịu. Liss không muốn rời khỏi nơi này chút nào.

Nhẹ nhàng, nàng ngả người xuống chàng, hôn lên mặt chàng những nụ hôn nho nhỏ, trong khi vuốt ve quai hàm chàng với những đầu ngón tay. Chàng mở mắt ra, cặp mắt chàng rực sáng ham muốn.

- Anh đã mơ về em, chàng thì thầm với giọng ngái ngủ.

- Và em đây…, nàng đáp, rồi lại hôn chàng lần nữa.

Chàng giơ tay lên kéo nàng ngả vào chàng.

- Em có muốn giúp anh hiện thực hoá giấc mơ của anh không?

- Vâng, nếu như anh nói cho em biết em phải làm gì. Họ nhìn nhau câm lặng trong vài giây, cùng nhau chia xẻ một niềm đam mê bùng cháy. Rồi chàng giải thích cho nàng việc nàng phải làm bằng mắt chàng, bằng tay chàng, bằng lời nói của chàng. Và Liss làm theo những chỉ dẫn của chàng với lòng nhiệt tình hăng hái mà không chút chần chừ.

Máy tính xách tay đặt trên đùi, Liss làm việc trên nền nhà trải thảm. Phần lớn thời gian James phải tham gia các cuộc họp, hoặc cột chặt với cái điện thoại.

Hi ện giờ, chàng có vẻ không còn lo lắng phải giữ cương vị ông chủ của nàng nữa. Bọn họ nói chuyện với nhau với tư cách là tình nhân, cười đùa như người yêu của nhau. Nàng trao tặng cho chàng sự nghỉ ngơi, giải lao mà chàng cần đến ngoài những giờ làm việc dài đằng đẵng. Đó là vai trò mà từ lúc này chàng đã phân công cho nàng.

Và nàng hi ểu rõ rằng không được cho chàng thấy nàng cảm thấy bấp bênh như thế nào – không chỉ bởi buổi dạ tiệc, mà còn liên quan đến mọi thứ, và nhất là liên quan đến chàng.

Chàng đã làm nảy sinh trong nàng những cảm giác mà nàng chưa từng bao giờ cảm nhận thấy. Nàng nhận ra rằng mình muốn ở lại với chàng

– trong kỳ hạn lâu dài. Trước khi gặp chàng, nàng chưa bao giờ nghĩ đến sự ổn định, còn hiện giờ nàng chỉ còn nghĩ đến chuyện đó. Nàng xua đuổi ảo ảnh này đi và bắt mình phải tập trung. Cuộc phiêu lưu này chỉ có thể là thoảng qua, chàng đã từng nói rõ ràng với nàng như thế. Một khi chàng đã no xôi chán chè với nàng rồi, chàng sẽ gửi nàng về.

Tuy vậy, nàng không thể ngăn mình xua đuổi cái kết tất yếu này ra khỏi đầu. Và nàng làm việc mệt nhọc hơn trước, với suy nghĩ rằng việc này sẽ khiến họ chia tay muộn hơn. Nếu nàng thành công, hoàn thành một công việc phi thường, có lẽ chàng sẽ muốn giữ nàng lại…

Nàng cần phải tìm ra được một cách chiếu sáng gây ấn tượng mạnh. Trước tiên nàng nghĩ đến những ngọn nến nho nhỏ đặt rải rác khắp nơi, tạo ra một bầu không khí phòng the. Trừ việc ý tưởng này có một bắt trắc lớn là dễ xảy ra hoả hoạn. Việc chiếu sáng vì vậy sẽ phải là từ nguồn điện.

Nàng cần những lời khuyên sáng suốt. Không hi vọng được gì từ phía James, chàng đang thực sự quá bận rộn. Hơn nữa, nàng muốn tự mình xoay xở và khiến chàng phải ngạc nhiên.

Ừ nhỉ, nàng sẽ quay sang hướng mà nàng biết rõ, nàng tự nhủ khi nghĩ tới sản nhảy mà nàng thường đến khi còn là thiếu nữ. Ở nơi đó luôn có những hiệu quả ấn tượng đặc biệt và một hệ thống chiếu sáng thực sự thiên tài. Cuối buổi chiều, nàng tới thăm Ben, chủ của nơi đó.

- Nếu như tôi hiểu chính xác thì em muốn tôi làm việc này cho em gần như không công?

- Tất cả mọi người sẽ biết là chính anh là người đã thực hiện việc chiếu sáng – tất cả các phương tiên truyền thông sẽ nói về nó và điều đó sẽ là một chiêu quảng cáo khổng lồ.

- Em đã từng tổ chức một buổi chiêu đãi ở cùng chỗ đó vào tuần trước, phải không? Những người mà em thuê cũng không được trả công sao?

Cảm thấy khó chịu, Liss cắn môi. - Lần này, tình thế hơi khác đi một chút. Em cần anh, Ben. Nhớ về những khoảng thời gian tốt đẹp xưa cũ…

- Đáng tiếc là em đã không hỏi tôi việc này vào tuần trước. Tôi đã nghe nói là em đã mời cả một nửa những kỹ thuật viên từ Australia.

Liss đáng nhẽ phải bị ăn tát. Nàng đ ã quá ngu ngốc, phung phí một nửa ngân sách để mời từ nơi đó, trong khi tại đây, nàng đã có thể hưởng thiện ý sẵn lòng của…

- Rất tiếc, công chúa, nhưng tôi không thể giúp em được.

Sợ hãi, nàng mở to mắt nhìn anh ta.

-Nhưng mà, Ben… Anh ta đ ã quay lưng đi với nàng rồi… Liss đứng bất động một giây, cảm thấy mình thật lố bịch, nực cười. Ồ, nàng chỉ còn có thể đi khỏi đây thôi, một mình và trắng tay.

Ở Aristos còn ai để quan tâm đến nữa? Nàng tự hỏi khi bước đi trên phố, đối với nàng nó đột nhiên trở nên tối tăm và xa lạ. Nàng thấy mình ở nhà mình và tuy vậy, nàng cảm thấy mình như một vị khách không mời, không mong mà đến.

Ngày hôm sau, James tới tìm nàng trong khi nàng đang làm việc trước máy tính và, ngạc nhiên thay, chàng mời nàng đi ăn trưa cùng chàng.

M ột chiếc taxi đưa họ đến trái tim của Ellos, thủ phủ của Aristos, và họ đi vào một nhà hàng nhỏ giới thiệu những món ăn ngon tuyệt. Sau khi ngồi vào một chiếc bàn, bọn họ đang xem xét thực đơn thì James nhận được một tin nhắn trong di động. Chàng xin nàng thứ lỗi rồi nhấn lên di động.

Biết rằng việc này có thể sẽ mất một lúc, nàng quyết định gọi món cho cả hai người bọn họ. Khi người đàn ông trẻ tuổi đi khỏi chỗ bàn họ, James ngẩng đầu lên và nhìn nàng với vẻ ngạc nhiên.

- Đó chính xác là những gì anh đã muốn chọn, chàng nói trong khi tắt di động đi rồi đặt nó xuống bàn.

- Em biết anh thích gì mà.

- Thực vậy…, chàng đáp lại với một cái nhìn cảm động.

Nàng cảm thấy tràn ngập một cảm giác ngọt ngào tuyệt vời và lạ lẫm. Chàng có vẻ nhìn nàng bằng một con mắt khác và đánh giá cao những gì chàng phát hiện ra. Bối rối, nàng bắt mình phải tập trung vào chàng.

- Anh vẫn luôn làm việc như vậy sao?, Nàng hỏi với một giọng ôn hoà.

- Bố anh đã thổi vào cho bọn anh một đạo đức làm việc rất hăng say. Cho dù bọn anh sinh ta trong sự giàu sang, nhưng bọn anh vẫn phải vượt qua thử thách và thành công bởi tự chính bản thân mình.

- Chuyện gì sẽ xảy ra nếu trường hợp đó lại không đến?

- Khả năng tình huống đó không thể tính trước được. Với sự nỗ lực, tất cả mọi người đều đạt được việc đó.

À… Nàng đã thực sự bị đặt vào đó để biết rằng những nỗ lực không phải bao giờ cũng đạt được vòng nguyệt quế thành công. Nhưng có thể là nàng đã không đủ cố gắng?

- Anh có bao nhiêu anh chị em?

- Anh có hai người.

- Để em đoán nhé – anh là anh cả.

- Làm sao em đoán được?, chàng mỉm cười hỏi.

- Anh có trách nhiệm, theo chủ nghĩa hoàn hảo. Những trông đợi của gia đình đã tập trung vào anh và anh làm hài lòng chúng. Và khi anh làm những việc ngu xuẩn, anh đã học được phải làm nó một cách kín đáo.

- Còn em, em đã mau chóng hiểu rằng làm những việc ngu xuẩn ở trước công chúng sẽ mang lại cho em sự chú ý mà em cần có?

Nàng giấu đi sự tổn thương mà những lời nói này đã gây ra cho nàng và ép mình mỉm cười.

- Có thể.

Sau khi lặng nhìn con cá hầm của mình, chàng hỏi:

- Nếu em không phải là một công chúa, em sẽ làm gì?

Đánh hơi thấy cái bẫy, Liss quyết định không cho chàng câu trả lời mà chàng trông đợi. - Nghĩ như vậy thì có gì tốt chứ. Em là người như chính em là vậy. Em sinh ra là một công chúa, chuyện này là một phần trong em, cũng như màu mắt và màu tóc em vậy.

- Em có thể thay đổi màu tóc mình mà.

- Tại sao em phải làm vậy chứ?, nàng đáp lại và lại đặt dĩa của mình xuống. Và tại sao anh lại có vẻ cương quyết thay đổi em như vậy? Em là người như chính em là vậy, James ạ, chỉ như vậy, chấm dứt.

- Tuy vậy anh vẫn bị thuyết phục là em có nhiều thứ hơn là hình ảnh mà em trưng ra.

- Đừng có tìm kiếm những thứ không tồn tại.

Và bản thân nàng sẽ hoàn toàn làm theo lời khuyên này, không chờ đợi sự âu yếm hay thấu hiểu từ phía chàng.

- Em cho cảm giác em là người rất hời hợt, rất ích kỷ, nhưng tuy thế, em lại rất hào phóng, cho dù em không ý thức được điều đó.

Nàng khẽ phá lên cười một chút. - Em hào phóng ở chỗ nào hả James?

-Em thích giúp đỡ mọi người, khiến họ được thoải mái. Em hào phóng thời gian và trí óc của mình.

Chàng dừng lại đột ngột một giây trước khi nói thêm: - Em hào phóng v ới tôi. Tất nhiên là nàng như vậy rồi. Nhưng ngay lúc này, nàng muốn chàng để mình yên hơn. Nàng không muốn chàng thám hiểm sâu hơn trong tâm tư thầm kín của nàng. Sớm thôi, rất sớm thôi, chàng sẽ trả nàng về. Nàng không được mong muốn, không một chút nào, bởi bất kỳ ai. Gia đình nàng không, người tình của nàng cũng không.

Và nếu nàng bị chàng phát hiện ra sự thật, nàng sẽ nhục nhã ghê gớm. Bởi chàng sẽ cảm thấy tội nghiệp và bối rối cho nàng, nếu chàng phát hiện ra chàng đang bắt đầu có vị trí như thế nào đối với nàng. Không đời nào được để chàng biết rằng nàng muốn nhiều hơn nữa ở chuyện này – rằng nàng mong muốn yêu và được yêu.

Nhưng chàng lại tiếp tục tra hỏi và rướn người về phía nàng.

- Thứ gì là thứ em không có và em mong muốn nhất trên đời này? Nàng nhắm mắt lại trong một khoảnh khắc và thấy câu trả lời ngồi ngay trước mắt mình. Một căn hộ yêu thương mà nàng có ở nhà. Một tình cảm lâu bền vĩnh cửu. Một nơi chốn mà nàng có chỗ của mình ở đó. Không chút đe doạ bị tống cổ.

Nếu nàng nói với chàng điều đó, James sẽ phá ra cười mất. Khi bỏ mạng che phủ những giấc mơ bí mật của nàng, nàng cũng sẽ bỏ màn che phủ cả những vết thương tổn của mình. Và việc này, nàng sợ hãi hơn tất thảy việc trên đời khác.

- Một bộ sưu tập vô hạn – và miến phí – những bộ váy và giày được thiết kế bởi những nhà thiết kế yêu thích của em, nàng trả lời với giọng hồn nhiên vui vẻ.

Chàng rướn người hơn về phía nàng, cặp mắt nhìn xuyên thấu. - Đó không phải là cái trước tiên đã đến trong tâm trí em.

- Dựa vào gì mà anh nói vậy chứ?

- Mặt em trở nên dịu dàng và u sầu trong vài giây. Sau đó, em đã bịa ra câu trả lời mà em vừa đưa ra cho anh và mặt em lại khép kín lại.

Liss đã đánh mất sự ngon miệng còn lại một chút của mình. Tại sao James lại có óc quan sát như vậy chứ? - Suy nghĩ đầu tiên đó là gì vậy?, chàng tiếp tục hỏi.

- Bởi anh đã rất thông minh như vậy, hãy đoán đi. Chàng ngả người dựa vào lưng ghế của mình và nhìn nàng với một vẻ thách thức trộn lẫn với sự châm biếm.

- Có lẽ anh sẽ tìm ra thôi, chàng nói trong khi nhìn thẳng vào mắt nàng.