Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài

Chương 164: Chuẩn bị họp báo




Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Một số máy Iphone bị lỗi không đọc được nội dung chương, các bạn chuyển qua trình duyệt Chrome nhé!
**********

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Tô Mạnh trước mắt và Tô Mạnh của một tiếng trước căn bản như hai người khác nhau.

Một tiếng trước, Tô Manh bận đồ bệnh nhân. Bởi vì tối qua ngủ không đủ giấc nên sắc mặt cũng vô cùng tiều tụy, trông giống như người mới hồi phục lại từ cơn bạo bệnh.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Nhưng sau khi được chuyên gia trang điểm lại, Tô Manh đã đổi một cái váy trắng ôm eo.

Da cô trắng lại cao, dáng người hoàn hảo. Váy trắng dài vừa khéo tôn lên nước da cùng vòng eo thon gọn và đôi chân dài của cô. Bên cạnh đó, mái tóc xoăn dài xóa trước ngực lại khiến cả người cô càng toát ra vẻ dịu dàng.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Trang điểm rất nhạt, nhạt đến độ căn bản không phát hiện ra.

Chuyên gia trang điểm đứng trước mặt Thẩm Dục An, có chút thấp thỏm không yên: "Thời gian hơi gấp. Đồ chúng tôi chuẩn bị không đủ, tạm thời chỉ có thể làm được tới bước này thôi.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Không biết có phải bởi vì ký bản hợp đồng kia không mà khi nhìn thấy người phụ nữ dịu dàng sắp trở thành vợ mình trước mặt đây, anh lại cảm thấy lòng rạo rực.

Cái cổ thon dài trắng non kia là trang nhã nhất, nhưng dường như hơi trống trải.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Thẩm Dục An nhíu mày nhìn về phía cánh tay cũng trống không của Tô Manh: “Có phải nên phối một chút trang sức cho cô ấy không?”

Tô Mạnh đi đến trước mặt Thẩm Dục An, nói: “Không cần đầu. Dù sao thì bây giờ tôi vẫn là bệnh nhân đang nằm viện. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88 .net

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Đeo vàng bạc vào lại đâm lố bịch. Như vầy là thích hợp nhất.”

Cô làm trong ngành thời trang, nghiên cứu quần áo rất nhiều. Cô cứ đứng trước gương ngó đi ngó lại tìm lỗi trang phục, cuối cùng thật sự thấy được một số chỗ không đúng.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Cô nắm lấy phần lưng phía sau, đột nhiên bừng tỉnh nói: “Tôi nói rồi, sao lại thấy kỳ lạ như vậy, hóa ra là lưng hơi rộng.”

Cô lấy kim chỉ từ chỗ chuyên gia trang điểm rồi trốn trong phòng vệ sinh hết năm phút. Khi cô xuất hiện lần nữa, tất cả mọi người đều cảm thấy cả người Tôi Manh dường như đã thay đổi cái gì đó nhưng cụ thể thay đổi chỗ nào lại không thể nói ra.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Lúc này Tô Manh đã hài lòng. Cô đứng trước gương soi qua soi lại rồi mới vừa ý ngồi xuống ghế sofa.

Cô thấy Thẩm Dục An cứ nhìn chẳm chăm vào mình nên nhịn không được sở đôi tại đã hơi nóng lên: “Xin lỗi, lại mắc phải bệnh nghề nghiệp rồi. Nhìn thấy đồ mà có chỗ nào không đúng liền muốn sửa.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Đây là lần đầu tiên Thẩm Dục An nhìn thấy Tô Manh lộ ra mặt nghiêm khắc trong công việc. Anh lại tỉ mỉ từ trên xuống dưới một lần nhưng vẫn quan sát không nhìn ra được rốt cuộc Tô Mạnh đã sửa chỗ nào. “Rốt cuộc em đã khâu ở chỗ nào? Tôi cảm thấy bộ đồ vẫn chẳng khác gì trước kia.

Tô Manh cười đắc ý, lộ ra cái răng khểnh. Cô giơ cánh tay lên, chỉ vào một cái nếp gấp nhỏ ở giữa eo: “Tôi sửa chỗ này." Mời bạn đọc truyện tại Truyện 88.net

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Nếp gấp đó hình sóng nước, trùng lên một chỗ với mối nối trên vảy nên căn bản nhìn không ra bất cứ chỗ khác thường nào.

Thẩm Dục An bừng tỉnh. Công việc tinh vi thế này anh không làm được nên lập tức giơ ngón tay cái lên với Tô Manh: "Cừ khôi.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Đạt được sự công nhận của chủ tịch Thẩm, Tô Manh lập tức cảm thấy được cổ vũ rất nhiều.

Chuyên viên trang điểm cũng đưa đồ đã được chuẩn bị tới cho Thẩm Dục An.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Có thể vừa rồi Thẩm Dục An đã nhìn thấy được năng lực thật sự của Tô Mạnh nên anh nhìn về phía cô, nhếch môi cười nói: “Xin hỏi, sau này tôi có vinh hạnh được mời cô chọn đồ cho mình không?”

Không đợi Tô Manh trả lời, Tô Ngạn Khải ở bên cạnh đã phá rối. Cậu không vui liếc Thẩm Dục An một cái rồi mới nói với mẹ: “Mẹ ơi, con cũng muốn có đồ mới.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Tô Manh nhớ hồi chưa về nước, cô có may một bộ đồ tây cho cậu: “Được rồi. Mẹ kêu chú về nhà lấy cho con bộ đồ mới có được không?”

Tô Ngạn Khải nghe thấy có đồ mới nhưng vẫn không muốn để Tô Mạnh ở gần Thẩm Dục An nên cứ quấn lấy cô không rời, căn bản không cho Tô Mạnh có bất cứ cơ hội nào nói chuyện với Thẩm Dục An.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Anh thấy ánh mắt như nhìn kẻ địch của con trai với mình thì cảm thấy rất uất ức.

Ôi, ông bố này thật sự không còn mặt mũi gì trước mặt thằng con nữa.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.net!


Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net