Omega Nàng Là Tiểu Người Câm

Chương 33: 33: Chương 32





Trong phòng chỉ có mấy nhân viên công tác bận rộn, Diệp Hướng Tinh chính là đang chỉ huy những người đó bố trí.
Nhìn thấy Lục Thiền xuất hiện, nàng không chút nào ngoài ý muốn, nhiệt tình cười chào đón “Tỷ, sao chị lại tới đây?”
“Mạnh giáo sư mời.” Lục Thiền lãnh đạm trả lời.
Tuy rằng nàng sẽ chấp nhận Mộ Cẩn sùng bái Diệp Hướng Tinh, nhưng không đến mức không phóng khoáng ghi hận khó xử.
“Em đã quên, tỷ công ty chị là nổi danh nhất.” Diệp Hướng Tinh cười nói, trên mặt mang theo thần sắc bừng tỉnh đại ngộ “Hôm nay vẫn luôn ở giúp lão sư bố trí hết thảy, vội đến đau đầu.”
“Lần này đàm phán hợp tác, cũng là em phụ trách sao?” Lục Thiền thần sắc bất biến hỏi.
Nghe được lời này, Diệp Hướng Tinh ngốc lăng một giây, ôn nhu trên mặt lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nói “Tỷ, chị đây là muốn đầu tư sao?”
Đối với cái phản ứng có chút quá kích của nàng, Lục Thiền mày hơi nhăn, lạnh giọng hỏi lại “Mạnh giáo sư mời chị tới, còn không phải là ý tứ này sao?”
Diệp Hướng Tinh dừng một chút, ép xuống sự kinh ngạc, một lần nữa lộ ra ôn hòa khéo léo tươi cười nói “Tỷ, chị nói không sai.

Chị trước ngồi một hồi, em đi tìm lão sư lại đây.”
“Không cần, chuyện này để bí thư chị Văn Nhu phụ trách, em cùng cô ấy ước định thời gian.” Lục Thiền việc công xử theo phép công nói, mang theo cường thế cùng sắc bén cùng người đàm phán.
“Tỷ, chị không tự mình nói sao?” Diệp Hướng Tinh khẽ nhíu mày.
“Một chuyện nhỏ mà thôi, bí thư chị có năng lực xử lý.” Lục Thiền sắc mặt lãnh đạm nói xong đi ra ngoài.
Tề Không Kiêu đi theo phía sau.
Chờ đến đóng cửa lại, nàng cười hì hì thò lại gần, nhỏ giọng nói “Lục Thiền, cậu vừa rồi cũng quá nghiêm túc.

Đối phương dù sao cũng là biểu muội cậu, nhiều ít đến cấp chút mặt mũi đi.

Cậu lấy một cái bí thư tống cổ nàng, như thế nào cũng có chút không coi trọng.”
“Đây là sinh ý hợp tác, không phải nhân tình lui tới.” Lục Thiền lãnh khốc đáp lại.
“Nói sinh ý cũng muốn giảng nhân tình a, mọi người đều là thân thích, chiếu cố một chút cũng nên là.” Tề không kiêu cười kiên trì nói.
“Sinh ý nói được là quy củ cùng ích lợi, nếu là nhân tình quan trọng, sớm hay muộn cũng xảy ra chuyện.” Lục Thiền thấp giọng cảnh cáo, đi nhanh về phía Mộ Cẩn.
“Có thể xảy ra chuyện gì?” Tề Không Kiêu nhỏ giọng nói thầm, trên mặt tràn ngập nghi hoặc.
Lục Thiền không nghĩ lại giải thích.

Tề Không Kiêu vẫn chưa quản lý qua công ty, rất nhiều việc cũng đều không hiểu, nói cũng là phí lời.
*
Nhìn đến Lục Thiền lại đây, Mộ Cẩn cao hứng phất tay, cẩn thận đối với người phía sau giải thích “Bằng hữu tôi vẫn luôn có xếp hàng, chỉ là vừa rồi có việc rời đi một lát, hy vọng mọi người có thể lý giải.”
Người phía sau liên tục xua tay.
Nhìn Lục Thiền vẻ mặt sắc lạnh, các nàng cũng không dám chọn.
“Thiền tỷ tỷ, chị vừa rồi đi nơi nào?” Mộ Cẩn tò mò hỏi, nói vừa xong, đôi mắt chợt lóe, vội vàng bổ sung “Em tùy tiện hỏi hỏi, Thiền tỷ tỷ không cần trả lời.”
“Nàng nói sinh ý đi.” Tề Không Kiêu lanh mồm lanh miệng nói.
Liếc Lục Thiền một cái, chưa thấy được bất luận cái gì khác thường.
Nàng tức khắc cao hứng cười rộ lên.
Lục Thiền luôn không cho phép người khác lắm miệng cùng can thiệp vào việc của mình, trước kia liền tính là nàng, cũng không dám tùy ý nói ra tin tức Lục Thiền.
“Thiền tỷ tỷ là muốn giúp đỡ Mạnh giáo sư sao?” Mộ Cẩn hưng phấn gương mặt phiếm hồng, đôi tay kích động giữ chặt cánh tay Lục Thiền.
Lục Thiền gật đầu, yên lặng cảm thụ độ ấm trên cánh tay.
Tề Không Kiêu thấy thế, liền nhướng mày chạm chạm Lục Thiền.
Người khác hơi chút tới gần một chút, Lục Thiền đều sẽ lộ ra biểu tình chán ghét.
Hiện tại Mộ Cẩn đều nắm cánh tay, Lục Thiền còn có thể mặt không đổi sắc đứng, nếu là những người khác thấy, phỏng chừng kinh ngạc rớt cằm.
“Mộ Cẩn, đây là Lục Thiền lần đầu tiên đầu tư nghiên cứu Mạnh giáo sư.

Em đoán xem xem, nàng đầu tư nhiều ít?” Tề Không Kiêu cười nói, duỗi tay so một cái một.
Mộ Cẩn sửng sốt, ngẩng đầu đi xem Lục Thiền.
Thấy Lục Thiền không có phản đối đề tài này, nàng khóe môi giơ lên, nghiêm túc tự hỏi một lát, đánh chữ nói “Hai ngàn vạn.”
Tề Không Kiêu cười mà không nói.
Nhìn thấy Mộ Cẩn biểu tình nghi hoặc, nhỏ giọng nói “Đơn vị là trăm triệu.”
“Trăm triệu…” Mộ Cẩn kinh ngạc trừng lớn con ngươi, không tiếng động khép mở môi đỏ, quay đầu, không thể tưởng tượng nhìn về phía Lục Thiền “Thiền tỷ tỷ, thật như vậy?”
“ Ân.” Lục Thiền bình tĩnh gật đầu, giống như cái kim ngạch* này thực bình thường.
*Kim ngạch: ( tìm ko thấy nghĩa) là từ hay xuất hiện trên bản tin kinh tế, được chia làm 2 loại kim ngạch nhập khẩu và xuất khẩu.

“Thiền tỷ tỷ thật lợi hại.” Mộ Cẩn vui vẻ cười rộ lên, trong mắt tràn đầy sùng bái.
Lục Thiền hưởng thụ tầm mắt này, tâm tình trở nên sung sướng.
*
Người xếp hạng phía trước càng ngày càng ít, thực mau liền đến Mộ Cẩn.
“Mạnh giáo sư, tôi tên Mộ Cẩn, vẫn luôn thực sùng bái ngài.

Thực thích diễn thuyết hôm nay của ngài, tôi học được rất nhiều, cảm ơn ngài.” Mộ Cẩn từ trong cặp lấy ra một quyển sách, cung kính có lễ cười nói.
Nhìn đến thư danh, Mạnh Xuyên ngẩng đầu, cùng Mộ Cẩn đối coi liếc mắt một cái, cúi đầu bắt đầu ký tên, hòa ái cười nói “Quyển sách này tối nghĩa khó hiểu, người nguyện ý đi xem rất ít.

Nhìn ra được tới, em ít nhất không chỉ đọc một lần.”
“Em mua đọc khi đại học, trong bốn năm mỗi ngày đều có lật xem.” Mộ Cẩn kích động đáp lời.
“Thật là không tồi.

Mộ Cẩn đồng học, hy vọng em hảo hảo nỗ lực, về sau ở trên nghiên cứu giới tính mở ra phong thái.” Mạnh Xuyên ký xong tên, cười ha hả ủng hộ.
Mộ Cẩn đôi mắt sáng ngời, thần sắc trở nên hưng phấn, vui vẻ tiếp nhận sách, tất cung tất kính cúc một cung, cẩn thận nói “Mạnh giáo sư, em có thể cùng ngài chụp ảnh chung sao?”
“Nếu em nguyện ý chờ một hồi nói, là có thể.” Mạnh Xuyên cười nói.
Nghe được lời này, bên cạnh lập tức có nhân viên công tác nhắc nhở “Ngượng ngùng, Mạnh giáo sư rất bận, không cùng bất luận kẻ nào chụp ảnh chung.”
“Không có việc gì, tôi cùng Mộ Cẩn đồng học có duyên.

Khó được có thể nhìn thấy người thích quyển sách này, là nên chụp cái ảnh.” Mạnh Xuyên cười xua tay, nhìn Mộ Cẩn liếc mắt một cái nói “Còn hy vọng Mộ Cẩn đồng học hơi nghỉ ngơi, chờ một lát.”
“Mạnh giáo sư ngài vội, em không vội, có thể cùng ngài chụp ảnh chung em liền rất vui.” Mộ Cẩn vội vàng khom lưng, ôm sách như bảo bối đi đến bên cạnh đất trống chờ.
Lục Thiền xếp hạng phía sau.
Nàng không có mua bất luận cuốn sách nào, mở ra túi nhìn lướt qua, lấy ra một thỏi son môi.
“Lục tiểu thư, nhưng thật ra có một phong cách riêng.” Mạnh Xuyên cười tiếp nhận ký tên, già nua trên mặt tràn đầy nhu hòa, không hề có bất luận cái gì tức giận cùng bất mãn “Ký xong rồi, nếu là Lục tiểu thư không trải qua thương, lấy sự thông tuệ cùng năng lực của Lục tiểu thư, nhất định có thể vì sưu nghiệp gen nhân loại cống hiến ra một phần lực lượng.”

Lục Thiền lấy về son môi, không có trả lời, xoay người đi hướng Mộ Cẩn.
Nàng là con cái Lục gia, từ lúc sinh ra, liền nhất định phải vì gia nghiệp Lục gia mà sống, không thể có quan hệ đến việc mình yêu thích.
“Thiền tỷ tỷ, chị cũng được Mạnh giáo sư ký tên, Mạnh giáo sư ký ở nơi nào?” Mộ Cẩn cao hứng hỏi.
“Trên son môi.” Lục Thiền nói lấy ra son môi.
“Thiền tỷ tỷ thực sự có sáng ý.” Mộ Cẩn tán thưởng khích lệ.
Lục Thiền đôi mắt chợt lóe, kích thích ngón tay, nhẹ nhàng dạo qua một vòng son môi.
Nàng ngón tay oánh bạch thon dài, làm động tác đơn giản này dị thường đẹp.
Mộ Cẩn xem có chút ngốc, phản ứng lại đây sắc mặt đỏ lên, khóe miệng nhịn không được thượng kiều.
Lục Thiền thấy thế, nghĩ nghĩ, mở miệng nói “Tiểu Cẩn, em muốn thỏi son môi này sao?”
“Em…” Mộ Cẩn sửng sốt, cứ việc trong lòng khát vọng, vẫn là cười lắc đầu.
“Mộ Cẩn, khó được Lục Thiền hào phóng, em chạy nhanh nhận lấy.

Đây chính là có Mạnh giáo sư tự tay ký tên lên son môi, người khác muốn đều không có được.

Rốt cuộc không phải mỗi người đều có thể đặc thù như thế, dám dùng son môi để người khác ký tên.

Tương lai lúc em thi lên thạc sĩ, dùng thỏi son môi này tô lên, bảo đảm có thể qua.” Tề Không Kiêu ở phía sau cười khuyên bảo, không quên tổn hại lại tổn hại Lục Thiền.
Đối này học viên chuyên chú nghiên cứu đại bộ phận người đều ôm kính ý rất cao, giống nhau đều là dùng sách hoặc là mặt khác có thể có vẻ trang trọng nghiêm túc vật phẩm tới ký tên.
Giống Lục Thiền dùng son môi như vậy, thực dễ dàng bị người dán mác ‘ không tôn trọng tiền bối ’ bêu danh.
Bất quá, Lục Thiền cũng không để ý việc bên ngoài nói thế nào.
Nàng cũng biết, Lục Thiền đều không phải là không tôn trọng, mà là tính tình người này, chính là như vậy.
Tôn quý cao ngạo, không theo cách cũ.
Nói cách khác, không hiểu nhân tình.
“Cảm ơn Thiền tỷ tỷ.” Mộ Cẩn vui vẻ nhấp môi, tiểu tâm thận trọng tiếp nhận son môi.
Này thỏi son môi bên ngoài là xa vật liệu gỗ xa hoa làm thành, chữ viết ký tên cũng sẽ không biến hoa.
Chỉ cần hảo hảo bảo tồn, có thể lưu thời gian rất lâu.
Quan trọng nhất chính là, đây là Lục Thiền đã dùng qua.
Có thể đưa nàng vật phẩm tư mật như vậy, thật giống như quan hệ hai người bọn nàng thực thân mật.
Tuy rằng trước mắt chỉ là bằng hữu, Mộ Cẩn vẫn là nhịn không được cao hứng.

Ngày đó đi thi nàng nhất định sẽ mang theo.
“Lục Thiền, Tiểu Cẩn, tôi còn có việc, đi trước.” Tề Không Kiêu cười nói, duỗi tay vỗ vỗ bả vai Lục Thiền, âm thầm nhướng mày.
Lục Thiền giữa mày hơi nhíu.
Xem ở vừa rồi Tề Không Kiêu hỗ trợ, nàng chịu đựng không có cự tuyệt.
Tề Không Kiêu xoay người rời đi, vừa lúc cùng La Linh Tú đụng phải.
Hai người ánh mắt tương đối nháy mắt, Tề Không Kiêu lại nhìn đến ánh mắt phẫn uất không cam lòng.
Nàng dừng lại bước chân, cười hỏi, “La đồng học, cô tựa hồ đối với tôi có ý kiến?”
La Linh Tú hừ một tiếng, không có trả lời, trong mắt mang theo tức giận quay đầu đi.
Tề Không Miêu nghi hoặc không thôi, đảo cũng không có buông trong lòng, xuyên qua đám người ra cửa.
Lục Thiền thấy như vậy một màn, thấp giọng hỏi nói "Đồng học em nhìn qua chán ghét Tề Không Kiêu.”
“Đại khái là bởi vì giáo sư Úc đi, nàng thực thích giáo sư Úc.” Mộ Cẩn nhỏ giọng giải thích, nghĩ nghĩ còn nói thêm “Ban chúng ta có rất nhiều người đều thích giáo sư Úc, đại bộ phận đều muốn cưới Omega như giáo sư Úc.”
Lục Thiền nghe vậy, nghĩ đến trên mạng nói ‘ đại bộ phận thích người ôn nhu ’, thần sắc có chút nghi hoặc.
Úc Ngưng rõ ràng cũng là người lãnh đạm, như thế nào nhiều người thích cùng sùng bái như vậy?
“Mộ Cẩn, mình phải đi về, không thể bồi cậu đợi, ngượng ngùng.” La Linh Tú xán lạn cười, con ngươi tức giận biến mất vô tung.
“Không có quan hệ, có Thiền tỷ tỷ bồi ta.” Mộ Cẩn nhẹ nhàng lắc đầu, nói xong gương mặt nóng lên.
Cũng may Lục Thiền không có phản bác, làm nàng trong lòng thả lỏng không ít.
Bên kia Mạnh Xuyên đám người xếp hàng dần dần giảm bớt, đợi một giờ, ký tên rốt cuộc kết thúc.
“Để hai người đợi lâu.” Mạnh Xuyên cười đi tới.
Tinh thần phấn chấn con ngươi đầu tiên là rơi xuống trên người Lục Thiền, cười cười, lại đem tầm mắt chuyển dời đến trên người Mộ Cẩn nói “Mộ Cẩn đồng học, tôi có loại dự cảm, chúng ta tương lai nhất định sẽ có duyên gặp lại.”
“Thật sao ạ?” Mộ Cẩn cao hứng sắc mặt đỏ lên, chờ mong nhìn về phía Lục Thiền.
“ Ân.” Lục Thiền khẳng định gật đầu.
Mặc kệ Mạnh Xuyên lời này là thật tin tưởng, hay chỉ là một câu nói khách khí, đối Mộ Cẩn tới nói, không thể nghi ngờ là cổ vũ tốt nhất.
Như vậy nhìn như một câu đơn giản, ẩn chứa vô hạn năng lực, đủ để cho Mộ Cẩn kiên định tín nhiệm.
“Chúc em có thể thi đậu trường học lý tưởng.” Mạnh Xuyên duỗi tay, tươi cười hiền từ.
Mộ Cẩn nhận được ủng hộ, hưng phấn vội vàng bắt tay.
Lục Thiền ở một bên nhìn hai người chụp ảnh chung, ánh mắt chợt lóe.
Xem ra, nàng chú định là muốn cưới một cái nghiên cứu viên làm lão bà.
Vẫn là nghiên cứu gen nhân loại..