Ôn Văn Nho Nhã

Chương 20




Khoảng 9h tối, có tờ báo mạng đăng tin Hoa Tử Tuấn chơi đùa trong quán bar không đi quay phim, Hoa Tử Tuấn chính là siêu sao sáng rỡ như mặt trời ban trưa, nên những tin tức liên quan tới cậu ta nhanh chóng được giới truyền thông chú ý.

Hình ảnh Hoa Tử Tuấn đeo kính râm vào quán bar bị phóng viên chụp lại nhanh chóng lan truyền chóng mặt. Hội fan của Hoa Tử Tuấn điên cuồng truy tìm tung tích phóng viên đã tung tin không tốt về thần tượng của mình, phóng viên thấy tình hình có vẻ không khả quan nên lập tức ẩn thân tắt máy biến mất, nhưng dư luận cũng đang rất xôn xao về việc này.

Từ sau việc ‘Thanh Thành’ thay đổi vai diễn nam chính của Hoa Tử Tuấn cho một diễn viên không tên tuổi, còn Hoa Tử Tuấn đóng vai nam phụ, thì hiện tại việc quay phim đã diễn ra được một nửa.

Mọi người kinh ngạc ồ lên! Hoa Tử Tuấn vạn phần lo lắng hình tượng của mình, lúc trước vai chính diện đã bị cướp mất, trong lòng rất tức tối, không chấp nhận được, nhóm fan đau lòng một đường luôn ủng hộ cho cậu ta.

Nhân viên công tác giải thích lý do Hoa Tử Tuấn không đến phim trường là do sinh bệnh, nghe khẩu khí người này chắc là trợ lý của Hoa Tử Tuấn, lời nói rất đáng tin. Tin tức này rất nhanh lan truyền trong mọi diễn đàn, website, vô số người cũng đăng tin bình luận trên weibo, phóng viên các báo khác thấy xôn xao cũng lục đục đi tìm hiểu, trên weibo có người hỏi thẳng đạo diễn về việc đổi diễn viên chính.

Vương đạo diễn nhanh mồm nhanh miệng đáp lại nói vai diễn của Hoa Tử Tuấn đã sớm bị đổi.

Trên mạng người người oanh oanh liệt liệt tranh cãi, bàn luận, từ việc các vai diễn của ‘Thanh Thành’ đã được xác định trước khi bấm máy quay phim, nhưng đột nhiên bị thay đổi rồi đến việc tìm hiểu, bới móc thân phận thực sự của diễn viên mới, hơn nữa, bên truyền thông còn châm ngòi li gián giật title lung tung, cho nên sự việc ngày càng biến đổi lợi hại, người dân thì bị xoay như chong chóng, chả hiểu chuyện gì, sự việc này nhanh chóng trở thành tiêu điểm chú ý của giới truyền thông.

Fan của Hoa Tử Tuấn rất tức giận, còn có người kêu gào mọi người nếu để Hoa Tử Tuấn làm diễn viên phụ thì sẽ không xem bộ phim này, lại có người đối với người đã đoạt vai diễn của Hoa Tử Tuấn lại rất có hứng thú, nên đã tìm mọi cách để biết người này là ai. Cuối cùng thân phận Diệp Thiếu Cảnh bị bới ra, ảnh chụp được phán tán đi khắp nơi còn nhanh hơn tia sét.

Cẩm Đường vào mạng thấy tin tức của Diệp Thiếu Cảnh đang được mọi người bàn luận, giờ đây Diệp Thiếu Cảnh lại là cái tên mà ai ai cũng biết, mọi thông tin cá nhân và hình cậu đều xuất hiện trên các diễn đàn lớn, nhưng cậu đang bị tẩy chay bởi nhóm fan hâm mộ của Hoa Tử Tuấn, Cẩm Đường gấp đến độ lấy ngay điện thoại gọi cho chủ tịch công ty mình. Chủ tịch là một lão trung niên nhiều năm kinh nghiệm, tất nhiên ông cũng đã biết việc này, ông nói: “Lần này tin tức nhằm tuyên truyền cho Hoa Tử Tuấn, chính là không nghĩ tới công chúng lại phản ánh như vậy, thuận tiện còn nâng tên tuổi của Diệp Thiếu Cảnh lên.”

“Bây giờ phải làm sao?” Cẩm Đường quá mức sợ hãi.

Chủ tịch bất động thanh sắc hít sâu một hơi, Cẩm Đường vào công ty cũng khá lâu, trong tay cũng đã quản lý nhiều nghệ sỹ nhưng anh chưa bao giờ phải lo lắng hốt hoảng như bây giờ, chủ tịch trấn định nói với anh: “Cậu tới công ty ngay, chúng ta cùng bàn một chút đối sách.”

Tại một căn hộ cao cấp, Hoắc Chí Ảnh thần sắc nghiêm trọng, nhưng cố nhẫn nhịn ôn hòa nói với Hoa Tử Tuấn: “Tôi biết cậu vì chuyện bị đổi vai diễn rất buồn bực nhưng cậu cũng không thể không tới phim trường được, hiện tại đạo diễn Vương đang rất sinh khí.”

“Sáng nay, em nhận được điện thoại của Hạng Thanh Uyên, hẹn em ở bar có chuyện muốn nói.” Hoa Tử Tuấn khóa chân ngồi trên sô pha “Em muốn ra ngoài hít thở không khí, đến đoàn làm phim rất khó chịu, em không muốn đi.”

“Không muốn đóng phim? Cậu đừng tùy hứng như thế có được không?” Ánh mắt Hoắc Chí Ảnh lãnh liệt trầm giọng: “ Lần này tôi đã tuồn tin cậu bị đổi vai ra ngoài nhằm tuyền truyền kêu gọi ủng hộ cho cậu, mọi chuyện sáng tỏ đến lúc đó tất cả mọi người chỉ chú ý đến cậu, biết tới ủy khuất của cậu, bênh vực người yếu thế là cậu.”

Hoa Tử Tuấn mất hứng nói “Sao anh lại làm như vậy?”

“Tôi không làm thế, ủy khuất của cậu ai biết đến, dù sao đây cũng là sự thật, để mọi người biết có gì không tốt?”

“Chuyện này vốn rất mất mặt, giờ ai cũng biết, còn để bị dư luận đem ra bàn tán, em là nam nhân, không cần dùng phương thức này cũng có thể nổi tiếng!”

“Hiện tại không phải do cậu, tôi đã tung tin ra rồi! Cậu chỉ cần ở nhà chờ dân chúng tuyên truyền tung hô cậu là được.” Hoắc Chí Ảnh làm vì tình thế bắt buộc, đúng lúc chuông điện thoại di động vang lên, nhận điện, là phóng viên Mike tờ ‘New Weekly’ gọi, nhất thời cảm thấy không ổn “Xảy ra chuyện gì?” Tờ báo này là đại diện truyền thông của Hoàn Á, không có tin tức trọng đại sẽ không bao giờ gọi cho mình.

“Vốn là chuyện lần này sẽ chấm dứt, phong ba cũng dừng lại ở chuyện Diệp Thiếu Cảnh cướp vai diễn của Hoa Tử Tuấn, đem Hoa Tử Tuấn thành nhân vật bị hại.” Mike nói.

“Chẳng lẽ hiện tại không được?”

Mike khó nén hưng phấn: “Chúng ta nhận được một bưu kiện nặc danh gửi tới, bên trong có ảnh của Hoa Tử Tuấn cùng một nữ nhân đang hôn môi kịch liệt, ảnh chụp rất rõ, đây là một tin tức lớn.”

“Mike, chúng là bạn bè thân thiết, cậu đã giúp tôi nhiều lần, tin lần này tôi nguyện ý mua lại, hy vọng cậu không đem nó công bố ra ngoài.” Hoắc Chí Ảnh lòng nóng như lửa đốt, hận hy vọng việc này chưa từng phát sinh.

“Tôi cũng muốn thế lắm, nhưng tin này đã bị chủ biên lấy đi, hiện tại đã sắp chữ, sáng mai nhất định đăng báo.”

Hoắc Chí Ảnh sắc mặt tái nhợt, khí lực toàn thân như bị rút cạn, quay đầu lại nhìn Hoa Tử Tuấn vẻ mặt khó hiểu, con ngươi lạnh như băng “Lời tiên đoán của cậu thành sự thật rồi đó, lần này thì xong rồi.”

“Phát sinh chuyện gì?”

“Cậu cùng nữ nhân chơi bời trong bar?”

“…”

“Hiện tại phóng viên đã có ảnh chụp, tin tức nổi trội sáng mai nhất định là chuyện của cậu.”

“Hoàn Á chẳng lẽ không quản sao?”

“Cậu chẳng lẽ quên ai đã hẹn cậu đi bar sao, ai là người phía sau anh ta?” Hoắc Chí Ảnh nhìn sắc mặt trắng bệch của Hoa Tử Tuấn “Đây là một cái bẫy, ngay từ đầu đã chuẩn bị rất hảo, chỉ cần chờ cậu ngoan ngoãn nhảy vào thôi.”

“…”

“Hoa Tử Tuấn, cậu đang bị đùa giỡn!”

End 21 <ins class="adsbygoogle"