One Piece: Ta Là Yaki

Chương 345: 345: ‘bố Già’ Luffy





Chương 65: ‘Bố Già’ Luffy
“Haiz..

đô đốc Hải Quân đúng là quái vật.

Sau này các cậu gặp họ cần chú ý đấy!! Nghe nói Hải Quân chiêu mộ được không ít mấy tên Quái Vật như vậy trong lần chiêu mộ toàn thế giới trước!!”
Yaki thu lại Transformation của mình đáp xuống boong thuyền Sunny, liền hướng mọi người nói.
“Tôi không biết bọn chúng mạnh cỡ nào nhưng cậu mới thật sự là một con quái vật đấy, Yaki!!”
Zoro cười nói.
“Ôi… cái quái!! Quên mất thanh kiếm ở trên đảo!?”
Nhìn Zoro, Yaki liền nhớ đến thanh kiếm của mình còn ở trên đảo.

Khi rời đi, hắn quên mang theo, cũng tại lúc đánh nhau không sử dụng.
“Vèooooo….!!”
Đúng lúc này, một tiếng rít gió cực gắt bay về phía tàu Sunny.

Mọi người nghe thế thì cảnh giác hẳn lên.

Yaki quay đầu nhìn thì phát hiện, thanh kiếm của mình đang bay trở lại.

Mà nhìn xa hơn chút nữa, ở bờ biển Dressrosa, hắn thấy Fujitora.
“Bặt…!!”
Yaki nở nụ cười bắt lấy thanh kiếm đang bay đến.

Hướng về phía đảo Dressrosa vẩy vẩy tay thay cho lời cám ơn.
Mọi người thấy thế thì cũng thả lỏng, cũng không quá hiếu kỳ vì sao Fujitora làm vậy nhưng vị đô đốc Hải Quân này tính cách khá được.

Lúc này, Chopper từ trong phòng chạy ra mang theo một hộp thuốc, đến bên cạnh Yaki chuẩn bị kiểm tra cho hắn.
Yaki cũng ngồi xuống để Chopper dễ làm việc dù biết hắn không bị thương quá lớn nhưng Chopper đã có lòng thì hắn cũng không phản đối.
“Yaki, cậu ăn trái ác quỷ gì vậy!?”
Usopp bên cạnh cũng hỗ trợ Chopper cười hỏi.
“À, là trái ác quỷ mà Doflamingo đưa cho!! Nghe nói đây là báu vật của hắn chất chứa lâu năm.

Nếu không phải hắn đã ăn trái ác quỷ, hắn đã ăn trái này.”
Yaki dừng lại một chút rồi giới thiệu tiếp.
“Trái ác quỷ của tớ thuộc hệ Zoan thần thoại, Thiên Long.

Cậu thấy tớ lúc thi triển rồi đó, đôi cánh của một con rồng, hình thái đầu cũng thế.

Ăn trái ác quỷ này, bầu trời chính là nhà của tớ.”
“Ồ..!! Hai năm trước cậu cũng ăn trái ác quỷ về rồng.

Giờ cũng vậy, cậu thật có duyên với loài động vật thần thoại này.”
Usopp ồ lên kinh ngạc nói.
Yaki nghe thế thì lắc đầu, hai năm trước không thật sự trái ác quỷ rồng.

Bây giờ mới đúng là hắn đã ăn trái ác quỷ liên quan đến rồng thật sự.

Mà đúng lúc này, Yaki phát hiện quanh thuyền Sunny có rất nhiều thuyền Hải Tặc khác đang cùng tiến lên.

Hắn hiếu kỳ hỏi Luffy.
“Luffy, sao có nhiều thuyền hải tặc bám theo chúng ta thế!?”
“Tớ cũng không biết!!”
Luffy đang cãi nhau với Momo về thức ăn thì quay sang đáp.

Nami thấy thế thì lắc đầu cười nói nhỏ với Yaki.
“Là mấy tên kia đang định tôn Luffy làm bố già đấy!!”
Yaki nghe thế thì gật đầu, sau đó thì nhíu mày, một lúc sau mới giãn ra nói.
“Đúng là khá đông đấy nhưng chưa đủ mạnh.

Sợ rằng, đi theo chúng ta, bọn họ sẽ chết rất nhanh!!”
Nghe thế, cả đám nhìn chằm chằm về phía Yaki.

Ánh mắt hiện lên sự sợ hãi, sau đó là có chút hưng phấn… Bọn hắn biết, khi Yaki nói thế, chắc chắn sắp có chuyện sẽ xảy ra.
“Đừng nhìn tớ như thế!! Sau này các cậu sẽ biết thôi!!”
Yaki lắc đầu cười.

“Không đời nào tôi uống cái này!!? Hahaha…!!”
Luffy cầm bát rượu to lớn cười nói.

Đó là phản ứng của hắn khi mấy tên hải tặc kia yêu cầu gia nhập làm thuộc hạ của Luffy.
Nhóm Mũ Rơm nghe thế thì chỉ cười không nói gì.

Bọn hắn quá hiểu tính của Luffy mà, dù sao, nếu Luffy mà làm ‘bố già’, bọn hắn sẽ cười chết mất.

Sau khi bị một lúc truy vấn, Luffy hướng mọi người đưa ra đáp án vì sao hắn không chấp nhận.

Mà lý do của hắn cũng khiến mọi người bó tay luôn.
“QUÁ GÒ BÓ!!”
Luffy phất phất tay như kiểu không quan tâm nói tiếp.
“Tôi nói rồi! Tôi sẽ trở thành vua hải tặc.

Tôi không cần làm trùm triết gì hết!!”
Lý do này lại khiến mọi người trong đầu xuất hiện vô số dấu chấm hỏi.

Vua hải tặc và trùm có gì khác nhau.
“Tự do mới là tôn chỉ của tôi..!! Nếu sau này chúng tôi có khó khăn, chúng tôi sẽ kêu gọi mọi người và đến lúc đó hãy tới giúp một tay.

Chẳng cần quan tâm đến mấy thứ cha-con, đại ca-tiểu ca tiểu kiết gì cả.

Tôi không muốn trở thành một tên hải tặc kiểu trùm điên rồ đó đâu.”
Luffy cười nói tiếp.
“Nếu sau này các bạn gặp khó khăn thì hãy gọi cho tôi! Tôi sẽ hứa đến ngay lập tức.

Tôi sẽ không bao giờ quên rằng chúng ta đã từng sát cánh chiến đấu với Mingo đâu!!”
Luffy nói xong thì không để ý nữa mà chuẩn bị tiệc tùng chỉ là đám hải tặc bất học vô thuật này nghe thế thì kích động.

Nhiệt huyết sôi trào, chả để ý đến Luffy mà cùng lúc đưa ra quyết định gia nhập thuộc hạ Luffy dù hắn có đồng ý hay không.
“Chúng tôi, trong bất cứ giờ khắc và hoàn cảnh nào… thề sẽ là thanh gươm và là lá chắn của anh, Luffy..

Để trả ơn những gì anh đã làm cho chúng tôi.

7 người chúng tôi từ tận đáy lòng xin nâng chén rượu thề này.

Từ nay trở đi sẽ làm thuộc hạ của anh!!”
Mào gà Bartolomeo là kẻ hâm mộ và là kẻ kích động nhất khi nói ra những điều này.

Trong sự ngỡ ngàng của Luffy, bọn hắn nâng chén uống không chút do dự…Xem như mình đã gia nhập.
Sau đó thì Luffy cũng bó tay rồi, chả biết làm sao.


Và tất nhiên hắn cũng nhanh chóng quên đi việc này, gia nhập bữa tiệc trên tàu.
Bữa tiệc này kéo dài đến gần nửa đêm, ngay khi mọi người đã hầu như bị hạ gục bởi bữa tiệc thì vẫn có vài tên tỉnh táo như Zoro.
Yaki đi đến ngồi xuống bên cạnh Zoro, rót cho hắn một cốc rượu rồi cười hỏi.
“Cậu đã học kiếm pháp của Mắt Diều Hâu?”
“Ờ… ông ấy đã dạy tớ một thời gian dài.”
Zoro uống một ngụm lớn rượu như nhớ lại chuyện củ cười đáp.
“Tớ nghe Shank nói.

Mắt diều Hâu rất rất mạnh, có sức đủ đối đầu với bất cứ vị Tứ Hoàng nào.

Chỉ là vì không có Tứ Hoàng nào ngoài hắn dùng kiếm, vì thế lão không thách đấu với những người khác!!”
Yaki cười nói.
“Thế sao? Tớ không biết Tứ Hoàng mạnh bao nhiêu nhưng biết Mắt Diều Hâu rất mạnh.

Mạnh một cách có chút ảo, đến bây giờ, tớ cũng không rõ mình nên đối đầu thế nào với lão.”
Zoro cười khổ nói.

Kiếm sĩ mạnh nhất thế giới, nghe thì mơ ước vĩ đại nhưng muốn đạt được không phải dễ.
Yaki nghe thế thì vỗ vai hắn cười đáp.
“Không sao!! Cậu vẫn còn có thể mạnh lên… Sau khi Hạ hết tứ Hoàng, đến lúc đó cậu có thể thể thách đấu Mắt Diều Hâu.

À..

mà cậu nên nhắc nhở mấy tên kia, bọn chúng sắp phải đối đầu với ai.”