One Piece: Ta Là Yaki

Chương 352: 352: Hủy Diệt One Piece





Chương 72: Hủy diệt One Piece
“Aokiji, có chuyện gì thì nói đi? Bọn tôi sẵn sàng để nghe xem một Cựu Đô Đốc Hải Quân làm sao lại hứng thú với một băng hải tặc nhỏ bé như bọn tôi.”
Ở một nơi yên tĩnh của suối nước nóng, cả đám đang ngồi lại với nhau chuẩn bị nghe câu chuyện của Aokiji.

Tất nhiên, cả đám đều biết, một đô đốc tìm đến chắc chắn không phải chuyện gì dễ nhai.
Mà ngay khi Aokiji chuẩn bị vào đề thì Yaki liền nói.
“Mà việc ông thất bại trước Chó đỏ khiến tôi rất thất vọng đấy! Haiz… Chim trĩ Aokiji hai trăm trước phong thái đã bị mài mòn quá nhiều đấy!!”
“Việc đó thì miễn bình thuận..!!”
Aokiji nghe Yaki nhắc đến trận chiến với Akainu thì trầm mặt không muốn nói.
Thấy thế thì Zoro hiểu ý đổi chủ đề hỏi.
“Ông muốn nói đến chuyện của Hải Quân Neo phải không!?”
“Ờ… Tôi đang đuổi theo ông ta.

Một ông già rất mạnh! Nghe nói các cậu đã đụng độ ông ta phải không?”
“Z…!!”
Luffy liền nói.
“Các cậu nói One Piece tồn tại vì hải tặc hay hải tặc tồn tại mới có One Piece.

Sinh ra để trở thành một hải tặc, tìm kiếm giấc mơ, là thời đại do One Piece tạo nên.

Vậy thì các cậu nói xem, tồn tại nào mới là chính, là phụ!?”
Ngay đúng lúc này, Aokiji bỗng nhiên nổi lên triết lý nói.

Mọi người nghe thế thì nhíu mày, không hiểu ý của Aokiji đang muốn nói đến là gì.
“Liệu có cách nào có thể kết thúc thời đại hỗn loạn này đây? Nhiều… Rất nhiều người đang tìm kiếm câu trả lời này và trong số đó Cựu Đô Đốc Hải Quân Z đã tìm được câu trả lời của mình bằng vũ lực.”
“Vũ Lực?”
Luffy khó hiểu hỏi.

“Đúng vậy vũ lực… One Piece mà biến mất thì hải tặc cũng vậy.”
Aokiji nói đến đây thì nhìn mọi người cười bảo.
“Cách nghĩ đơn giản quá phải không?”
Sau đó lão thở dài nói tiếp.
“Tuy ta đã rời Hải Quân, nhưng ta muốn thấy con đường của Z đã chọn sẽ đi về đâu.

Với lại…”
Tới đây, Aokiji dừng lại không nói tiếp nữa nhưng mọi người đều hiểu ý của hắn.

Hơn thế nữa,i Z là thầy của hắn.
“Hahaha… Vậy lão định hủy One Piece à… Thế thì tôi không thể đứng nhìn rồi.

Bởi vì như thế thì phá hủy kế hoạch của tôi mất…”
Yaki nghe đến đây thì cười.

Bây giờ, hắn chính thức tham gia chuyện này.

Quyết định này nhìn như khá bình thường nhưng đây là quyết định của bản thân hắn.

Thế nên kẻ nào cản đường hắn, hắn sẽ không do dự mà tiêu diệt kẻ địch.
Mọi người kinh ngạc nhìn Yaki, không ai biết kế hoạch hắn là gì, kể cả nhóm Luffy.

Nhưng có vẻ như Z đã chạm đến thứ mà Yaki coi trọng.
“Nói một chút về kế hoạch và con đường của lão Z đi!!? Bọn tôi sẽ tham gia nhưng giờ đang thiếu thốn tin tức.

Đúng không Luffy?”
“Ừ… Ông biết Z ở đâu không!?”
Aokiji nghe cái hiểu cái không nhưng biết băng Mũ Rơm đã chọn tham gia sự kiện lần này thì gật đầu, cười nói.
“Nói đến thì ta biết, lão đang ở phía bên kia của hòn đảo này…”
Aokiji bắt đầu kể lại những gì lão biết về Hải Quân Neo, lý tưởng, sức mạnh, và mục tiêu.

Thậm chí lão cũng kể về một số chuyện mà Z đã trải qua khiến đám Luffy hiểu vì sao Z lại phải hành động tiêu cực như vậy.

Trong lúc nhóm Luffy cùng Aokiji nói chuyện thì các nhóm khác tản ra khắp trên hòn đảo tìm kiếm tin tức.

Đặc biệt nhóm Nami là thông minh nhất, xin việc ở một quán ba có nhiều hải quân hay lui tới.

Bọn họ hoá trang một chút để tránh việc bị phát hiện nhưng trong lúc thu thập tin tức thì không tránh khỏi tiếp xúc gần với Hải Quân.
Mà tất nhiên, với danh tiếng của băng Mũ Rơm lúc này, việc hóa trang của cả đám không giữ được lâu.

Bị một Đại Tá hải quân đến quan ba này phát hiện, thế là một cuộc truy đuổi gắt gao xảy ra.

Law và mấy người Samurai thì lại lượn lờ quanh các khu vực trong tối của hòn đảo.

Nơi mà tụ tập nhiều tên bất hảo và hải tặc.
Tất nhiên muốn lấy thông tin từ những tên bất hảo này không dễ.


Việc gì cũng có cái giá của nói, và cái giá của Law chính là không giết bọn hắn.
Dù là thế nhưng nhóm của Law vẫn không thu thập được nhiều thông tin hữu dụng.

Vì thế mà phải đánh mục tiêu vào hải quân.
Kết quả hắn chả khác gì nhóm Nami bị hải quân truy đuổi.

Vì việc của Z, trên đảo tập trung rất nhiều hải quân có thực lực, việc này khiến việc thu thập thông tin của băng Mũ Rơm trở nên vô cùng khó khăn.

Trở lại với nhóm Luffy, sau khi nghe câu chuyện của Aokiji, Yaki hướng hắn hỏi.
“Lần này, có vẻ hải quân sẽ xuất hết lực lượng.

Vậy ngươi định làm gì, cựu đô đốc hải quân?”
“Ta… Ta chỉ đến đây để quan sát!!”
Aokiji lắc đầu nói.
“Ừ… thế thì Luffy, cậu tính sao? Việc này không nhỏ đâu, chúng ta sẽ phải đối đầu với Hải Quân đấy?”
Yaki hướng Luffy hỏi.
“Nếu thế thì đánh thôi… Hải Quân thì đã sao? Cản đường chúng ta, thế thì chiến!!”
Luffy hừ lạnh một tiếng, hai nắm đấm đấm vào nhau bôm bốp nói.
“Tốt…!! Vậy thì chiến thôi! Tập hợp mọi người lại, chuẩn bị đánh thôi.

Ngoài hải quân Neo còn có hải quân chính thức ữa.

Trận này không dễ!!”
Yaki cười nói.
“Đúng là không dễ.

Thật sự có chút rắc rối!!”
Sanji nhận rõ tình hình nói.

Đối đầu Hải quân Neo, hắn không sợ nhưng bây giờ đối đầu với Hải quân chính thức, sợ rằng bọn hắn sẽ ăn rất nhiều thiệt thòi.
“Đúng thế.

Chúng ta không đủ sức để đối đầu với cả hai.”
Zoro trầm mặt nói.

“Yoyoyo… Lần này sẽ rất đông vui đấy.

Chắc phải hát vài bài…!!”
Brook cười hô hô nói.

Có vẻ như hắn không quá quan tâm kẻ địch là ai.
“Hahaha… Các cậu đừng quá lo lắng như vậy.

Nói đánh với Hải Quân thì là nói thôi.

Chứ ở lúc này, Hải Quân cũng không muốn đánh với chúng ta đâu.

Đặc biệt ở trên mấy hòn đảo được gọi là Endpoint kia.

Nếu không cẩn thận mấy hòn đảo kia bị đánh chìm thì Hai Quân xông luôn!!”
Yaki thấy Sanji và Zoro lo lắng ra mặt thì cười nói.

Đúng thế, ý định của hắn cũng không phải trực tiếp đối đầu với Hải Quân.

Hạ được Z thì nhanh chóng rời đi, không cần liều mạng.
“Hahaha… Ngươi vẫn như vậy.

Mỗi việc đều tính toàn kỹ.

Hải Quân trước mặt ngươi muốn chiếm ưu thế cũng không dễ dàng.”
Aokiji cười lớn nói.