Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài

Chương 174: Quan tâm chồng?




Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Một số máy Iphone bị lỗi không đọc được nội dung chương, các bạn chuyển qua trình duyệt Chrome nhé!
**********

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Ngày hôm sau khi Tô Manh tỉnh dậy và thấy bài viết đó nằm chình ình trên bảng tìm kiếm của Weibo thì xấu hổ muốn độn thổ

Thẩm Dục An trúng tiếng sét ái tình.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Cái gì thế, rõ ràng không phải là tiếng sét ái tình mà

Thẩm Dục An một lần ăn ngay.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Một lần ăn ngay, lại là cái quỷ quái gì nữa thế này?

Nhưng nghĩ đến Tiểu Khải đến với thế giới này cũng vì đêm hôm đó thì bỗng nhiên cô cảm thấy rất xấu hổ, mặt mày nóng tới sắp bốc khói, chỉ biết chôn vùi người trong chăn đến nỗi không thở được.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Nhưng mọi thứ vẫn chưa xong, sau đó cô còn đọc được ngôn tình mà rất nhiều cư dân mang tự tưởng tượng ra, họ đã lấy câu chuyện của cô và Thẩm Dục An viết thành đoạn tiểu thuyết dài hàng nghìn chữ, còn thêm vào những động tác thân mật của hai người khi ở khách sạn nữa.

Tô Manh cảm thấy vừa xấu hổ vừa tức giận, bèn thẳng tay báo cáo những nội dung khiêu dâm này.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Có điều những việc này để sau hãy nói, tạm thời không thể mô tả chi tiết được.

Sau khi biên soạn câu chuyện đó cùng Thẩm Dục An qua điện thoại lúc trưa, đến tối Tô Mạnh cầm hộp giữ nhiệt cùng Tiểu Khải đến bệnh viện.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Khi đến cửa phòng bệnh của Thẩm Dục An, nhìn thấy cô thư kí mặc bộ đồ com lê cứ đi đi lại lại cầm tập tài liệu mở liên tục, Tô Manh dường như nghĩ rằng mình đã đến văn phòng của chủ tịch Thẩm

Dục An chứ không phải là phòng bệnh.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Thẩm Dục An ngồi trên giường bệnh, đeo tai nghe không dây, đang nói chuyện gì đó với người đầu dây bên kia bằng tiếng Anh, tay thì cầm bút ký liên tục trên tập tài liệu mà thư kí đưa.

Nếu không phải Thẩm Dục An với cái chân què bỏ thạch cao và mặc trên mình bộ quần áo bệnh nhân thì căn bản không thể nhận ra anh ta hai ngày trước vừa bị tông xe. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88 .net

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Tô Mạnh cầm hộp giữ nhiệt đứng trước phòng bệnh với cảm giác vô cùng lạc lõng.

Cô cảm thấy có vẻ như mình không nên làm phiền bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Thư kí Tiểu Lí ngẩng mặt lên nhìn thấy Tô Mạnh ở ngoài cửa, lập tức chạy đến bên cạnh Thẩm Dục An thông báo: “Chủ tịch, phu nhân và con trai của anh đến rồi.” "Phu nhân?” Thẩm Dục An nghe kiểu gọi đó cứ nghĩ là mẹ mình đến, ngẩng đầu lên nhìn thấy Tô Mạnh ngoài cửa thì sững sờ một lúc mới bình tĩnh lại.

Bây giờ anh là người đã có gia đình rồi.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Thẩm Dục An nhìn hộp giữ nhiệt mà Tôi Mạnh đang cầm trong tay, cúp điện thoại, ra hiệu cho Tiểu Lý và những người khác đi ra ngoài: “Mọi người đi ăn tối trước đi, chúng ta sẽ tiếp tục sau một tiếng nữa.

Ngay khi anh nói xong thì tất cả nhân viên trong phòng cũng ngưng tay và lặng yên bước ra khỏi phòng.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Tiểu Lí là người ra phòng sau cùng, còn tinh ý giúp Thẩm Dục An và Tô Mạnh đóng cửa lại.

Tô Mạnh cần một bước tới bên cạnh giường bệnh: "Anh vẫn chưa ăn cơm à, mẹ con tôi có hầm canh xương cho anh, anh ăn thử đi.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Lúc chiều khi cô vẫn chưa tan làm, bà Hồ Dương đã gọi điện thoại cho cô ấy, dặn cô nhất định phải đến lấy canh.

Khi Tô Manh mang canh đi, bà Hồ Dương kéo Tô Manh lại dặn dò rất nhiều điều, nhưng không ngoài việc lấy lòng của Thẩm Dục An đừng để anh ta chạy mất.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Nghe bà ấy nói mà Tô Mạnh cảm thấy hết sức mệt mỏi.

Thẩm Dục An xoa xoa cái bụng đói của mình, gật gật đầu: "Công ty mấy ngày nay có chút việc, hôm nay anh bận quá nên quên lửng đi việc ăn tối luôn.” Mời bạn đọc truyện tại Truyện 88.net

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Anh thấy Tiểu Khải đứng bên giường với vẻ mặt không vui, nghĩ rằng nó đang tức giận mình nên anh liền hỏi thăm vài câu để lấy lòng nó: “Tiểu Khải ơi, hôm nay con ở trường thế nào?"

Tiểu Khải hất mặt kiêu ngạo, khinh thường đối với câu hỏi của Thẩm Dục An, "Con cảm thấy rất vui.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Thẩm Dục An nhìn thấy vẻ mặt khó coi đó của con trai nhưng vẫn cảm thấy rất vui, cười cười và tiếp tục hỏi: “Có việc gì mà khiến con vui như thế?"

Tiểu Khải liếc một cái: “Câu hỏi này của bố đúng là ngớ ngẩn!”

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Thẩm Dục An bị con trai đốp lại nhưng vẫn cười tít mắt.

Tô Manh nghe những lời nói này của Tiểu Khải, cảm thấy nó hơi vô lễ nên đã đưa ánh mắt cảnh cáo nhìn Tiểu Khải: “Tiểu Khải, trẻ con nói chuyện phải lễ phép."

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Tiểu Khải uất ức gật đầu, không nói gì nữa.

Thẩm Dục An cảm thấy uất ức thay cho con trai mình: “Không sao đâu, do anh làm sai nên mới khiến cho Tiểu Khải không vui, em đừng trách con nữa.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Tô Mạnh đặt bát canh lên chiếc bàn để ăn trên giường bệnh: “Anh chưa ăn tối nên có lẽ chút canh này sẽ không đủ, lát nữa anh nên bảo thư kí gọi thêm đồ ăn cho anh."

Thẩm Dục An gật đầu, im lặng ăn canh.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Tô Manh do dự một lúc rồi mở miệng nói: “Cơ thể của anh bây giờ đang bị thương nên đừng làm việc quá sức. Giữ gìn sức khỏe là trên hết.”

Thẩm Dục An đang húp dở bát canh thì ngẩng đầu lên nhìn Tô Manh: “Em đang quan tâm chồng của em phải không?”

Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!


Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net