Ông Bố Chiến Thần

Chương 197




Cố Tuyết Cầm nghe thấy lời của Long Thiên Tiếu, trong lòng lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào, cô thích Long Thiên Tiếu bá đạo, không nói lý lẽ như vậy.  

“Long Thiên Tiếu, cậu không coi bề trên ra gì cả!”  

Bà cụ Cố tức giận nói.  

“Xin lỗi. Bà không phải là bề trên của tôi, cũng không phải là người đáng để tôi tôn trọng, ở trong mắt của Long Thiên Tiếu này, chỉ có kẻ mạnh mới được tôn trọng. Nhà họ Cố các người, ngoại trừ vợ tôi, tất cả đều là một lũ ăn hại, không ai có năng lực cả!”  

Long Thiên Tiếu vẫn ung dung nói. Lúc này, cuối cùng bà cụ cũng tức giận đến nỗi không nói nên lời nữa, thở hổn hà hổn hển, đám đầy tớ bên cạnh thấy vậy, vội vàng bưng trà tới, đưa cho bà cụ uống để hạ hỏa, chỉ sợ bà cụ thở không ra hơi, vậy thì xong đời rồi.  

Người nhà họ Cố xung quanh nghe thấy những lời này, ai nấy đều tức giận, nhưng lại không dám nói gì, trong lòng bọn họ tức chết rồi, một kẻ phế vật, không ngờ lại kiêu ngạo như vậy.  

Long Thiên Tiếu chỉ là một kẻ ăn hại, một năm trước, anh vẫn còn là một thằng con ở rể, ai cũng có thể bắt nạt anh, hiện tại lại hung hăng càn quấy như vậy.  

“Muốn nói gì thì nói cái đó, muốn làm gì thì nhanh chóng làm đi, đừng ra vẻ tự cao tự đại cũng đừng giở trò mờ ám nữa”.  

Long Thiên Tiếu bình thản nói, Cố Tuyết Cầm phải khiêm nhường, nhưng không có nghĩa là Long Thiên Tiếu anh cũng phải khiêm nhường trước đám người này.  

Lúc này, bà cụ Cố đang nhấp từng ngụm trà, hồi lâu sau mới bình tĩnh lại, nhưng giờ phút này, não bà ta vẫn có chút choáng váng.  

“Bà, bà gọi cháu đến không phải là muốn thương lượng chuyện chúng tôi trở lại gia tộc sao? Khôi phục các loại đãi ngộ v.v!”  

Cố Tuyết Cầm thấy bà cụ gần như đã bình tĩnh lại, sau đó nhàn nhạt nói.   

“Trở lại gia tộc, quả thật là chuyện tôi đã hứa với cô lúc trước. Cô cũng đã thành công giành được hợp tác với nhà họ Tần, cho nên, trở lại gia tộc và khôi phục các loại đãi ngộ không thành vấn đề. Hôm nay tôi gọi cô đến đây, là bởi vì gia tộc có một quyết định quan trọng muốn thông báo với cô”.  

Thật lâu sau, cuối cùng bà cụ cũng khôi phục về dáng vẻ ban đầu, sau đó thản nhiên nói.  

“Quyết định gì, mời bà nội nói rõ!”  

Nghe vậy, Cố Tuyết Cầm khẽ cau mày, trong lòng có loại dự cảm không lành.  

“Cô đã lấy được dự án hợp tác với nhà họ Tần, coi như cũng có chút công lao. Nhưng sau khi thảo luận, gia tộc cho rằng cô không thích hợp để quản lý dự án này”.  

Bà cụ đứng dậy, nói bằng giọng điệu vững vàng. Đám người nhà họ Cố nghe xong hai mắt chợt sáng lên, quả nhiên là như vậy, nhất định không thể để cho người phụ nữ này nắm lấy huyết mạch của nhà họ Cố, nếu không sau này bọn họ sẽ rất khó để vơ vét tiền.  

Cố Tuyết Cầm nghe xong lại sững sờ đứng ở đó, hồi lâu sau không đáp lại được, cả người cô choáng váng.  

“Dựa vào đâu? Tại sao? Cháu là người giành được dự án, do vậy cháu  

nên tiếp quản nó!”  

Sau khi Cố Tuyết Cầm phản ứng lại, cô liền đấu tranh bằng công lý.  

“Hiểu Huy thích hợp để quản lý dự án này hơn cô. Nó có nhiều kinh nghiệm làm việc và đã từng quản lý nhiều dự án hơn cô. Thằng bé là người tốt nhất để phụ trách dự án lần này”.  

Bà cụ Cố thản nhiên nói.  

“Bà nội nói đúng, Hiểu Huy làm việc thận trọng, hơn nữa lại có nhiều kinh nghiệm, thích hợp để phụ trách dự án này”.  

“Hợp tác với nhà họ Tần là một dự án lớn, nhất định không thể để xảy ra chuyện, để quản lý một dự án lớn như thế, Hiểu Huy dày dặn kinh nghiệm hơn”.  

“Tôi tán thành. Trong số những người trẻ tuổi ở nhà họ Cố, Hiểu Huy là người có triển vọng nhất”.  

Nghe được lời nói của bà cụ Cố, đám người lập tức đứng ra ủng hộ. Cố Hiểu Huy đang ngồi trên xe lăn thấy vậy, anh ta vô cùng đắc ý.  

Cố Tuyết Cầm ơi là Cố Tuyết Cầm, cô vất vả để giành được dự án hợp tác với nhà họ Tần có tác dụng gì? Còn không phải là làm thuê không công sao, tức giận hả? Trong lòng Cố Hiểu Huy vênh váo không thôi.  

“Trong 5 năm qua, lợi nhuận của sản nghiệp nhà họ Cố đã giảm ít nhất 30%, thậm chí một số ngành còn bị lỗ, đây là những biểu hiện chứng minh cho năng lực của anh ta?”  

Cố Tuyết Cầm đè nén lửa giận trong lòng, hỏi. Lúc này, cô đã bị chọc giận, trong mắt mang theo màu đỏ tươi.  

“Cố Tuyết Cầm, một người phụ nữ như cô thì biết gì? Hiện nay, tình hình thị trường không tốt, giảm lợi nhuận là chuyện rất bình thường. Giảm 30% đã là mức thấp nhất mà tôi cố gắng hết sức rồi”.  

Lúc này, Cố Hiểu Huy lại nói, chỉ là khi nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Long Thiên Tiếu, thân thể anh ta co rụt lại, có chút sợ hãi.  

“Hiểu Huy nói đúng, thằng bé thực sự đã kiểm soát sự sụt giảm lợi nhuận trong phạm vi tốt nhất”.  

Lúc này, bà cụ Cố lên tiếng nói chuyện, vẫn là vẻ mặt lạnh lùng đó, đám người nghe xong, dùng vẻ mặt hả hê nhìn Cố Tuyết Cầm, người phụ nữ này thật đúng là một kẻ đáng khinh, thật sự cho rằng giành được dự án hợp tác với nhà họ Tần thì giỏi lắm sao?  

Sau khi giành được hợp tác, liền quên mất ai là chủ của cái nhà này!  

“Ha ha…”  

Cố Tuyết Cầm giận quá hóa cười, khi thấy vẻ mặt đắc ý của Cố Hiểu Huy, trong lòng cô vô cùng tức giận, hai tay nắm chặt lại, nước mắt lặng lẽ ứa ra từ đôi mắt xinh đẹp.  

Long Thiên Tiếu ở một bên quan sát, vẻ mặt dửng dưng hờ hững, anh dựa vào người Cố Tuyết Cầm, sau đó ghé sát vào tai cô thấp giọng nói cái gì đó, Cố Tuyết Cầm nghe xong, bàn tay nhỏ bé đang nắm chặt mới chậm rãi buông lỏng ra.  

Anh đưa tay ra khỏi ống tay áo, vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ của Cố Tuyết Cầm, sau đó nhìn về phía đám người.  

“Các người muốn có được dự án này như thế, vậy thì lấy đi, nếu các người đã cho rằng anh ta có thể quản lý được, vậy thì cứ việc cho anh ta tiếp quản”.  

Long Thiên Tiếu đứng ra, sau đó nói. Đám người nghe vậy, vô cùng bất ngờ, đầu óc tên phế vật này có vấn đề hả? Bọn họ vốn cho rằng tên này sẽ còn quấy rối, không ngờ anh ta còn không thèm phản kháng.  

Quả nhiên là một kẻ vô tích sự, một kẻ vô tích sự chỉ biết nói mồm.  

“Vợ, chúng ta đi thôi!”  

Long Thiên Tiếu nói xong, lại quay sang nói với Cố Tuyết Cầm ở bên cạnh, nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm do dự một lát rồi gật đầu, mặc dù trong lòng cô rất không cam tâm, nhưng cô vẫn lựa chọn tin tưởng Long Thiên Tiếu, lúc này, ngoài tin tưởng Long Thiên Tiếu ra, cô không có lựa chọn nào khác.  

Có Long Thiên Tiếu quyết định thay, Cố Tuyết Cẩm liền cảm thấy mình có chính kiến.   

“Cố Tuyết Cầm, tôi nghe nói dạo gần đây nhà cô mua được hai chiếc ô tô mới, một chiếc BMV x7 và một chiếc Audi A6, tính ra gần ba triệu tệ?”  

Lúc này, Lưu Thị-vợ của Cố Vân Đông-con trai cả nhà họ Cố mở miệng nói chuyện, đúng lúc Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm định đi thì liền dừng lại.  

“Đúng, có vấn đề gì à?”  

Nghe vậy, Cố Tuyết Cầm theo bản năng nói.  

“Vấn đề vô cùng lớn”.  

Lúc này, bà cụ Cố lại đứng dậy, chống gậy xuống đất, vẻ mặt lạnh lùng nói. Đám người xung quanh nghe thấy vậy, nụ cười hân hoan trên mặt càng đậm hơn.