Ông Bố Thiếu Soái

Chương 8: Vu Oan Dùng Thực Lực Phản Bác!






Ngay sau đó, với sự chỉ đạo của Tịch Thiên Mộ, một bộ đề thi khác đã được lấy ra, dưới ánh mắt kinh hoàng của Cố Tư Như, Hạng Tư Thành đưa tờ giấy đó đến trước mặt cô ta nói: “Cô nói cô và vợ tôi tốt nghiệp cùng một trường, nếu đã từng làm giám khảo thiết kế, vậy thì chuyên môn trong lĩnh vực thiết kế đá quý của cô cũng không tồi đúng không?”
“Đề thi này cô làm trước đi!”
Tịch Thiên Mộ cũng đi tới, lạnh lùng nhìn cô ta nói: “Lời của anh Thành cô không nghe thấy sao?”
Cố Tư Như run rẩy cầm lấy tờ giấy kiểm tra, hơn nửa tiếng sau mới miễn cưỡng làm xong, có người kiểm tra bài thi của cô ta rồi nói: “Chủ tịch, thành tích của chủ quản Cố là 58 điểm”.

Mọi người hít sâu một hơi, ai cũng biết rõ về trình độ của Cố Tư Như, đến cô ta cũng không đạt thì điều này đã chứng tỏ mức độ khó của bài thi.

Vân Tịnh Nhã nhìn nhanh qua tờ giấy, do dự một lát rồi nói: “Khoảng nửa tiếng”.

Vân Tịnh Nhã sửng sống, nhìn ánh mắt tin tưởng của Hạng Tư Thành bên cạnh, trong lòng khẽ động, cô gật đầu nói: “Đủ!”

Mọi người lại càng kinh ngạc hơn, ngay cả một chuyên gia như Cố Tư Như cũng phải mất hơn nửa giờ đồng hồ mới hoàn thành, Vân Tịnh Nhã lại chỉ cần 20 phút, thật sự có thể sao?
“Này, đây chẳng phải là bài thi tuyển dành cho vị trí giám đốc của tập đoàn Mộ Tư sao, anh nghĩ cô ấy có thể hoàn thành trong 20 phút không?”
“Không biết nữa, cũng có khả năng là phô trương thanh thế thôi, dù gì vừa rồi cũng có rất nhiều người nhìn thấy cô ấy gian lận, chẳng nhẽ đều là nói dối sao?”
Nhưng thời gian không thể quay ngược, vừa đến phút thứ 23, Vân Tịnh Nhã đột nhiên giơ tay lên và nói: “Tôi làm xong rồi!”
Nhìn những hạt mồ hôi lấm tấm trên mặt cô, Hạng Tư Thành ân cần lấy khăn tay ra lau nhẹ, dịu dàng nói: “Vất vả rồi!”
Cố Tư Như nắm chặt hai tay, móng tay cắm sâu vào da thịt thế nhưng cô ta hoàn toàn không hay biết, trong lòng gào khóc điên cuồng, đừng mà! Đừng mà!
“Chủ tịch, đã kiểm tra xong kết quả!”
Phụt!
Đôi chân Cố Tư Như lập tức mềm nhũn, ngồi phệt xuống đất, vẻ mặt thất thần.

“95 điểm, sao lại cao như vậy được!”
“Đề thi dành cho giám đốc còn đạt điểm cao như vậy, vậy bài kiểm tra của nhà thiết kế bình thường như chúng ta, đối với cô ấy quá đơn giản rồi”.

Nghe tiếng mọi người bàn tán xôn xao, ánh mắt Hạng Tư Thành di chuyển đến những người nói Vân Tịnh Nhã gian lận, hừ lạnh: “Lúc này rồi vẫn chưa muốn nói ra sự thật sao?”
Người đầu tiên nói Vân Tịnh Nhã gian lận lập tức bật khóc nói: “Là tôi nhất thời hồ đồ, vì muốn vào làm ở tập đoàn Mộ Tư, muốn dùng cách này để lấy lòng chủ quản Cố, hãm hại cô Vân, đều là lỗi của tôi, cô Vân, mong cô thứ lỗi!”
“Nếu Tịch Thiên Mộ không ở đây hôm nay, nỗi oan ức mà Vân Tịnh Nhã đã phải chịu, phải tìm ai để thể thứ đây?”
“Những người vì lợi ích của bản thân mà hãm hại người khác thì không thể tha thứ!”
Nói một cách dễ hiểu, nó đã trực tiếp hủy hoại tương lai tươi sáng của đám người này.

“Anh Thành, người này giải quyết sao?”

“Người của cậu, giải quyết như thế nào còn cần tôi phải dạy à?”
“Có điều người phụ nữ này, thật sự rất đáng ghét!”
“Cố Tư Như ích kỉ toan tính, vu khống người khác, suýt nữa khiến tập đoàn mất đi một nhân viên ưu tú, bây giờ lập tức sa thải, còn nữa, tôi không muốn thấy người phụ nữ này ở thành phố Thiên Hải nữa!”
“Tịnh Nhã, chúng ta là chị em tốt.

Nể mặt chúng ta là bạn cùng phòng, tôi xin cô, cứu tôi với!”
“Đừng mà!”
Nhìn theo bóng lưng của Cố Tư Như biến mất, trong lòng Vân Tịnh Nhã cảm xúc lẫn lộn.

Lúc này, giọng nói của Tịch Thiên Mộ vâng lên: “Chúc mừng cô thông qua cuộc phỏng vấn của tập đoàn Mộ Tư, trở thành giám đốc thiết kế của công ty!”
“Cảm ơn chủ tịch Tịch, tôi nhất định sẽ! ”
“Đúng thế!”
Tịch Thiên Mộ cười nói: “Cô Vân đã vượt qua bài thi tuyển cấp bậc giám đốc, đương nhiên sẽ được bổ nhiệm vào vị trí này, điều này mọi người có thể làm chứng, dựa vào thực lực của cô chứ không phải đi cửa sau!”

Vân Tịnh Nhã giờ mới nhớ ra người chồng này của mình, hình như có quan hệ thân thiết với Tịch Thiên Mộ.

Hạng Tư Thành ghé sát vào tai cô nói nhỏ: “Nhiều năm trước khi Tịch Thiên Mộ vẫn chưa có tiếng tăm gì thì có theo anh lăn lộn một thời gian, không ngờ vài năm sau, cậu nhóc lẽo đẽo theo sau anh ngày nào đã trở thành một chủ tịch với gia sản hàng trăm tỷ, đúng là bất ngờ!”
Nhìn thấy bộ dạng có phần lơ đãng của Hạng Tư Thành, Vân Tịnh Nhã tưởng rằng sự tương phản giữa hai bên làm anh có cảm giác tự ti, cô liền an ủi: “Không sao, ai đều có cuộc sống riêng của người đó, không cần ghen tị làm gì!”
“Đi thôi, để mừng công việc mới, tôi mời hai người đi ăn!”
“Được, nhưng chỉ được ăn một cái thôi nhé!”
Một nhà ba người cười cười nói nói, Tịch Thiên Mộ nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, trong lòng đột nhiên trầm tư.

“Nói với tất cả mọi người, chuyện xảy ra hôm nay, còn có mối quan hệ giữa tôi và anh Thành, không ai được nói ra ngoài nửa chữ!”
“Ngoài ra, thông báo cho người trong bộ phận thiết kế, sáng mai tiếp đón giám đốc mới!”