Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài

Chương 242: cả thế giới đều biết tôi thích em




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay
**********

Cập nhật n*hanh nhất trên Truyện88.vip

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


"Không phải là tôi làm!” Lâm Tích Ngữ lập tức phản bác

lai.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Tô Mạnh nhíu chặt cả mày lại. "Vậy cô đụng vào máy tính của tôi làm gì? Cô dùng máy tính của tôi để làm gi?!"

Lâm Tích Ngữ chột dạ quay mặt sang một bên, vén lọn tóc lòa xòa bên tai, giả vờ bình tĩnh nói: “Tôi chỉ muốn tìm bản nhạc đó nghe thử. Đúng vậy, chỉ là muốn tìm bản nhạc đó nghe thử thôi. Dù sao cũng là công ty đã ra một số tiền lớn để mời người ta tới làm. Trước đó tôi chưa nghe qua nên lúc trưa muốn nghe thêm một lượt.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Tô Mạnh cười nhạt. Ánh mắt lạnh thấu xương nhìn Lâm Tích Ngữ đang liếc ngang liếc dọc nhưng không dám ngẩng đầu nhìn cô: “ Cô đang ngụy biện! Buổi trưa cô đã đụng vào máy tính của tôi. Sau khi cô đụng vào liền xóa hết tài liệu! Vừa nãy cô còn cố ý té ngã, làm rớt máy tính, muốn xóa sạch chứng cứ! Không phải cô thì còn ai!”

Lâm Tích Ngữ nhìn máy tính xách tay bể nát dưới đất, đột nhiên không còn sợ hãi nữa.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Hai tay cô ta khoanh trước ngực, đôi môi đỏ khẽ nhếch rồi quay đầu đắc ý nói: “Cô nói là tôi đã xóa tài liệu trong máy tính của cô, cô lấy bằng chứng ra đây!”

Tô Mạnh bị lời nói vô sỉ của người này làm cho tức đến run rẩy cả người. "Camera chính là bằng chứng!”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


"Camera chỉ có thể chứng minh tôi đã chạm vào máy tính này, nhưng không thể chứng minh là tôi xóa tài liệu

Cô đừng có ngậm máu phun người như thế. Tôi có thể kiện cô tội phí bảng đó!

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


“Cô! Vô liêm sỉ.” Lần đầu tiên Tô Manh gặp phải loại người mặt dày vô sỉ như vậy.

Bằng chứng đã rõ ràng ngay trước mắt, chỉ cần ai có mắt đều có thể nhìn thấy rõ ràng, chuyện này chính là do cô ta làm.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Nhưng người này còn muốn nói cô phỉ báng!

Đúng là khiến cô phải nhìn bằng con mắt khác. Trên đời này không ngờ vẫn còn những người mặt dày vô sỉ như vậy!

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Bình thường trông cũng đàng hoàng tử tế, nhưng không ngờ lòng dạ lại xấu xa như thế!

Lúc hai người đang tranh cãi, những người đồng nghiệp khác trong công ty đều không dám mở miệng nói gì cả, nhưng trong lòng cũng đều xem thường Lâm Tích Ngữ rôi.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Lúc Tô Mạnh sắp bị bản mặt dày vô sỉ của Lâm Tích Ngữ làm cho tức sắp ngất, tính gác chuyện này lại để luyện tập tiếp thì Thẩm Dục An vẫn luôn không nói gì lại mở miệng nói chuyện.

“Thời gian tài liệu bị xóa hoàn toàn trùng khớp với lúc cô chạm vào máy tính được ghi lại trên camera. Không phải có đụng tay đụng chân lẽ nào còn có người khác sao?" Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Tru*yện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyệ*n88.vip để ủng hộ bên mình nhé !

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Anh xoay máy tính lại. Trên màn hình máy tính hiển thị rõ các thao tác cũng như thời gian trên máy tính của Tôi Manh.

Thời gian bản phối âm bị xóa, vừa hay lại đúng với thời gian trên video của camera.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


"Lâm Tích Ngữ, cô còn gì để nói nữa!” Tô Manh đắc ý nhìn Lâm Tích Ngữ

Lần này Lâm Tích Ngữ hoàn toàn không còn lời gì để nói. Những người bên cạnh đều nhìn cô ta bằng ánh mắt chế giễu khiến mặt mày cô ta thoắt xanh thoắt đỏ như bị người vẽ màu lên mặt.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Có đồng nghiệp tức giận nhịn không nổi, cũng không để ý tới khác biệt cấp bậc giữa mình và Lâm Tích Ngữ mà chỉ vào mặt cô ta măng.

“Lâm Tích Ngữ, chuyện mà cô làm sao buồn nôn quá vậy! Cô không thích nhà thiết kế Tô thì cứ nói thẳng, có cần phải lén lén lút lút làm chuyện ác độc vậy không? Buổi trình diễn thời trang lần này là thành quả của cả công ty chúng ta cùng nỗ lực ròng rã suốt ba tháng trời. Cô vì cảm xúc cá nhân mà phá hoại hết tâm huyết của tất cả mọi người sao?”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Bên cạnh cũng có người đồng ý: "Đúng đó đúng đó, tất cả mọi người vì buổi trình diễn thời trang lần này mà cổ gắng lâu như thế nhưng bởi vì sự đố kỵ của cô mà xém chút nữa bị hủy hoại rồi. Con người cô cũng quá ích kỷ rồi đó.”

Tô Manh nhìn thấy Lâm Tịch Ngữ bị mọi người chỉ trích đến nỗi mặt mày đen thui như mực, hoàn toàn trái ngược với thái độ ngạo mạn của cô ta trước đây nên cơn tức giận trong lòng cô bị quét sạch, thậm chí vui vẻ đến nỗi muốn đi ra ngoài đốt pháo ăn mừng!

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!




Ai ngờ lúc này Lâm Tích Ngữ còn vịt chết cứng miệng, tức tối trừng mắt nhìn Tô Mạnh: “Tô Manh, rốt cuộc ai đã xóa tài liệu, trong lòng người đó tự rõ. Cô đừng cho rằng bản thân tìm được một người chồng giỏi là có thể muốn làm gì thì làm! Nhất định là chồng cô giúp đổi số liệu trên máy tính để hãm hại tôi!”

Tô Manh thật sự là không còn lời nào để nói với Lâm Tích Ngữ vô sỉ này nữa!

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Chuyện đã đến nước này, có chết cũng không thừa nhận thì thôi, còn tính hất nước bẩn lên đầu Thẩm Dục An, cảm thấy chuyện này là do vợ chồng hai người Tô Mạnh hãm hại cô ta.

Câu nói này làm cô tức tới bật cười.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!


Thẩm Dục An nắm chặt đôi tay đang run lên không ngừng vì tức của Tô Manh, quay đầu lạnh lùng nhìn Lâm Tích Ngữ. Ánh mắt lạnh lẽo giống như đang nhìn một người chết

“Cô Lâm, cô đang phỉ báng người khác đó. Cô có biết những kẻ phỉ báng người của tôi đang ở đâu không?”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.v*ip

Lâm Tích Ngữ bị ánh mắt của Thẩm Dục An nhìn đến sợ hãi, liên tục liền lùi về phía sau mấy bước. Cô ta mau chóng nói một câu xin lỗi rồi xoay người bỏ chạy.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Thẩm Dục An bĩu môi không thèm quan tâm.

Anh còn tưởng cô ta giỏi giang thế nào, mà giờ còn chưa nghe xong lời của anh đã bỏ chạy mất dạng.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Lâm Tịch Ngữ vừa đi, Tô Mạnh nằm chặt lấy tay của Thẩm Dục An, hai mắt sáng lấp lánh. Cô nghĩ đến chuyện nếu như hôm nay không có người đàn ông trước mắt này, chắc cô chỉ có thể khổ mà không thể nói mà chịu uất ức. Buổi trình diễn thời trang đầu tiên sau khi trở về thành phố Hải chắc chắn cũng bị hủy hoại trong một chốc.

Cô khó nén tình cảm trong lòng mà nói: “Thẩm Dục An anh đúng là giỏi quá! Hôm nay thật sự vô cùng vô cùng vô cùng cảm ơn anh!”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Thẩm Dục An nhưởng nhưởng mày, khỏe mỗi nhếch lên nở nụ cười bình thản: “Vậy em chuẩn bị cảm ơn tôi đi!”

Người đàn ông trước mặt mặc một bộ đồ vest, ánh mắt đầy nét cười nhìn cô chăm chú. Vốn dĩ khuôn mặt anh đã rất đẹp trai rồi, nay bởi vì nụ cười nhẹ nhàng kia mà càng thêm anh tuấn bức người.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Mạnh bị người đàn ông này nhìn chăm chăm, khuôn mặt bỗng chốc đỏ lên.

Cô cằn khỏe môi, rũ mắt suy nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Thẩm Dục An nhìn xuống hàng lông mi chấp chơi như cánh bướm và khuôn mặt ủng hồng của Tô Manh mà trong lòng có chút ngọt ngào, còn có đôi chút chờ đợi.

Anh đã nghĩ xong xuôi cả rồi. Nếu như người con gái trước mặt không nghĩ được cách trả ơn nào khiến anh vừa lòng thì anh sẽ để cô ấy đi cùng với mình tới nhà ma.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Lúc trước gia đình ba người đi tới công viên trò chơi mà vẫn chưa đi qua nhà ma.

Hơn nữa, nghe nói nhà ma là nơi thích hợp nhất cho các cặp đôi mới yêu hẹn hò.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Lúc trong lòng Thẩm Dục An đang liệt kê ra đủ các loại kế hoạch thì Tô Mạnh đã ngước mắt lên: “Em biết phải làm sao để trả ơn anh rồi.

Một giây sau, cô rút điện thoại từ trong túi ra, mở chế độ tự chụp, hôn vào một bên mặt của Thẩm Dục An, đồng thời cũng chụp nhanh một tấm hình.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Người đàn ông trên bức hình ngời ngời nét cười trên khuôn mặt. Sắc mặt dường như có chút ngạc nhiên.

Người con gái bên cạnh nhích gần lại hôn, gương mặt

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

đỏ ửng, đầy sắc xuân tươi.

Cơ thể hai người rất gần nhau, cộng với động tác thân mật này cho nên người khác chỉ xem qua hình cũng sẽ bị bầu không khí ân ái của hai người cảm nhiễm

Bạn đang đọc truyện trên Truyen88!

Tô Mạnh cúi đầu soạn bài đăng trên Weibo, một meme

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện*88.vip