Hạng Tư Thành cúi đầu nhìn, mẹ kiếp, chẳng trách lại lạnh như vậy, quên mất không có áo, ở quầy lễ tân khách sạn, người đàn ông nhìn chằm chằm Hạng Tư Thành từ trên xuống dưới, khiến anh có chút sợ hãi, chuẩn bị lên tiếng, thì nhân viên lễ tân mở miệng trước: “Chứng minh thư!”
Chứng minh thư? Hạng Tư Thành liền ngẩn ra, tối nay, anh chỉ muốn đi dạo một chút, ai lại mang theo chứng minh thư chứ?.
Truyện Linh Dị
Đúng rồi! Trên người cô gái này chắc sẽ có chứng minh thư!
Hạng Tư Thành không ngốc, mở túi xách mà cô gái mang theo, tìm loạn một hồi, cuối cùng cũng tìm được chứng minh thư, nhìn kĩ, là ba chữ Nguyệt Uyển Như, hiện trong tầm mắt.
Thì ra cô ta tên là Nguyệt Uyển Như, ảnh trên chứng minh thư ngọt ngào đáng yêu, dịu dàng xinh đẹp động lòng người, hoàn toàn giống với cái tên của cô ta.
“Đây”.
Nhân viên lễ tân kiểm tra chứng minh thư, lạch cạch thao tác, sau đó nói: “Phòng 307, lên lầu rẽ trái”.
“Được, cảm ơn”.
Nói xong Hạng Tư Thành ôm Nguyệt Uyển Như lên, chuẩn bị lên lầu, nhân viên lễ tân bỗng gào lên: “Người anh em, bên phải khách sạn có hiệu thuốc, buổi tối chú ý một chút, phòng 307 cách âm không được tốt lắm”.
Trên mặt Hạng Tư Thành hiện lên ba vạch đen, nhìn tôi, không giống người tốt sao?
Hạng Tư Thành buồn bực đi lên phòng, ném Nguyệt Uyển Như lên giường, thở phào nhẹ nhõm, kéo chăn đắp lên người cô ta, ngồi trên ghế, bỗng có chút khó xử, tiếp theo nên làm gì?
Để cô ta ở đây, cứ thế rời đi?
Nhưng, ở đây là thành phố Bất Dạ, để một cô gái xinh đẹp say rượu ở đây, quả thực rất không an toàn, nếu đã cứu cô ta, đương nhiên không thể bỏ mặc không quan tâm!
Hơn nữa quan trọng là, cô gái này lại nghĩ mình là tên lưu manh!
Việc này nhất định phải giải thích rõ ràng, nếu không, bản thân đường đường là thiếu soái vùng biên giới phía bắc, lại bị mang tiếng là một tên lưu manh, thế thì thật mất mặt!
Nghĩ đi nghĩ lại, anh quyết định, ngồi ở đây đợi, đợi cô gái này tỉnh lại, giải thích cẩn thận với cô ta, sau đó mới rời đi!
Sau khi quyết định xong, đầu lông mày Hạng Tư Thành giãn ra, lúc này, mùi mồ hôi nồng nặc xộc lên mũi, anh đã đưa áo của mình cho Nguyệt Uyển Như, nửa thân trên trần như nhộng!
Nhìn xung quanh, trong phòng có phòng tắm, vừa hay, vậy đi tắm trước đã!
Hạng Tư Thành cũng không nghĩ nhiều, liền đi vào phòng tắm, thoải mái tắm rửa, cả người mát mẻ, đưa tay sờ sờ, ơ, khăn đâu?
Tìm xung quanh, trong phòng tắm không có khăn, lẽ nào ở bên ngoài? Anh liền mở cửa, bỗng nhiên, một bóng dáng vụt đến, Nguyệt Uyển Như vò đầu, đúng lúc đi đến cửa phòng tắm.
Bốn mắt nhìn nhau, biểu cảm trên mặt Hạng Tư Thành, liền cứng đờ, đôi mắt Nguyệt Uyển Như vẫn còn lim dim, dần dần, mở to, kinh ngạc, sợ hãi, sau đó, miệng nhỏ hét lên: “A!!!”
Chữ a vừa kêu lên, Hạng Tư Thành lập tức che miệng cô ta lại, trùng hợp, dưới chân trượt một cái, đẩy Nguyệt Uyển Như ngã nhào xuống giường, thân hình nam tính gợi cảm, đè lên thân hình nhỏ nhắn của người đẹp!
Ánh mắt Nguyệt Uyển Như vô cùng kinh hãi, phát ra tiếng ô ô, Hạng Tư Thành vội vàng nói: “Cô gái! Cô gái! Cô bình tĩnh trước đã! Tôi không phải là người xấu, cô nghe tôi giải thích!”
Trên nét mặt sợ hãi của Nguyệt Uyển Như, rõ ràng hiện lên vẻ không tin, như này mà không phải là người xấu, anh đang lừa quỷ à?.