One Piece: Ta Là Yaki

Chương 246: 246: Kết





-Rầm… Bốp… Rầm…
Sengoku không biết đón đỡ bao nhiêu quyền nhưng cái hố lão vừa ngã xuống càng lúc càng lớn..

Mỗi quyền của Yaki sức mạnh không giảm mà tăng, càng đánh càng mạnh lên.
-Hừ…
Nhưng dù thế, Sengoku cũng không có chịu thương tổn lớn ngoài hai cánh tay hơi có chút tê rần.

Lão hừ lạnh một tiếng, hai tay vung mạnh, đánh bay Yaki lên trên không…
Yaki bị lực đạo của Sengoku đánh bay lên trên không thì cũng không sợ hãi… Vừa bay lên được mấy mét thì cả người hắn dưới sự khống chế đứng khựng lại trên không… Sau đó lấy đầu gối làm vũ khí, cả người rơi xuống bên dưới như một viên thiên thạch tấn công Sengoku…
-Bùm…
Sengoku bên dưới vừa đánh bay Yaki thì thở nhẹ một hơi nhưng lại thấy Yaki lao xuống như thiên thạch thì hai tay vỗ mạnh xuống đất tạo lực đẩy khiến cả người đứng bật lên, sau đó nhanh chóng lùi lại ra sau…
-Ầm…
Yaki đánh hụt, cả người lao thẳng vào hố đất nơi Sengoku vừa nằm.

Một tiếng nổ lớn vang lên, cái hố cũng được mở rộng, còn có vô số vết nứt….

bụi đất cũng xuất hiện.
Sengoku lùi lại một chút, giữ vững khoảng cách với hố đen.

Lão hai mắt trở nên lạnh lùng, cả người Đức Phật bỗng nhiên có một chút biến động, như nhỏ lại một vòng nhưng lại làm cho người ta cảm giác mạnh lên.

Một bóng đen nhảy ra từ trong hố, Sengoku thấy thế thì không chút do dự, một quyền cực mạnh đánh thẳng về phía cái bóng đó.
Yaki vừa bay ra khỏi hố thì một cảm giác nguy hiểm truyền đến khiến lông tơ hắn dựng đứng… Hắn vội lách mình tránh đi… quyền ảnh lướt qua sát bên người hắn..

không chỉ thế, một luồng sóng xung kích từ nắm đấm bắn thẳng ra, đánh trúng cây đước to lớn phía sau hắn.
-Ầm…
Yaki quay đầu thì thấy một lỗ thủng lớn xuất hiện trên cây đuốc… khiến hắn giật mình.
-Quá mạnh…!!
Đó chính là hai chữ xuất hiện trong đầu hắn… Chưa kịp để hắn hồi thần, lần nữa, một cảm giác nguy hiểm truyền đến.

Yaki vội vàng thi triển khinh công bay thẳng lên trời… tránh đi cảm giác nguy hiểm kia.
-Bốp..
Chỉ là hắn có nhanh thế nào thì cảm giác nguy hiểm vẫn không biến mất.

Hắn vừa mới bay lên nửa đường thì một bàn tay vàng vổ thẳng vào người, cả người hắn bị đánh bay ra xa.
-Rầm…
Yaki bị đánh bay vào khu vực người ở, đập nát mấy căn nhà mới dừng lại.

Chỉ là lúc này nơi này đã không có người.

Vì thế mà không có thương vong gi về người nhưng để lại hậu quả hoang tàn và đổ nát.

Cứ như vừa bị một cơn bão lớn thổi qua.
-Phụt…
Yaki đứng lên từ dưới đất… dùng tay lau đi vết máu trên miệng.
-Ầm..
Lúc này, Đức Phật Sengoku cũng đáp xuống cách đó không xa… kéo gần khoảng cách chỉ với một cú nhảy.
-Shadow Clone…
Yaki hoá thành vô số ảo ảnh đứng khắp nơi ở khu dân cư này, ít nhất ba bốn chục người.
-Cái gì… Sức mạnh này có chút kỳ quái…!?
Sengoku giật mình, đúng là hắn khá kinh ngạc trước sức mạnh của Yaki.

Ngọn lửa tím dù không gây thương tổn cho lão nhưng cũng đủ khiến lão cảm thấy nó mạnh mẽ hơn ngọn lửa bình thường rất nhiều.
Bây giờ lại xuất hiện vô số ảo ảnh, thân ảnh của Yaki chớp giật giữa các thân ảnh đó khiến vị trí của hắn rất khó nắm bắt.
-Lên..
Yaki quát một tiếng, mấy chục thân ảnh của hắn lao vào tấn công Sengoku cùng một lúc… Thân ảnh của Yaki cũng ẩn hiện trong phân của hắn, liên tục thay đổi vị trí chuẩn xuất thủ.
-Hừ…
Sengoku Đức Phật hừ lạnh, cả người phát ra ánh sáng thánh khiết phật quang… Lão chấp một tay trước ngực…một tay đưa ra phía trước, tư thế như các Đức Phật trong điện thờ..


Nói đúng hơn là giống tư thế thủ của võ thuật…
-Đức Phật ngàn tay…
Sengoku lần đầu sử dụng năng lực này của mình.

Hai tay lão như hoá thành mấy chục cánh tay… đánh đến tứ phương tám hướng…
Mấy chục thân ảnh của Yaki lao lên thì bị mấy chục cánh tay của Sengoku chưởng nát… Trong đó, một thân ảnh bắn ngược ra sau còn phân thân của Yaki thì biến mất trên không…
-Ầm…
Yaki bị đánh bay đập mạnh trên đất… Hắn thật không ngờ Sengoku lại còn một chiêu này… Thật sự có chút khó tin… Lão này không phải quái vật nữa rồi mà là một quái vật có sức mạnh trái ác quỷ vô hạn…
Yaki vừa định đứng lên thì Sengoku cũng đã áp sát lần nữa, xuất một chưởng đập xuống Yaki đang nằm trên đất.
Hắn giật mình vội bàn lăn sang một bên tránh đi… nhưng hắn vẫn bị sóng xung kích từ một chưởng này thổi bay.
Không dừng lại ở đó, Sengoku thấy Yaki bay ra xa thì tiến lên mấy bước với tốc độ khó tin, một cước đá thẳng vào vị trí của Yaki, chuẩn bị sút bay hắn.
-Bốp…Rầm… Rầm…
Yaki bị đánh trúng, bay ra xa, xuyên qua mấy chục căn nhà… cuối cùng mới dùng lại.

Lần này, hắn nằm xụi lơ trên đất mà không còn nhúc nhích gì nữa.
-Đây là cách biệt thực lực sao?
Hắn thầm hỏi trong lòng… Đúng thế… Ở cái thế giới hải tặc này… Sức mạnh đều có sự khác biệt lớn như vậy…Cấp bậc sức mạnh ở thế giới không thể dùng chiêu thức hay những thứ gọi là ‘thuật’ để lấp đầy khoảng cách được… Đây là một thế giới thuần túy sức mạnh… sức mạnh của ngươi là gì sẽ quyết định cấp bậc của ngươi…
Ngươi ăn trái ác quỷ sẽ khiến ngươi đi trên một co đường khác con người bình thường… Ngươi thức tỉnh Haki sẽ khiến người vượt trội trong đám người ăn trái ác quỷ.

Nhưng mà, Haki hay năng lực trái ác quỷ đều có khoảng cách sức mạnh khác nhau…
Yaki cười khổ, hắn tưởng rằng mình đã mạnh lên không ít nhưng khi đối mặt với Sengoku, hắn mới biết những sức mạnh hắn đang có chỉ là đồ bỏ đi.

Thậm chí một đấm và một chưởng của Sengoku hắn vẫn chỉ đủ sức giữ mạng… Không hơn không kém..
-Rầm… rầm…
Sengoku Đức Phật chậm rãi đi qua bên này… mỗi bước chân của lão đều chấn động đến mặt đất run rẩy…

Yaki cảm nhận được mặt đất rung chuyển thì biết mình không thể nằm thêm được nữa… Hắn biết mình sẽ gục ở nơi này nhưng như thế này thì quá thảm hại quá đi…
Yaki gượng đứng lên, bây giờ cái áo trắng trên người hắn đã rách nát không còn hình dạng… chỉ có cái áo khoác đỏ phía sau thì vẫn bay phất phới trong gió… Vừa đứng lên, Yaki nhìn Sengoku hỏi..
-Trên thế giới này, có bao nhiêu kẻ có chiến lực như ông..?
-Nhiều không đếm hết…
Sengoku lạnh lùng đáp…
-Hahaha… thật thú vị…
Yaki cười lớn… Sau đó cả người bùng lên một hơi thở kỳ quái… một loại hấp lực cực lớn lấy hắn làm trung tâm xuất hiện… Mọi loại năng lượng tồn tại đều tập trung về phía người hắn… Nói đúng hơn là bàn tay phải của hắn…
Một hơi thở… hai hơi thở…
Sau mấy chục hơi thở, cánh tay phải của Yaki hội tụ một luồng năng lượng màu tím cực hớn.

Yaki nắm chặt nó trong lòng bàn tay, nhìn về phía Sengoku nói…
-Kết thúc trận chiến này thôi…
Sengoku nghe thế thì ánh mắt lóe lên sự sắc bén, lão cảm nhận được trên tay Yaki có một luồng sức mạnh cực kỳ kinh khủng, có thể khiến cả nơi này hủy diệt…
-Được…
Sengoku cả người Phật Quang bừng sáng, năng lượng cũng hội tụ ở tay phải của mình… một quả cầu không khí màu vàng được lão nắm trong lòng bàn tay…
-ẦMMMMMM…..
Cả hai lao vào nhau, cùng lúc xuất quyền… hai nắm đấm va chạm trên không… Lần va chạm này qua đi… Trận đấu cũng kết thúc… Lùm cây số 12 biến mất khỏi quần đảo Sabaody..

đánh dấu thất bại hoàn toàn của Băng mũ rơm.