Cô gái kia lập tức nhảy lên sàn đấu, nói: “Tạm không nhắc tới những thứ khác, xem thực lực của các anh mạnh đến đâu, có thực sự lợi hại như lời giới thiệu không đã, ai lên trước?”
Ba người nhìn nhau, cuối cùng, người xếp thứ hai đứng ra.
Trần Phi Vũ năm nay vừa tròn mười tám tuổi, đúng độ tuổi tràn trề tinh lực, sau khi biết bọn họ muốn chọn vệ sĩ cho Vân Y Y, cậu ta cứ dán mắt vào cô ta.
Thật sự là trông Vân Y Y quá xinh đẹp ngọt ngào, vô cùng hấp dẫn, mà những người thường xuyên dùng đến sức mạnh như bọn họ cần phải giải tỏa, vậy nên Trần Phi Vũ đang ảo tưởng xem có thể dựa vào đó để phát sinh quan hệ với Vân Y Y không.
Tuy rằng cái tên Trần Phi Vũ khá nhã nhặn, nhưng khuôn mặt hình thể lại không hề nhã nhặn chút nào, làn da màu đồng, nhìn qua đã biết không phải kẻ dễ chọc.
Chiêu thức của cậu ta cũng vô cùng đơn giản, giáng thẳng một đấm vào mục tiêu.
Trông đấm ấy có vẻ rất đơn giản, nhưng trên thực tế đã trải qua hàng ngàn lần luyện tập, từ khả năng khống chế lực, sức bật trên bắp thịt cho đến góc độ mà cậu ta lựa chọn đều là phương án giải quyết hoàn mỹ nhất với thực lực hiện tại của cậu ta.
Nữ vệ sĩ của Triệu Kỳ Phong thấy vậy cũng không làm màu, dồn lực vào chân rồi nhảy bật lên, dùng đôi chân hóa giải thế công ấy.
Cô ta thừa thắng xông lên, vừa rồi còn là thế cục chờ Trần Phi Vũ tung chiêu, nhưng chỉ sau một chiêu, cô ta đã hoàn toàn chiếm thế chủ động.
Dưới thế công ấy, Trần Phi Vũ chẳng duy trì được bao lâu đã gục ngã, ra hiệu mình nhận thua.
Trần Phi Vũ xếp thứ hai thua rồi, người thứ ba cũng không muốn tự rước lấy nhục.
Sau khi Trần Phi Vũ thất bại, cao thủ tên là Lý Vân có thực lực mạnh nhất không vội lên sàn đấu ngay.
“Lúc trước anh Triệu nói muốn cho những vệ sĩ kia một cơ hội, bây giờ có thể thử xem đấy”, Lý Vân chỉ cao một mét bảy, nhưng khí thế hết sức mạnh mẽ.
Bởi vì chứng kiến cảnh vừa rồi nên rất nhiều vệ sĩ không dám lên rước nhục vào người, không có ý định thử sức.
Nhưng vẫn có ba, bốn người kích động, muốn thể hiện thực lực của mình.
Có lẽ những người đó rất chuyên nghiệp, kỹ thuật lái xe rất tốt, có thể quan sát địa hình, phản trinh sát, đồng thời hiểu biết rõ ràng về súng ống, nhưng đến thời điểm cần dùng tới thực lực thật sự thì đó không còn là sở trường của bọn họ nữa.
Chẳng ai kiên trì được lâu, vừa đụng độ đã bị đánh gục, may mà nữ vệ sĩ nương tay, không làm bọn họ bị thương quá nặng.
Đôi mắt Chu Bá Quang lóe lên tia sáng, trong lòng bỗng trào dâng cảm giác khát khao.
Trước kia hắn không mấy để ý tới mảng này, chỉ nhàn nhã làm một cậu ấm, nhưng bây giờ được mở ra một chân trời mới, hắn không khỏi sinh ra suy nghĩ lôi kéo cao thủ thực sự về phe mình.
Nhưng điều cấp bách lúc này vẫn là phải dạy cho Hạng Tư Thành một bài học.
“Làm sao, lúc này có vài người định làm rùa rụt cổ, không dám xuất hiện?”, Chu Bá Quang cười nhạo nói, hiển nhiên ánh mắt của hắn đang nhìn và Hạng Tư Thành.
Đương nhiên mục đích của hắn không nói cũng biết.
Hạng Tư Thành vẫn chưa cảm thấy gì, Vân Tịnh Nhã đã nổi giận, cô không muốn Hạng Tư Thành bị người khác nhìn bằng ánh mắt như vậy.
“Anh Chu, nếu Hạng Tư Thành thắng, chẳng lẽ anh muốn quỳ xuống dập đầu sao?”
Bây giờ có rất nhiều chuyện cô đã bắt đầu nghĩ cho Hạng Tư Thành, cảm thấy đàn ông ở bên ngoài có thể không có gì, nhưng không thể bị người khác coi thường.
.