One Piece: Ta Là Yaki

Chương 278: 278: Vận Mệnh





Lúc Yaki đang khổ chiến thì bên kìa Râu Trắng và băng của lão cũng không tốt lành gì hơn.
Râu Trắng bị Garp giữ chân, trận chiến của ba huyền thoại sống khiến chiến trường tan nát.

Quyền của Garp cũng như sắt thép, sức mạnh của Đức Phật Sengoku cũng cực kỳ bá đạo.

Tất nhiên đáp lại bọn họ, người đàn ông mạnh nhất thế thới cũng chả kém.

Sóng chấn động của lão khiến cho Garp và Sengoku cũng ăn không tiêu.

Tổng Bộ Hải quân đã không còn hình dáng gì nữa.
-Râu Trắng ngươi thật sự muốn đánh sập hòn đảo này!?
Garp lạnh lùng hỏi.
-Hahaha… Garp, ngươi cần gì phải hỏi thế chứ? Đã đến nước này, chúng ta cũng không thể dừng tay được nữa.
Râu Trắng cười lớn nói.

Sengoku bên kia cũng chỉ lạnh lùng, lão và Garp liếc nhìn nhau một cái, sau đó một trái một phải lao về phía Râu Trắng, đấm ra một quyền cực mạnh.
Râu Trắng thấy thế thì cũng không sợ hãi, nở một nụ cười, sau đó buông xuống chiến đao của mình.

Sóng chấn động bao phủ hai nắm tay, rồi song quyền đón lấy nắm đấm của Garp và Sengoku..
-Ầm…!?
Bốn quyền chạm nhau, cảnh tượng không khác gì bầu trời sụp đổ, mặt đất dưới chân nát bấy, đất đá bay lên, vết nứt trong không khí lang ra tứ phía, ánh chớp đen đỏ do Haki va chạm bay ra, nghiền nát mặt đất lẫn bầu trời.
-Phụt…!?
Râu Trắng phun ra một búng máu tươi, bị Sengoku và Garp đánh bay ra sau dù đã tóm được thanh đao của mình đang cắm trên đất.

Dù sao, lão đã bị thương rất nặng trước đó.

Tuổi cũng đã rất lớn, sức khoẻ đã không bằng Sengoku và Garp nữa.

-Phụt…!?
Lão tiếp tục phun ra một búng máu nữa, chống lấy đao của mình thở từng ngụm hơi lớn.

Có thể thấy, lão đã đến hồi kết nhưng ánh mắt lão vẫn sáng ngời, bởi vì lão vẫn còn muốn chiến.

-Giải phóng Ace xong là chạy liền.

Băng Râu Trắng toàn lũ hèn nhát nhỉ!? Hahaha… Râu Trắng và bằng của lão cuối cùng vẫn chỉ là ‘Bại tướng phương Bắc’!
Akainu cười lạnh nói trong khi đuổi theo Ace và Luffy.

Lão quyết giết được hai người này.
-Bại tướng phương bắc!?
Mấy từ này như kích thích máu nóng của Ace trong khi đang chạy trốn.

Hắn đứng lại nhìn chằm chằm Akainu nói.
-Hãy rút lại ngay nhưng lời mi vừa nói…!?
-Này Ace, đừng đứng đó thế chứ?
-Chạy đi!?
Chỉ là hành động này của Ace trở thành một hành động ngốc nhất trong cuộc đồi của hắn dù là đồng bọn có khuyên thế nào đi nữa thì hắn vẫn không chạy tiếp.
-Hắn dám sỉ nhục bố già…
-Ace…!?
Bởi vì Ace không chạy nên Luffy cũng không chạy… hắn đứng lại ngẩn ngơ như một thằng ngốc ở đó.

Bên kia Marco, Jozu và mấy tên đội trưởng vừa đánh vừa lùi.

Dù thế nhưng rất chật vật, bởi vì kẻ địch của bọn hắn chính là băng Râu Đen.
-Hahaha… tên kia vẫn ngốc như vậy!?
Râu đen thấy Ace bị mấy lời khiêu khích liền nổi nóng thì cười lạnh.

Đây cũng là điều khiến hắn bị bắt từ lúc ban đầu.
-Ace chạy đi.
Marco cố gắng hét lớn nhưng tất cả chỉ là nước chảy lá khoai.

-Hắn là kẻ đối đầu với cha ruột mi, Roger.

Qua cuộc chiến giành ngôi thì Râu Trắng mãi mãi vẫn là bại tướng phương bắc.

Ta không nói sai gì cả…!?
Akainu, đừng nhìn hắn hùng hổ như vậy nhưng thật ra là một con cáo già.

Một kẻ có thể thuyết phục một tên hải tặc đi ám sát thuyền trưởng của mình, một kẻ dùng lời lẽ để đánh động vào điểm yếu kém trong tâm lý mọi người.

Nếu đánh giá hắn chỉ bằng sức mạnh thì quá ngu xuẩn.
-Được ngưỡng mộ bởi một đám rác rưởi cứ suốt ngày bố già… một màn hài kịch rẻ tiền khi chơi trò gia đình rồi phiêu lưu ra biên.
-Thống trị vùng biển cả mấy chục năm vẫn không thành vua.

Hắn chả được gì hết…
-Cuối cùng còn sút bị thằng con đâm… con tự chui đầu vào bẫy hải quân rồi bảo vệ đám ngu đó mà chết.


Thật sự là cuộc đời rỗng tuếch vô nghĩa, không đúng sao?
Akainu càng nói càng hiểm.

Ace bên kia cả người run rẩy, chịu không nổi quát.
-Ngươi thôi đi..

Bố già đã cho bọn ta một nơi để dung thân.

Mi thì hiểu gì về sự vĩ đại đó chứ!?
-Hahaha… đúng là ta không hiểu điều đó nhưng ta biết..

Râu Trắng sẽ chết dưới cái tên Bại Tướng Phương Bắc.

Rỗng tuếch vẫn là rỗng tuếch…!!??
Akainu cười lạnh nói.
Ace bên kia đã không giữ được bình tĩnh nữa rồi.

Nếu Yaki mà ở đây thì hắn đã cho Ace một đấm và phỉ nhổ hắn vì cái tội nóng nảy của mình.
-Ace đừng để ý hắn, chạy đi…!?
Chỉ là mấy lời này đâu còn lọt vào tai của Ace nữa, hắn đã lao vào Akainu với hỏa quyền.
-Ầm…!?

Yaki bên kia đang giằng co cùng ba người Aokiji nhưng tình hình cũng không được tốt.

Hắn đang bị đè lên đánh, đủ sức phòng vệ nhưng đánh trả đã trở nên có chút khó khăn.

Vết thương trên người càng ngày càng nhiều, máu tươi đã nhuộm đỏ áo của hắn.
Ban đầu, tên ngu ngốc ngục trưởng xong vào đầu khiến Yaki nện cho mấy phát cũng học được khôn.

Sau đó thì biết kết hợp cùng hai người Aokiji và Kizaru quần cho Yaki chao đảo.
Có điều không phải là Yaki không đủ sức chiến mà hắn bởi vì phân tâm quan sát chiến trường vì thế mà mới rơi vào tình cảnh này.
Đặc biệt, hắn chú ý đến Ace và Luffy, bởi vì hắn còn nhớ kỹ chuyện gì xảy ra ở trong nguyên tác.


Vì thế, đây là điểm mấu chốt để hắn thay đổi thế giới này.
Hắn không muốn làm hòn đá nhỏ, hắn muốn làm tảng đá lớn, không, mà là một ngọn núi lớn, rớt vào biển khiến mặt biển tĩnh lặng tạo nên một cơn sóng thần.
-Ầm..!?
Một vụ nổ lớn vang lên bên kia, Yaki liền thở dài biết vận mệnh lại tiếp diễn.

Nhưng hai mắt hắn bỗng nhiên loé lên ánh sáng kỳ quái… Một loại ánh sáng khiến người khác khiếp đảm… Cùng lúc đó, hắn khí trong ngoài người hắn bốc cháy dữ dội…
-Rầm…!?
Ba người Aokiji thấy biểu hiện kỳ quái của Yaki thì kinh ngạc.

Bọn hắn cả ba đều chậm một nhịp, một nhịp này cũng khiến Yaki có cơ hội thoát đi.

Hắc khí lấy trung tâm là Yaki bỗng nhiên nổ tung, khí đen cũng che đi ánh mắt của mọi người.
-Người đâu..!?
Tới khi mở mắt ra, Yaki đã biến mất…

-Dòng máu hai người các ngươi là Đại Tội.

Nhìn cho kỹ ta sẽ tiễn em trai ngươi lên đường rồi sau đó tiễn ngươi.
Akainu cười lạnh, cánh tay lão hoá thành dung nham, nói với Ace đang quỳ trước lão nhưng mục tiêu của lão lại là Luffy bên cạnh.
Vừa rồi, Luffy thấy Ace lao lên thì hắn cũng bám theo, kết quả không nói cũng biết, cả hai đều bị đánh gục tại chỗ.
Ở ngực Luffy xuất hiện một vết thương cháy xém cực lớn, dù vẫn tỉnh táo nhưng thấy Akainu lao lên thì chỉ có chờ chết.

Ace bên kia thì không khác gì một thằng nhóc mới ra đời, miệng hô hoán khoan đã.

Kết quả định lao lên thì …
Nhìn nắm đấm xuất hiện trước mắt mình lớn dần, Luffy chỉ biết mở to mắt nhìn… nhưng ngay đúng lúc này, một bóng đen chắn trước người hắn, nắm đấm dung nham xuyên qua người này…