Ánh mắt của Chu Bá Quang ngẩn ra, đột nhiên, chuyển ánh mắt: “Thế này đi, chỉ cần anh ta có thể kiên trì cùng thời gian với Trần Phi Vũ, tôi sẽ hủy bỏ hôn ước với Nguyệt Uyển Như, nếu anh ta không được hoặc không dám lên, thì anh ta phải biến mất trước mặt tôi vĩnh viễn, thế nào?”, Chu Bá Quang nói.
Nếu là ban đầu, chắc chắn hắn sẽ không nói ra điều kiện như vậy, nhưng sau khi biết thực lực của nữ vệ sĩ bên cạnh Triệu Kỳ Phong, thì khác rồi.
Hạng Tư Thành vốn không có hứng thú với chuyện này, nhưng sau khi nghe điều kiện của Chu Bá Quang, liền có chút suy nghĩ.
Nếu theo con đường bình thường, muốn khiến Chu Bá Quang hủy bỏ hôn ước với Nguyệt Uyển Như, chắc chắn vô cùng khó khăn, hơn nữa còn không dễ làm được.
Chu Bá Quang này có thể mượn hôn ước trước đây làm ra rất nhiều việc.
Nguyệt Uyển Như là người đã từng cứu anh một mạng, vì vậy Hạng Tư Thành không thể để cô ta rơi vào tay loại người này.
Triệu Kỳ Phong ở một bên nhìn sang, tuy hắn ta không biết Nguyệt Uyển Như là ai, nhưng rất có hứng thú với lời hai người nói, hắn cũng muốn thấy rốt cuộc Hạng Tư Thành thực sự lợi hại, hay là xông bừa đánh bậy ra một chút danh tiếng.
“Nếu hai vị đã có nhã hứng, chi bằng để tôi làm người ở giữa, cho thêm chút đặc sắc đi, tháng trước tôi có được một con dao sắc nhọn, có thể nói là cắt sắt như bùn, ai thắng tôi sẽ tặng người đó”, Triệu Kỳ Phong nói.
Chu Bá Quang nghe được lời của Triệu Kỳ Phong, tuy khuôn mặt hắn tươi cười cảm ơn, nhưng trong lòng bắt đầu mắng chửi.
Nếu không có Triệu Kỳ Phong nhúng tay, kể cả hắn có thua cũng sẽ không hủy bỏ cái gọi là hôn ước với Nguyệt Uyển Như, nhưng một khi Triệu Kỳ Phong tham gia vào, thì khác rồi.
Hạng Tư Thành cười nói: “Đã như vậy, thì cũng thử đi, nhưng Lý Vân này có cần thử trước không?”
“Làm sao, bây giờ sợ hãi trong lòng, muốn dùng cách đánh luân phiên?”, Chu Bá Quang chế giễu nói, hắn không thể để chuyện như vậy xảy ra.
“Rất đơn giản, đầu tiên không phải nói anh ta có thể tiếp đạn sao, cho nên cũng không cần đấu nữa, trực tiếp cho anh ta phát súng xem xem có được không”, Hạng Tư Thành cười nói.
Loại bản lĩnh học được từ quỷ Đông Dương, anh thực sự không quan tâm.
Triệu Kỳ Phong cười ha ha, nói: “Ý kiến này hay, vừa hay tôi có súng, nhưng đã qua xử lý đặc biệt, sẽ không hại đến mạng người, bình thường chỉ dùng để đi săn, uy lực không mạnh, có thể thử”.
Lý Vân đó vốn tỏ ra cao ngạo, nhưng nghe thấy lời này, sắc mặt liền thay đổi.
Tuy từ ban đầu đến bây giờ Triệu Kỳ Phong vẫn tươi cười híp mắt, nhưng khi nói ra lời, lại có ý không dễ nghi ngờ.
Người được gọi là Lý Vân đó cắn răng: “Được”.
Thi đấu thực lực với Hạng Tư Thành, bây giờ mọi người khá thích những việc li kỳ, vì vậy Lý Vân được rất nhiều người chú ý.
Ánh mắt Vân Y Y cũng lộ ra vẻ chờ mong, hiển hiên vô cùng hiếu kỳ.
Hạng Tư Thành cũng không vội, chuẩn bị xem rốt cuộc người này có bản lĩnh thế nào.
Trước đây Chu Tử Tu ám sát anh, anh khó trốn thoát, cuối cùng vẫn nhờ Nguyệt Uyển Như mới không bị thương, vốn dĩ anh rất tự tin với thực lực của mình, nhưng chuyện đó giống như cái tát mạnh giáng xuống mặt anh.
.