Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp

Chương 363: Thu mua đội bóng




Việc thành lập quỹ bóng đá diễn ra rất suôn sẻ, tại cuộc họp, Trần Sơ Nhiên đã chủ 

động xin phụ trách việc này, sau đó toàn bộ quỹ đều do cô lo liệu. 

Vừa vặn cô cũng là một fan hâm mộ lâu năm của bóng đá, 

bản thân lại là đại tiểu thư của nhà họ Trần, mọi công việc liên quan tới bóng đá cô 

đều có thể làm tốt. 

Tất nhiên, những việc đó cũng là công việc của Trần Sơ 

Nhiên, quỹ tiền đã giao cho cô, cô sẽ tự mình thành lập đội của mình, sau đó sẽ 

nghĩ cách làm sao để tiêu số tiền này vào việc có ích. 

Việc thành lập quỹ bóng đá Du Châu đã gây được sự chú ý 

lớn, nghe nói hôm đó đã thu được 8 tỷ đóng góp vào quỹ, ngay sau khi số tiền này 

được công bố, toàn bộ người hâm mộ bóng đá Hoa Hạ đều bùng nổ. 

Từ trước tới nay, Liên đoàn bóng đá luôn muốn giải quyết 

những vấn đề cơ bản, nhưng vẫn không có đủ tiền, nên tiến độ đương nhiên khá chậm. 

Lâu ngày vẫn không thấy được sự hi vọng vực dậy nền 

bóng đá, nên rất nhiều người đã bỏ cuộc. 

Đối với người hâm mộ Du Châu gần đây, điều phiền não 

nhất đó là đội bóng của họ dần rơi sâu vào khu vực hạng thấp, vẫn còn năm trận 

đấu trong mùa giải này, ít nhất phải có ba trận thắng, hai trận hòa, mới có thể thành 

công giữ vững vị trí hạng. 

Nhưng đội bóng đã thua năm lần liên tiếp, đổi huấn luyện 

viên trưởng cũng không đảo ngược được tình thế. 

"Mọi người mau xem tin tức." 

"Tin tức gì?" 

"Tin tức chính thức của Tư Uy." 

"Sao vậy, lại đổi huấn luyện viên hả?" 

"Không phải, đội bóng đã được một ông chủ lớn thu mua rồi." 

"Á? Tập đoàn nào đã thu mua vậy?" 

"Công nghệ Di Kỳ, Lục Trần, ông chủ của Công nghệ Di Kỳ 

đã hứa với người hâm mộ của chúng ta rằng nhất định đội bóng sẽ giữ hạng thành 

công, mùa tới nhất định sẽ chiêu mộ những chân sút tên tuổi để xây dựng lại đội bóng." 

"Thật sao, để tôi xem." 

Tin tức này đang được phát ở khắp mọi nơi của Du Châu. 

Rất nhiều người hâm mộ của Tư Uy đã khóc vì phấn khích 

sau khi xem tin tức chính thức này. 

Đây chính là tình yêu của bọn họ dành cho Tư Uy, tình yêu 

của bọn họ dành cho bóng đá. 

"Ông chủ Lục đã ra tay rồi, Tư Uy chúng ta được cứu rồi!" 

"Mỗi lần ông chủ Lục ra tay, đều làm chấn động cả thế giới, 

lần này anh ấy có thể dẫn dắt Tư Uy của chúng ta làm chấn động cả thế giới không?" 

"Đúng vậy! Mặc dù bóng đá Hoa Hạ của chúng ta không tốt 

lắm, nhưng tôi tin ông chủ Lục, tôi tin anh ấy sẽ có thể mang đến cho tất cả người 

hâm mộ bóng đá Hoa Hạ chúng ta, thậm chí cả người hâm mộ bóng đá trêи thế giới 

một bất ngờ kinh ngạc." 

Sau khi xem tin tức, một số người hâm mộ đã hàng loạt thả 

like cho Lục Trần, vô số người đã vào trang web chính thức của Công nghệ Di Kỳ để 

lại lời nhắn, cảm ơn Lục Trần đã ra tay cứu đội  bóng của họ. 

"Các fan bóng đá thật sự là những người vừa đơn thuần vừa đáng yêu!" 

Thấy lưu lượng truy cập trêи trang web chính thức tăng đột 

ngột, xuất hiện rất nhiều tin nhắn người hâm mộ bóng đá để lại cảm ơn, người trong 

Công nghệ Di Kỳ không khỏi cảm thán về hiện tượng này. 

Tin tức về việc mua lại đội Tư Uy của Lục Trần đã được 

công bố với giới truyền thông, tất nhiên mọi người tại Công nghệ Di Kỳ đều biết rõ điều đó. 

Đặc biệt đối với những người quản lý cấp cao, Lục Trần đã 

cho bọn họ cơ hội mua cổ phần, hầu như tất cả các nhân viên quản lý đều có một số 

cổ phần trong tay mình. 

Không phải Lục Trần không có tiền, thật ra anh chỉ bỏ ra 100 

triệu cho việc mua lại Tư Uy, ông chủ của Tư Uy vốn là một thành viên của thương 

hội. Ngoài ra gần đây Tư Uy luôn thâm hụt vốn, ông ta cũng muốn bán nó đi, cho 

nên một trăm triệu này đổi lấy một ân huệ của Lục Trần, chuyển nó sang cho Lục Trần. 

Lục Trần để bên quản lý của Công nghệ Di Kỳ mua cổ 

phiếu, thứ nhất muốn bọn họ kiếm được thêm chút tiền, thứ hai để kϊƈɦ thích sự 

nhiệt tình tích cực trong công việc của ban quản lý. 

Sau khi đưa ra thông báo chính thức, Lục Trần ngay lập tức 

thông báo cho tổ huấn luyện của đội và tất cả các cầu thủ mở một cuộc họp khẩn cấp. 

Nội dung của cuộc họp rất đơn giản, đó là để kϊƈɦ lệ mọi 

người, nhất định phải thành công giữ được hạng của đội bóng. 

Nếu giữ hạng thành công, từ huấn luyện viên đến cầu thủ, 

mỗi người sẽ có hai triệu tiền thưởng và sẽ có cơ hội ở lại với đội trong mùa giải tới 

với mức lương cao. 

Cuộc họp này khiến cả đội bóng giống như uống chất kϊƈɦ 

thích vậy, đối với trận thứ năm giữ hạng tiếp theo, bọn họ đều tràn đầy tự tin. 

Sau khi tin tức được lan truyền, tất cả người hâm mộ Tư Uy 

đều rất phấn khích, lại tiếp tục tràn lên trang web chính thức của Công nghệ Di Kỳ. 

Mọi người đều không khỏi than thở kêu Công nghệ Di Kỳ 

giàu có, vô cùng lắm tiền. 

Điều này khiến cho ông chủ và huấn luyện viên của hai đội 

khác có khả năng rơi vào khu vực xuống hạng cảm thấy đau lòng không thôi. 

Nhưng bọn họ không dám nói năng tùy tiện trong cuộc 

phỏng vấn truyền thông. 

Việc này cũng có thể hiểu được, nếu Tư Uy không xuống 

hạng, một trong số họ sẽ bị xuống hạng, tất nhiên bọn họ không thể dùng tiền như 

Lục Trần để kϊƈɦ động các cầu thủ làm việc chăm chỉ bạt mạng được, vì vậy bọn họ 

chỉ có thể chua xoát nói vài lời thôi. 

Sau khi họp xong, Lục Trần rời khỏi đội bóng, nhường lại 

không gian cho đội bóng. 

"Thiếu gia, anh đi đâu vậy?" Lâm Thông thấy mới chỉ bốn giờ chiều, thì hỏi. 

Lục Trần nhìn qua thời gian, còn khá sớm để về nhà, bỗng 

dưng anh nhớ ra đã lâu không ghé thăm Điện tử Đông Giai, vì vậy anh chuẩn bị đi 

xem sản phẩm mới mà bọn họ tung ra là gì. 

Mặc dù sản phẩm mới của Điện tử Đông Giai được phát 

triển bởi nhóm nghiên cứu khoa học của Công nghệ Di Kỳ, nhưng cụ thể là gì thì 

Lục Trần cũng chưa từng hỏi qua. 

Hôm nay vẫn còn thời gian, vừa lúc cũng muốn đi xem chút. 

"Tới Điện tử Đông Giai." Lục Trần nói. 

"Vâng." Lâm Thông gật đầu, rồi quay xe đi đến Điện tử Đông Giai. 

Chẳng mấy chốc đã đến Điện tử Đông Giai, Lục Trần ra khỏi 

xe, anh định đi đến văn phòng của Lâm Di Quân, thì thấy Lâm Di Quân bước ra với 

vẻ mặt buồn bã. 

"Sao vậy, có chuyện gì xảy ra à?" Lục Trần hỏi. 

Thấy đó là Lục Trần, Lâm Di Quân lắc đầu nói: "Lại là cái cô Hồ Duyệt đó." 

"Cô ta làm sao?" Lục Trần hỏi, anh cảm thấy người phụ nữ 

đó không đáng tin. 

"Hôm nay không phải có họp báo sao? Hồ Duyệt trước đó 

đã đóng một bộ phim truyền hình, đóng vai bác sĩ, lúc nãy khi phóng viên phỏng 

vấn, cô ta nói rằng có kỹ năng y tế, sau đó …" Lâm Di Quân cảm thấy hơi đau đầu, 

không muốn nói tiếp nữa. 

Lục Trần nhướn mày nói, "Sau đó phóng viên hỏi những câu 

hỏi liên quan đến y tế ngay tại chỗ. Cô ta không thể trả lời được phải không?" 

"Đúng thế, cô ta căn bản là bị thiểu năng, biết sớm đã không 

dùng cô ta rồi." Lâm Di Quân gật đầu, cô bây giờ cảm thấy rất phiền muộn. 

Lục Trần khẽ cong môi, người phụ nữ này thật sự biết bày chuyện. 

"Anh đi cùng với em xem sao." Lục Trần nói xong thì đi đến 

sảnh tiếp tân với Lâm Di Quân, ở lối vào sảnh lễ tân có vô số phóng viên dùng micro 

và máy ảnh vây quanh. 

Lục Trần nhìn xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng của Hồ Duyệt. 

Các phóng viên vội vã quay camera rồi nói: "Ngôi sao đang 

hot Hồ Duyệt, người tuyên bố có kỹ năng y tế, lúc đầu đã đóng vai bác sĩ phẫu 

thuật, cũng là một vai diễn đặc biệt, sau đây Hồ Duyệt sẽ thể hiện trước mặt mọi 

người, xin mọi người hãy cùng chờ xem." 

Trong số phóng viên này, có một số đang ghi hình, một số 

thì phát sóng trực tiếp. 

Lâm Di Quân dẫn Lục Trần đi vào từ cửa sau. 

Sảnh lễ tân vô cùng riêng tư, được chia thành nhiều gian, 

lúc này Lục Trần vừa bước vào hội trường, thì lập tức nghe tiếng quát mắng của Hồ 

Duyệt và người quản lý quan hệ công chúng của Điện tử Đông Giai phát ra từ phòng 

trang điểm tạm thời. 

"Cô Hồ, đừng lo lắng, chúng tôi sẽ giải quyết vấn đề này càng sớm càng tốt." 

"Xử lý? Các người định xử lý như thế nào đây!" Hồ Duyệt 

chỉ vào người quản lý quan hệ công chúng, quát mắng to, "Tôi thực sự không thể 

hiểu, làm sao mà cô có thể làm người phát ngôn công chúng được, các phóng viên 

nên hỏi gì, không nên hỏi gì, cô cũng không biết sắp xếp cho tốt? Sao hả? Ai yêu 

cầu bọn họ hỏi những câu hỏi như vậy? " 

"Nhưng cô Hồ, cô bỗng nhiên nói bản thân biết về y học, 

diễn theo bản sắc tự nhiên của mình, chuyện này không nằm trong kế hoạch của chúng tôi." 

Lục Trần ở bên ngoài nghe thấy điều này, anh không khỏi cười lạnh. 

Sự cố này nhất định là do Hồ Duyệt muốn giả vờ trước mặt 

phóng viên, vào thời điểm này thì bị bại lộ, nhưng cô ta lại đổ lỗi cho phía Điện tử 

Đông Giai, điều này thật sự vô lý mà. 

Anh lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng, sau đó cùng Lâm Di Quân bước vào phòng thay đồ.