Thanh kiếm khổng lồ vừa xuất hiện thì bên dưới, những kẻ vẫn còn tỉnh táo đã sợ đến ngây người.
Kích thước thanh kiếm kia quá mức khủng bố, nếu rớt xuống trên người bọn hắn, muốn sống cũng khó… thậm chí, bọn hắn cảm giác nếu không ngăn cản thanh kiếm này, tổng bộ hải quân sẽ bị bổ làm đôi.
-Cái quái gì thế… năng lực thực kinh khủng..!?
Garp đứng lên từ trên đài tử hình, nhìn chằm chằm thanh kiếm to lớn trên không nói.
-Năng lực tên kia lại thay đổi… lần trước cùng ta đánh nó không mạnh như thế…!?
Sengoku nhìn thanh kiếm khổng lồ trên không trầm trọng nói…
Lúc này, ngay khi thanh kiếm đang rơi xuống đài tử hình, Kizaru, Aokiji, và Akainu đều xuất thủ.
Cả ba nhảy mạnh lên cao …
-Tia chớp…
-Băng Phong…
-Dung Nham Quyền…
Ba loại năng lực, ánh sáng, hoả và băng cùng lúc chia ra tấn công mỗi phần của thanh kiếm khổng lồ..
Ngay lập tức, thanh kiếm bị băng dung nham và ánh sáng bao phủ, thanh kiếm từ năng lượng Yaki biến thành có dấu hiệu nứt vỡ, nhưng nó vẫn không dừng lại mà vẫn chậm rãi rơi xuống…
Ngoài Kizaru, hai người Aokiji và Akainu không thể dừng ở trên không lâu… Định tiếp xuất thủ đánh tan thanh kiếm thì cả hai đã rơi xuống.
Kizaru thấy thế thì cả người phát ra ánh sáng như một mặt trời, lão định một chiêu đánh tan thanh kiếm…
-Để ta…!?
Kizaru chưa kịp xuất thủ thì Garp bên dưới đã bắn mình lên cao, không có năng lượng kỳ quái, không có chiêu thức loè loẹt..
Nắm đấm lão nắm chặt… một quyền đấm thẳng vào mũi kiếm…
-Ầm…
Thanh kiếm dưới một quyền của Garp lập tức bị đánh nổ, hoá thành từng mảng năng lượng trắng tan vào trong không khí…
-Là anh hùng hải quân Garp… A..a.a.!?
Lúc này Garp cũng đáp xuống bên dưới đài tử hình, ngồi bắt chéo chân trên cái ghế mà Akainu ngồi lúc trước.
Hình ảnh bá đạo này lại khiến Hải Quân bên bên dưới reo hò không ngớt…
-Lão quái vật…!?
Hải Tặc thấy Garp xuất thủ thì sợ hãi, cả đám rùng mình một cái… Cây có bóng, người có tên… Anh hùng hải quân Garp sức mạnh, không ai dám nghi ngờ.
Yaki bên kia cũng không quan tâm năng lực mình bị đánh tan mà chỉ cười nhìn chiến trường bên dưới.
Hắn từ đầu đã không đặt hy vọng gì vào một kiếm này, chủ yếu là dùng để chào hỏi mọi người mà thôi..
Yaki lần nữa lên tiếng… giọng nói của hắn như pháo nổ, xuyên qua tầng mây bao phủ cả một vùng biển.
-Chiến trường này không dành cho kẻ yếu… Những kẻ ngất xỉu, cho các ngươi… hải quân và hải tặc….
3 phút để mang chúng đến nơi an toàn..
nếu không…CHẾT!!!
Nghe giọng nói này… mọi người mới sực tỉnh trong khiếp sợ sức mạnh của anh hùng Hải Quân Garp.
Bọn hắn lúc này mới nhớ rõ kẻ đã gây ra tất cả mọi chuyện còn đứng ở bên trên Moby Dick… nhìn xuống bọn hắn với ánh mắt như nhìn một đàn kiến hôi vậy.
-Mang tất cả những người ngất xỉu vào tổng bộ…
Sengoku bên kia nghe thế thì liền ra lệnh… Sau đó nhìn về phía ba tên đại tướng lạnh lùng mệnh lệnh.
-Bằng mọi giá… giết tên kia…
-Rõ..!?
Bộ ba Hải Quân lần đầu tiên cùng lúc chấp hành mệnh lệnh của Thủy Sư Đô Đốc Sengoku.
Đặc biệt chỉ vì giết một người.
Có điều, vừa rồi cũng đã chứng minh tên hải tặc trẻ tuổi kia đáng sợ đến mức nào..
để hắn sống, sau này sẽ không ai có thể cản được hắn.
-Mấy con, mang những người ngất xỉu trở lại thuyền…
Râu Trắng đi lên phía trước, liếc nhìn Yaki một cái rồi lớn giọng nói.
Lão ban đầu còn nghĩ mấy tên nhóc này chỉ là những đứa tập làm hải tặc mà thôi.
Không nghĩ đến tên nhóc này lại có thủ đoạn và thực lực như vậy.
Đặc biệt, một thuyền hai người thức tỉnh bá vương khí… Thật sự hiếm thấy…ngoài thuyền viên của Vua Hải Tặc ra… chỉ còn có băng của lão lúc trước mới có thực lực như vậy.
Yaki cũng không nói nhiều, hắn cùng Luffy đứng cùng một chỗ , hội họp cùng đám Jinbe, nhìn chằm chằm tổng bộ Hải Quân… cùng với đài Tử Hình Ace.
Đúng lúc này, Yaki bỗng nhiên nở một nụ cười lạnh lùng và cực kỳ tà dị…
Đám người Luffy, Crocodile, Jinbe, Buggy và Ivan thấy hắn cười như vậy thì hơi run lên.
Nhưng ngay lập tức liền trở nên hưng phấn… có điều bọn hắn che dấu rất tốt ngoài Luffy.
Dù sao, đám người này ăn muối còn nhiều hơn Luffy ăn cơm.
-Chuẩn bị đi… ba phút sau theo kế hoạch mà làm…
-Jinbe và Ivan… bảo vệ tốt Luffy, đưa hắn đến gần đài tử hình…
-Crocodile… dẫn theo người của mình cố gắng giữ chân đám thất vũ hải…
-Buggy… làm theo kế hoạch… dẫn theo thuyền viên mới của ngươi mở đường cùng chặn đánh Hai Quân… quân cách mạng, cùng Buggy hành động… chia thành từng nhóm, hỗ trợ lẫn nhau, càn quét chiến trường… rõ chưa..!?
-Rõ…!?
Mọi người đáp lời… bên kia, Râu Trắng thấy cảnh này thì có chút kinh ngạc…mà không chỉ hắn, Garp và Sengoku bên kia cũng vậy.
-Quả là một đội tạp nham..
thật khó thể tin nổi lại có người khiến bọn chúng tuân phục, cùng chung một mục tiêu…
Garp bên dưới tháp tử hình nói.
-Đúng thế… thủ đoạn tên trẻ tuổi này thật đáng sợ… thậm chí có thể so với tên kia… Kẻ đi đến đâu, chinh phục người đến đấy…
Sengoku lạnh lùng nói.
Lời nói chuyện của hai người không nhỏ, tất cả hải quân bên dưới đều có thể nghe thấy… Ba người Kizaru, Aokiji, và Akainu đều trở nên lạnh lùng..
hắn hiểu ý trong lời của Sengoku.
Được một chiến lược sư cũng như một người mạnh mẽ như Sengoku đánh giá cao như vậy… thật sự hiếm thấy… bọn hắn bằng mọi giá phải để tên này nằm lại ở đây…
Ba phút nhanh chóng qua đi, số lượng người trên chiến trường cũng giảm bớt trông thấy rõ… nhưng chất lượng lại cao hơn hẳn lúc trước.
Trận chiến tiếp theo chính là nơi viết nên lịch sử của băng Hải Tặc Râu Trắng và Hải Quân… kẻ thắng hay thua đều sẽ được lịch sử của thế giới này nhớ đến.
-Ba phút đã qua… CHIẾN…!?
Không biết kẻ điên nào, máu xông lên não, vừa đến ba phút liền hét lớn… Tiếng hét của hắn không mạnh mẽ như Râu Trắng hay Sengoku… không bá đạo như Yaki… nhưng lại mở ra cuộc chiến tàn khốc nhất lịch sử của thế giới này… Kẻ có thể sống sót..
chỉ có thể là kẻ mạnh…