Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Tô Mạnh nhìn điều khoản cuối cùng được thêm vào, tâm trạng có chút phức tạp: "Anh không cần phải rộng rãi như vậy. Dùng năm ngàn vạn mua hai năm tuổi trẻ của tôi. Thanh xuân của tôi đáng giá thật đấy.”
Thẩm Dục An hiếm khi có tâm trạng nói đùa với Tô Manh. Anh cười nói: “Em không cần xót chút tiền này. Anh không cần tới ba tháng đã có thể kiếm về. Dùng tiền công ba tháng của anh đổi lấy hai năm thanh xuân của em. Sao lại tính là em có lời được.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Tô Manh nghe thấy câu này của Thẩm Dục An liền hoàn toàn yên tâm: “Được thôi. Người giàu không xót thì tôi càng không cần xót gì rồi. Đợi sau khi hợp đồng kết thúc rồi thì tôi cũng thành phủ bà có tiền triệu rồi."Hợp đồng được làm thành hai bản. Sau khi hai người lần lượt ký tên ấn dấu tay thì mỗi người giữ một bản.
Tô Mạnh mỉm cười giơ tay ra với Thẩm Dục An: "Chào ông Thẩm, tôi là bà Thẩm. Mong chỉ dạy nhiều hơn.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Thẩm Dục An nằm lấy tay Tô Manh, cũng mỉm cười: “Chào bà Thẩm, tôi là ông Thẩm. Sau này mong được chỉ dạy nhiều hơn."
Tô Ngạn Khải đang đi lên vườn hoa trên lầu với Tiểu Lý vẫn còn chưa biết bên dưới đang có điều gì kinh ngạc đang đợi mình.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Việc trồng cây phủ xanh trong bệnh viện tư làm rất tốt. Vườn hoa trên tầng thượng toàn là cây cối xum xuê, có không ít cây cảnh và hoa tươi.Vừa bước vào vườn, trong chớp mắt Tôi Ngạn Khải đã biến mất như dây cương. ngua tháo Mời bạn đọc truyện tại Truyện88. net
Chỉ trong tích tắc xoay người, Tiểu Lý đã không nhìn thấy Tô Ngạn Khải đâu. Anh ta sợ đến nỗi cả người đầy mồ hôi, tìm cậu ở khắp nơi trong vườn: “Cậu chủ nhỏ của tôi ơi, cậu đang ở đâu vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Tô Ngạn Khải trốn trong góc kêu lên: "Cháu đang ở đây”
Trong góc, ngón tay Tô Ngạn Khải lướt như bay trên màn hình điện thoại. Vừa lên weibo, nhìn thấy một chuỗi lộ chuyện Thẩm Dục An xxx trên hotsearch liền biết đã xảy ra chuyện rồi!
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Cậu lướt sơ qua weibo, nhìn thấy dư luận mắng mẹ là đôi giày rách, là một con hồ ly tinh.Mặc dù cậu còn nhỏ, không biết giày rách với hồ ly tinh có nghĩa là gì nhưng vừa nhìn liền biết không phải là từ tốt lành gì.
Cậu tức giận vô cùng, ngồi xổm trong góc đăng ký đại một cái tài khoản weibo rồi đi trả lời lại mấy cái bình luận ác ý này: "Cô còn không quen biết Tô Manh, sao lại có thể tùy tiện mắng mỏ người ta như vậy!”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Cộng đồng mạng trả lời lại: "Tao là bố của con giày rách họ Tô đó. Tao muốn mắng gì thì mắng. Mày là cái đinh gì?”
Tổ Ngạn Khải tức tới nỗi mặt đỏ bừng.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Đó giờ cậu chưa từng gặp ông ngoại nhưng qua lời kể của mẹ, cậu cũng biết ông ngoại là người rất tốt. Nhưng người này lại tự nhận mình là ông ngoại.Tức chết đi mất
Ngón tay cậu lướt nhanh như bay, trả lời lại: “Ông ngoại tôi qua đời lâu rồi. Chú nói dối!” Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Cộng đồng mạng đáp trả rất nhanh: "ÚI cha, không ngờ mày lại thừa nhận mình là con riêng của con đàn bà hư hỏng họ Tô đó ha ha ha ha. Cháu trai, mau lại gọi ông đi nào!”
Lúc Tiểu Lý tìm thấy Tô Ngạn Khải thì phát hiện cậu đã bị đảm anh hùng bàn phím xỉa xói đến phát khóc.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Lần đầu tiên Tô Ngạn Khải thấy mình ngốc, không biết chửi người khác, rõ ràng là muốn bảo vệ mẹ sao cuối cùng lại bị mắng lại.Cậu càng nghĩ càng tức giận, càng tức giận thì càng muốn mắng lại mấy người trên mạng một trận.
Tiểu Lý nhìn thấy cậu trốn trong góc chơi điện thoại liền thở phào một hơi: “Ông nội của tôi ơi, tìm được cháu rồi."
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Nhưng tới khi nhìn thấy nội dung trên điện thoại Tô Ngạn Khải và khuôn mặt uất ức chực khóc của cậu, anh lại thiếu chút nữa quỳ xuống.
Không hổ là con trai của chủ tịch, mới năm tuổi đã biết lên weibo giúp mẹ đáp trả lại cộng đồng mạng.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!
Nhưng nếu để chủ tịch biết, anh ta để đứa con mới năm tuổi của mình đi chửi lộn với người khác, còn bị bị mắng tới phát khóc thì tiền thưởng cuối năm của anh coi như đi tong rồi.Tiểu Lý chủ động mở miệng: “Cậu chủ ơi, mấy người này đều được dùng tiền thuê đó. Mấy trăm mấy ngàn người cùng một tổ chức. Cậu xử từng người một như vậy thì mệt bỏ xừ, chúng ta ngược lại có thể tạo ra hiệu quả tương phản đó."
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.net!