Ông Bố Thiếu Soái

Chương 287: Nguy Cơ Đến Rồi






Vẻ mặt Hạng Tư Thành trở nên nghiêm túc, lập tức đứng dậy: “Bây giờ ông Hồ đang ở đâu? Tình trạng thương tích như thế nào?”  
      Khuôn mặt Hồ Mị Nhi đầy lo lắng: “Ông đang ở trong bệnh viện tư nhân của nhà họ Hồ chúng tôi!”  
      “Điện thoại là Vân Long gọi đến, ban đầu cậu ấy không định báo cho tôi, nhưng bọn họ đã tìm tất cả các bác sĩ nổi tiếng ở thành phố Tô Hàng rồi, tất cả đều bó tay, không còn cách nào, mới gọi điện cho tôi!”  
      “Không được! Tôi phải đi xem xem!”  
      “Tôi đi cùng với cô!”  
      Hạng Tư Thành lập tức nói, về tình, Hồ Khởi Vinh có ơn với anh, về lí, bây giờ anh là cháu rể trên danh nghĩa của Hồ Khởi Vinh, vì vậy, bất luận đứng trên phương diện nào, anh cũng phải đích thân đi đến đó!  
      “Cô Từ, cô ở đây nghỉ ngơi, tôi đi xem có việc gì có thể giúp không!”  
      Mặc dù Từ Hân Dao cao ngạo, nhưng không phải không biết lí lẽ, lập tức nói: “Anh Hạng, anh đi nhanh đi, nếu cần em giúp gì, anh có thể nói với em!”  

      Hai người đi thẳng đến phòng bệnh cao cấp nhất của bệnh viện tư nhân, vừa nhìn thấy Hồ Mị Nhi, bảo vệ ở cửa đều để cô ta đi qua, mở cửa phòng bệnh, chỉ thấy một ông cụ yên lặng nằm trên giường bệnh, trên mặt không có chút huyết sắc, bên cạnh, Hồ Vân Long đi đi lại lại, vẻ mặt đầy lo lắng!  
      “Chị! Chị đến rồi! Chị mau nghĩ cách đi!”  
      “Đừng lo lắng!”  
      Ánh mắt Hồ Mị Nhi tập trung: “Tình hình hiện tại của ông nội thế nào rồi?”  
      Hồ Vân Long ủ rũ: “Tất cả các bác sĩ nổi tiếng ở thành phố Tô Hàng có thể mời đến đều đến rồi, các phương pháp kiểm tra có thể dùng đến đều dùng đến rồi, nhưng đều không kiểm tra ra được rốt cuộc ông nội mắc bệnh gì, vẫn luôn hôn mê bất tỉnh!”  
      “Sao có thể như thế?!”  
      Hồ Mị Nhi nhíu chặt mày: “Bình thường ông nội đều đi kiểm tra sức khỏe, từ trước đến giờ không nghe nói mắc chứng bệnh gì, sao bỗng nhiên lại xảy ra tình trạng như này?!”  
      Hồ Vân Long lắc đầu: “Em cũng không biết, hôm nay em với ông nội đi đàm phán công việc, lúc trên xe, ông nội còn không có chuyện gì, giữa đường em có đi vệ sinh, trở về không lâu, ông nội liền bị hôn mê bất tỉnh!”  
      Ánh mắt Hạng Tư Thành tập trung, anh nhạy bén nắm được điểm mấu chốt, trầm giọng nói: “Anh nói, giữa đường anh có đi vệ sinh?”  
      Hồ Vân Long gật gật đầu.

      “Vậy trong xe lúc đó, ngoài ông Hồ, còn có ai?”  
      “Còn có lái xe Tiểu Trương!”  
      “Bây giờ lái xe đó đang ở đâu?”  
      “Anh ta? Chắc anh ta đang đợi ở bên ngoài?”  

      “Tìm anh ta lại đây!”  
      Hạng Tư Thành hành động dứt khoát, anh có một trực giác vô cùng mãnh liệt, việc này, cùng với lái xe, nhất định có liên quan đến nhau!  
      Hồ Vân Long gật gật đầu, phái cấp dưới đi tìm Tiểu Trương, không lâu sau, cấp dưới đến báo, Tiểu Trương mất tích rồi!  
      Đến điện thoại cũng mất liên lạc!  
      Bộp!  
      Hồ Vân Long hung hăng đập lên bàn, nghiến răng nói: “Hóa ta là tên khốn kiếp đó làm!”  
      “Nhà họ Hồ làm gì có lỗi với anh ta, mà anh ta dám làm ra việc trời đất không tha này!”  
      Anh ta nghĩ không ra, Tiểu Trương đi theo nhà họ Hồ mười mấy năm, là lái xe chuyên trách của Hồ Khởi Vinh, bình thường vẫn luôn siêng năng, trung hậu thật thà, sao có thể làm ra loại chuyện như này?  
      “Người đâu! Truyền tin xuống cho tôi, nhà họ Hồ thưởng một triệu, nhất định phải tìm bằng được tên khốn kiếp này!”  
      Nhưng lúc này tìm được Tiểu Trương không quá quan trọng, Hạng Tư Thành cũng hiểu y thuật, anh đến trước mặt Hồ Khởi Vinh, cẩn thận kiểm tra một lượt, trong lòng hơi trùng xuống!   

      Mạch và nhịp tim của Hồ Khởi Vinh đều vô cùng bình thường, cũng không tìm được vết thương nào bên ngoài cơ thể, nhưng các cơ quan chức năng bên trong cơ thể, lại đang nhanh chóng yếu đi, không nói quá, nếu cứ để như này, Hồ Khởi Vinh chống đỡ không qua tối nay, sẽ bị mất mạng!  
      Hạng Tư Thành nói ngắn gọn tình hình một lượt, chị em hai người họ vô cùng lo lắng, Hồ Vân Long đỏ mắt hét lên: “Nhanh! Người đâu! Trong thời gian ngắn nhất, bằng mọi giá, tập hợp toàn bộ bác sĩ nổi tiếng trong cả nước! Nhanh! Nhanh lên!”  
      “Với chuyển biến này, cho dù đợi được bác sĩ đến, ông Hồ, e rằng cũng khó qua khỏi!”  
      Ầm!  
      Đúng lúc này, cửa phòng bệnh đột nhiên bị mở ra, hai bóng người, lần lượt đi vào, nhìn rõ hai người đi đến, Hồ Vân Long đỏ hoe mắt, nhìn đến người đàn ông trung niên đi đầu, ánh mắt lạnh lùng, sắc bén nói: “Lương Quốc Đống? Ông đến đây làm gì?!”  
      “Ở đây không chào đón ông!”  
      Lương Quốc Đống đầu tiên nhìn lướt qua người đang nằm trên giường bệnh, sau đó nhếch miệng: “Chậc chậc, Vân Long, tôi và ông Hồ dù gì cũng là bạn cũ, hay tin ông ấy đột nhiên bị bệnh, trong lòng tôi vô cùng lo lắng! Vì vậy tạm gác lại tất cả mọi việc, chạy đến đây thăm ông ấy!”