[Mạng internet tinh cầu — Thảo luận tin hot — Toàn vũ trụ.]
[Giải đấu toàn vũ trụ! Toàn dân chú ý! Giải đấu giữa các trường quân sự bốn năm một lần đang diễn ra với khí thế hừng hực!]
[Hiện trường đầu tiên: Phóng viên sẽ dẫn bạn đi tìm hiểu tiến độ chuẩn bị của sân thi đấu, giám sát hiện trường trực tiếp bằng phát sóng thực tế ảo!]
[Liệu rằng Học viện quân sự số 1 của tinh cầu Capital có giữ vững ngôi vị quán quân, sáng lập nên vương triều năm kỳ thắng liên tiếp không?]
[Yến tiệc của người dân toàn đế quốc, người cùng bạn xem giải đấu năm nay có còn là người của bốn năm trước?]
Giải đấu giữa các trường quân sự sắp được cử hành, những bài post tương tự la liệt khiến người ta hoa mắt. Nhưng topic được chú ý nhất vẫn là danh sách tham gia đoạt giải.
[Fan Giải đấu bơi vô đây! Đã có danh sách dự tuyển chính thức của giải đấu!]
[Chủ topic: Tới rồi, tới rồi, chủ thớt đã bê danh sách đầy đủ nhất mới ra lò cho mọi người đây!
Vừa mới đây thôi, ban tổ chức đã đăng tải thông tin về tất cả những tuyển thủ tham dự, vào xem có cái tên bạn thấy quen hay trường học mà bạn ủng hộ không nào.
[Ảnh] [Ảnh] [Ảnh] [Ảnh]]
[#1: *Giật tem* Tới lúc ấy mở thêm topic công cộng theo dõi giải đấu được không ạ? Mùa trước bầu không khí topic theo dõi hừng hực phết, việc yêu thích mỗi ngày của tui là vào topic của ông coi fan chửi á, để xem lần này đội nào hứng đạn 🥹.]
[#2: *Lấy số xếp hàng* Còn phải chọn ư, nhắm mắt đặt thẳng vào Học viện quân sự số 1 tinh cầu Capital, ông có hiểu ‘bậc thầy bất bại’ là thế nào không? 😇]
[#3: Ui, chủ thớt vất vả quá, lắm ảnh ghê!!!]
[#4: Không ngờ có cả chục nghìn trường quân sự tham gia, 70k tuyển thủ, nhân số còn nhiều gấp đôi mùa trước luôn… tinh cầu Capital chứa được nhiều người vậy hả? 🤔]
[#5: Lầu trên không biết hả? Nhằm cung cấp môi trường thi đấu thích hợp cho tuyển thủ tham gia giải đấu, một nửa đội ngũ tham gia sẽ được ở trong Hoàng cung, không cần lo về vấn đề ăn ở.]
…
[#45: Tôi biết ngay Học viên quân sự số 1 tinh cầu Capital sẽ có một danh ngạch cho Mallow mà! Cậu ấy là Omega cấp A hệ chữa trị đấy!]
[#46: Thế mà cũng nói được, Học viên quân sự số 1 tinh cầu Capital khóa nào mà không có Omega hệ chữa trị cấp A? Người ta nhà giàu hàng thật giá thật, trường quân sự bình thường lấy cửa đâu so?]
[#47: Nếu tôi nhớ không nhầm thì đã 5 kỳ liên tiếp Học viện quân sự số 1 đoạt quán quân đồng đội và cá nhân rồi. Ngoài hệ chiến đấu rất mạnh ra thì không thể thiếu công sức của Omega hệ chữa trị, hoàn toàn không có điểm yếu, lần này khá mong chờ vào biểu hiện của người mới.]
…
[#201: Nhìn tụi tung hô Học viên quân sự số 1 sao mà ghét thế nhở? Thay vì so bậc gen, sao không nhìn độ chênh lệch chất lượng học viên trước đi?! Tất cả những hạt giống tốt đều bị Học viện quân sự số 1 cuỗn đi hết, để lại cho những trường khác toàn học viên chất lượng thấp, không biết lấy mặt mũi gì mà so sánh nhỉ? Chẳng lẽ máy móc cao cấp đánh thắng tàu chiến bình thường thì oai lắm à?]
[#202: Chứ sao nữa, ở giải đấu hằng năm tuyển thủ nào biểu hiện xuất sắc chút là bị Học viên quân sự số 1 cướp đi ngay, khiến rất nhiều tinh cầu nhỏ chẳng còn một Omega cao cấp nào, thiếu đạo đức dã man.]
[#203: Nói ra thì trường quân sự tinh cầu Darkness có một Omega hệ chữa trị cấp B nhỉ, sao cậu ta không đến? Omega hệ chữa trị cấp B cũng giỏi lắm rồi, nếu cậu ta đến thì có lẽ trường quân sự tinh cầu Darkness sẽ thoát khỏi danh hiệu hạng nhất từ dưới đếm lên, vinh dự thăng cấp lên làm hạng hai từ dưới lên =))))))))))]
…
[#457: Omega hệ chữa trị của trường quân sự tinh cầu Darkness năm nay đã học năm hai rồi mà, đâu phù hợp với điều kiện tham gia nữa, nhưng tôi xem trong danh sách có một Omega hệ chữa trị khác tham gia thi đấu, không biết cấp bậc ra sao thôi.]
[#458: Nơi khỉ ho cò gáy như tinh cầu Darkness mà cũng nhiều Omega hệ chữa trị nhỉ, chẳng nhìn xem bọn họ có xứng không.]
…
[#983: Gì dạ:)))))… lúc mấy người thảo luận danh sách thi đấu mà không xài mắt à?! Ai bảo Omega trường quân sự tinh cầu Darkness là hệ chữa trị, rõ ràng người ta ở hệ chiến đấu mà?!]
[#984: Đm! Gì cơ?! Không thể nào, Omega hệ chiến đấu ư???]
[#985: Ơ sao tôi cứ thấy tên của Omega này quen quen nhỉ? Cảm giác từng thấy ở đâu đó rồi.]
[#986: Đệt, đó là Tước Thu! Dạo trước từng rất hot trên internet, chính là Tước Thu được thổi phồng thành tia hy vọng duy nhất của bệnh gen ấy!]
…
[#1532: Đang thảo luận danh sách tuyển thủ tham gia mà nhỉ? Sao giờ cả đống cmt đều thảo luận về một người vậy 🤡.]
[#1533: Lầu trên ơi, chắc tại không ai ngờ trên đời lại có một Omega hệ chiến đấu á!]
[#1534: Omega… báo danh thi đấu cá nhân… trường quân sự tinh cầu Darkness… bị điên rồi à…😳]
Sau khoảng thời gian Tước Thu trở thành tiêu điểm của toàn cõi mạng, mới qua một tháng ngắn ngủi cậu lại xuất hiện trước mắt toàn thể công dân đế quốc bằng một cách khó tin…
Một Omega mỏng manh, hơi to tiếng chút thôi cũng sợ hãi rơi nước mắt, không ngờ lại lựa chọn hệ chiến đấu mà đối với Alpha còn vô cùng nguy hiểm, hơn nữa còn báo danh thi đấu cá nhân, đại diện cho trường quân sự tinh cầu Darkness tham gia giải đấu giữa các trường quân sự.
Chuyện này thực sự đã vượt quá định kiến vốn có của dân đế quốc. Ai nghe thấy tin tức này cũng bàng hoàng, bọn họ không hiểu sao một Omega mỏng manh lại chọn hệ chiến đấu nguy hiểm nhất và gian khổ nhất này. Càng không tưởng tượng ra được một Omega tố chất cơ thể bẩm sinh không tốt, yếu thế hơn Alpha phải chiến đấu với một đám Alpha sài lang hổ báo thế nào?
Quả thực, hệ chữa trị không phải sự lựa chọn duy nhất của Omega, cũng có một vài Omega khác sẽ chọn con đường khác như hệ chỉ huy hoặc hệ máy móc vân vân. Nhưng có chọn thế nào thì phạm vi chỉ nằm trong những hệ tương đối an toàn thôi, gần như không có Omega chọn hệ chiến đấu. Trong mắt người dân đế quốc, Tước Thu không phải chọn đường khác, mà là con đường hoàn toàn không có người đi, chỉ có riêng mình cậu thôi.
Sau khi danh sách tuyển thủ tham gia được Ban tổ chức công bố, một loạt những vấn đề nóng hổi thảo luận quán quân hay đặt cược trường quân sự… đều như viên đá rơi xuống biển, mất tăm mất tích trước thông tin ‘Tước Thu là Omega hệ chiến đấu, đăng ký tham gia thi đấu cá nhân’.
Nhất thời ba từ khóa ‘Tước Thu’, ‘hệ chiến đấu’, ‘Omega’ đã trở thành ba từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất cõi mạng. Mà ấn vào những topic tương tự, chẳng cần biết có nhiều bình luận đến đâu vì quan điểm của tất cả mọi người đều nghiêng về một phía: Hành động của Tước Thu là không biết tự lượng sức mình, kiểu gì cũng rớt từ vòng gửi xe thôi.
Đến cả những Omega cùng phe cũng cho rằng Tước Thu làm càn, không ai ủng hộ cậu hết.
Đây là lần đầu tiên ba phe Alpha, Beta, Omega luôn tranh chấp lại vào chung chiến tuyến.
Alpha và Beta cho rằng Omega phải được bảo vệ, không nên chọn hệ chiến đấu vừa vất vả vừa nguy hiểm. Nếu đế quốc rơi vào tình cảnh cần Omega ra chiến trường chiến đấu thì đối với Alpha và kể cả Beta nữa, đây là sự thiếu trách nhiệm và sỉ nhục hết sức lớn lao.
Còn phe Omega thì nghĩ Omega nên chọn hệ chữa trị, học tập và sinh hoạt cùng với Omega, sao phải ở chung với đám Alpha, Beta vừa ngu vừa xấu xa kia làm gì?
Tóm lại, bất kể phe nào cũng coi nhẹ Tước Thu.
Ai cũng đinh ninh trường quân sự tinh cầu Darkness đang dung túng hành vi như chơi đồ hàng của cậu. Mặc cậu báo danh tham gia, không quan tâm cậu có rớt đài hay không.
Giữa dư luận mạng ngày càng rầm rộ thì sau một tuần di chuyển trên đường vũ trụ, tàu Treasurer cũng đã đáp xuống tinh cầu Capital.
Cho dù đang ở khoảng cách khá xa, chưa đi vào phạm vi lực hấp dẫn của tinh cầu Capital nhưng các Alpha, Beta trên tàu đã nhìn thấy một tinh cầu cần hình dung bằng những từ vĩ đại, hùng tráng, chấn động… qua cửa kính tàu vũ trụ.
Nếu như phải dùng một màu sắc để miêu tả tinh cầu này thì đó là màu bạc sáng lấp lánh tựa ánh sáng kim loại, không có bất cứ màu xanh nào trong tầm mắt. Dường như cả tinh cầu đều sừng sững trong mây, những tòa nhà cao tầng vươn thẳng lên trời xanh, là kết tinh cuối cùng của phát triển khoa học kỹ thuật nhưng lại chẳng có thực vật bao phủ.
Khi tàu vũ trụ tinh cầu Treasurer dần dần đi vào tinh cầu Capital, vén từng tầng mây vờn quanh lên, thậm chí bọn họ còn nhìn thấy nóc nhà đâm xuyên vào mây, dường như nó ở rất gần bọn họ, chỉ cần vươn tay ra là có thể chạm vào được. Ảo giác này khiến Alpha và Beta cho rằng mình sắp hạ cánh rồi. Nhưng thực tế chứng minh, lúc bọn họ nhìn xuống dưới thì vẫn là độ cao sâu không thấy đáy ấy.
Các Alpha và Beta trưởng thành trên tinh cầu Darkness nghèo nàn lạc hậu, nơi bị gọi là ‘Vùng đất lưu vong’, lần đầu tiên nhìn thấy tinh cầu Capital gần mình đến vậy, hùng vĩ như vậy, không ai có thể kiềm chế tâm trạng kích động, rơi những giọt nước mắt rung động.
Đây chính là tinh cầu mà cả vũ trụ và toàn cõi mạng luôn hướng tới, là đế quốc xa xôi mà bọn họ chưa từng thấy bao giờ. Bậc cha chú của họ là những người phạm tội bị đày đến tinh cầu hoang vắng không bóng người, từ đó không thể bước nửa bước ra ngoài. Cảm giác thân quen tồn tại trong mạch máu, giờ phút này hoàn toàn bùng nổ, khiến bọn họ cảm nhận được sự nhớ nhung và thân cận từ tận đáy lòng như trở về quê hương dù bọn họ chưa từng một lần đặt chân đến mảnh đất này.
Thậm chí Figo còn hôn lên đám mây thuộc về tinh cầu Capital bên ngoài cửa sổ cách một lớp cửa kính.
“Kể từ lúc sinh ra, định mệnh đã sắp đặt tôi phải trả giá tất cả để bảo vệ quốc gia và nhân dân, bao gồm cả sinh mệnh, máu tươi, sức khỏe, tôn nghiêm và tự do. Bất kể trải qua bao nhiêu cách trở, bao nhiêu hoang mang, từ trước đến nay tôi chưa bao giờ do dự hay dao động vào niềm tin và sự lựa chọn của mình.”
“Đây chính là tinh cầu Capital mà tôi muốn bảo vệ, là đế quốc quang vinh của tôi.”
Đã bao lần cậu ta nhớ nhung, hiện tại thì giấc mơ ấy đã trở thành hiện thực.
Những Alpha và Beta khác cũng kích động không nói nên lời, xếp hàng nằm nhoài bên cửa sổ ngây ngẩn ngắm nhìn giống như học sinh tiểu học được thầy cô dẫn đi du xuân, thấy gì cũng tò mò.
Tước Thu không phải người của thế giới này, nên không có cảm giác sục sôi ấy. Tuy cậu không hiểu cảm giác của bọn họ nhưng con người luôn có lòng đồng cảm, cậu không làm phiền họ, đứng lên nhường vị trí tốt nhất cho mọi người.
Mà lúc đi ngang nhóm Alpha có đôi tai xù và cái đuôi to, Tước Thu nhịn không được trộm vuốt mỗi người một cái. Tước Thu mãn nguyện, bước chân cũng thoải mái không ít. Có điều khi cậu ngẩng đầu ở lối rẽ, vẻ mặt thoải mái bỗng cứng đờ, lúng túng ho mấy tiếng.
Trước nay Du Bất Vi luôn xuất quỷ nhập thần, bấy giờ cậu ta không ở trong đám động vật xếp thành hàng mà chạy tới cái xó không ai để ý bên này. Nhìn biểu cảm cười như không cười của cậu ta, rõ ràng đã thấy hết hành động vừa rồi của Tước Thu.
Hơn nữa, còn không định bỏ qua.
Cậu ta ngẩng đầu lên, vuốt tóc, để lộ hai cục lông tơ màu đen tròn vo như hai quả cầu nhỏ bên mai.
“Tiếc thật đấy, tôi là chim cắt, ngoài cánh ra thì trên người chỉ còn mỗi chỗ này là có lông thôi. Nếu sớm biết công chúa thích gen động vật lông xù thì đáng lẽ trước khi sinh ra tôi phải gửi lời đến người cha Omega của mình, để ông ấy đá cha Alpha của tôi đi, tìm một Alpha giống Samoyed để kết hôn sinh con mới chuẩn.”
Nói đoạn, Du Bất Vi dụ dỗ Tước Thu: “Nếu cậu thích cảm giác khi vuốt ve loài chim, tôi còn có thể biến ra cánh nữa.”
Cậu ta đột ngột áp sát lại gần, cười nói: “Nếu như công chúa muốn, tôi có thể làm tất cả ~”
“…” Tước Thu đẩy mạnh cậu ta ra, cuối cùng cũng buông câu chửi tục đầu tiên mình học được sau khi đến thế giới này: “Con chim chết tiệt.”
Sau đó cậu cất bước, chẳng thèm đếm xỉa cậu ta.
Đồng tử Du Bất Vi hơi phình to, không ngờ một người thuần khiết như Tước Thu cũng biết chửi người.
Cậu ta mặt dày mày dạn, lon ton theo sau: “Nếu cậu thích chửi thì tôi cũng có thể thử.”
Tước Thu bị cậu ta quấy rầy phát bực, cậu dừng lại, hít sâu một hơi, nói ra câu rất có tác dụng với Alpha bình thường: “Hình phạt nặng nhất cho tội quấy rầy Omega là tử hình bằng súng. Chắc cậu không muốn đầu mình bị bắn nở hoa đâu nhỉ?”
Nhưng đây là Du Bất Vi, không phải Alpha xem trọng thể diện bình thường.
Đứng trước sự uy hiếp của Tước Thu, cậu ta giơ cao hai tay ra vẻ đầu hàng: “Tôi chỉ đang cầu bạn đời với Omega mà mình yêu thích thôi, rất xin lỗi nếu khiến cậu hiểu nhầm là quấy rối.”
Tước Thu lùi về sau mấy bước, phòng Du Bất Vi như phòng virus chết người: “Cầu bạn đời?”
“Tôi rất mong được kết hôn với công chúa, sau đó sinh ra một nhóc chim cắt đáng yêu. Mặc dù cậu thích những động vật có vú lông xù chứ không thích loài chim đẻ trứng.”
Dáng vẻ cà lơ phất phơ của Du Bất Vi chẳng giống đang nghiêm túc tỏ tình chút nào, so với Morfa cẩn thận, thấp thỏm và nghiêm túc thì khác nhau một trời một vực.
Tước Thu chẳng rõ đối phương có đang tỏ tình thật lòng không nữa, nhưng cho dù là thật hay giả thì cậu đều không mong thái độ của mình sẽ khiến đối phương hiểu lầm, vì thế cậu nghiêm túc nói với Du Bất Vi: “Nếu như đây là một lời nói đùa thì tôi thấy nó không buồn cười chút nào. Nếu cậu đang nói thật lòng thì rất xin lỗi, tôi từ chối.”
Du Bất Vi nhìn chằm chằm cậu, đồng tử màu tím đậm phản xạ lại ánh sáng xinh đẹp dưới ánh đèn như thạch anh màu tím rực rỡ, mang cả nét thần bí.
Khung cảnh lập tức trở nên yên tĩnh, hai người nhìn nhau hồi lâu, Du Bất Vi bật cười, cất giọng thoải mái: “Ôi, tôi bất cẩn đùa quá trớn rồi.”
Cậu ta chắp hai tay ra vẻ lấy lòng, ghé sát gần Tước Thu cất giọng đáng thương: “Xin lỗi công chúa, công chúa tha thứ cho tôi, đừng kéo tôi đi bắn chết.”
“… Đoàng.” Tước Thu giơ tay làm hình khẩu súng, dí sát trán Du Bất Vi, dứt khoát bóp cò súng, biểu cảm lạnh tanh: “Cậu chết rồi.”
Du Bất Vi thuận thế ôm lấy ngực, phối hợp với đầu lưỡi lè ra, đầu nghiêng sang một bên: “A, tôi trúng đạn rồi, tôi chết rồi.”
Cậu ta làm mặt xấu chẳng ngượng ngùng gì khiến Tước Thu trước giờ vô cảm cũng phải bật cười, cậu rụt bàn tay mô phỏng súng về, khẽ đạp cậu ta một cái: “Muốn sinh chim cắt con đến thế thì cậu có thể tự sinh.”
Dứt lời, cậu xoay người bỏ đi.
Du Bất Vi ra vẻ cà nhắc khoa trương, đuổi theo Tước Thu, tủi thân nhỏ giọng: “Vậy thì tôi phải sinh được trước đã.”
Đúng lúc An Úy Nhiên đi ngang qua đây, dặn dò bọn họ rằng tàu sắp chạm đất rồi, lát nữa phải tập hợp ở cabin. Thấy Du Bất Vi đi cà nhắc, anh ta quan tâm hỏi: “Bị thương à?”
Du Bất Vi lập tức dừng ngay dáng vẻ cà lơ phất phơ không đứng đắn ấy lại, đứng nghiêm, nghiêm túc trả lời: “Báo cáo thầy huấn luyện, bị thương nhẹ, không ảnh hưởng thi đấu!”
Nghe vậy, Tước Thu quay đầu nhìn cậu ta một cái, khẽ cau mày.
Du Bất Vi đối diện với tầm mắt của cậu, chẳng chột dạ chút nào.
An Úy Nhiên không phát hiện ra hành động nhỏ của hai người, gật đầu vỗ vai cậu ta: “Cậu cũng là chủ lực trong đội chúng ta, lúc tham gia thi đầu phải cố gắng giành một thứ hạng ổn, sau này sẽ có lợi cho tương lai của cậu.”
Anh ta đi rồi, Tước Thu lạnh lùng nói: “Cậu đúng là nói dối không chớp mắt. Mấy người Figo đều ở trong cabin, bọn họ rất kích động khi có thể đến tinh cầu Capital, sao cậu không tham gia cùng?”
Nói đến chủ đề này, chẳng biết có phải Tước Thu nhìn nhầm hay không, cậu cứ thấy Du Bất Vi có gì đó khác thường. Nhưng khác thường ở đâu thì cậu không nói được.
“Tôi không giống bọn họ, tôi không thích đế quốc, cũng không thích tinh cầu Capital, cho dù sau này tốt nghiệp tôi cũng không lựa chọn gia nhập quân đội.” Du Bất Vi nói, “Cho nên tôi không có tâm trạng kích động như bọn họ thôi.”
Tước Thu không ngờ cậu ta thẳng thắn như vậy, buột miệng hỏi: “Lý do?”
“Phía sau lớp vỏ bọc đẹp đẽ sáng sủa, cất giấu những thứ tối tăm bẩn thỉu.”
Du Bất Vi nhìn Tước Thu: “Công chúa điện hạ, cậu sẽ không cho rằng cả đế quốc đều ngay thẳng, chỉ có tinh cầu Darkness mới xuất hiện tà ác và tội phạm đấy chứ?”
Tất nhiên Tước Thu không ngây thơ như vậy, lúc ở trên tàu Elibiz cậu đã bị coi là hàng hóa, mặc người chọn lựa, khi ấy cậu đã nhận ra bề ngoài đế quốc rực rỡ tươi đẹp nhưng bên trong thì thối nát cùng cực.
Chẳng qua cậu không nghĩ Du Bất Vi lại có thái độ căm hận đế quốc như này.
Tước Thu đang chìm trong dòng suy nghĩ, Du Bất Vi bổ sung thêm: “Không tin thì lát nữa cậu nhìn rồi sẽ biết.”
“Có ý gì?”
Cậu mới hỏi xong thì tàu Treasurer chợt vang lên tiếng cảnh báo máy móc: “Kiểm tra đo lường khoảng cách đến mặt đất chưa tới một nghìn mét, chuẩn bị hạ cánh, vui lòng kiên nhẫn chờ đợi.”
“Tàu đang hạ cánh, vui lòng không di chuyển.”
“Tàu đã tiếp đất an toàn, cảm ơn quý khách đã ngồi tàu Treasurer, chúc quý khách có một chuyến đi vui vẻ.”
“Chúc thầy huấn luyện An Úy Nhiên, thủ lĩnh Tước Thu dẫn dắt đội đại diện cho tinh cầu Treasurer thành công viên mãn trong giải đấu giữa các trường quân, tàu Treasurer sẽ chờ đón mọi người chiến thắng trở về.”
Cả quá trình hạ cánh diễn ra rất ổn định, không hề xóc nảy như đang di chuyển trên mặt phẳng.
Tước Thu nhìn ngoài cửa sổ, địa điểm hạ cánh là một sân bay lơ lửng giữa không trung, xung quanh là những căn nhà cao tầng chọc trời.
Giữa ‘khu rừng sắt thép’ rậm rạp này, con tàu của bọn họ nhỏ bé như một quả xanh giữa rừng mưa nhiệt đới.
Dưới sự dẫn dắt của An Úy Nhiên, bảy tuyển thủ đại diện cho tinh cầu Darkness tham gia giải đấu lần lượt ra khỏi tàu Treasurer. Chào đón bọn họ là một tấm biểu ngữ khổng lồ lơ lửng phía trước: Nhiệt liệt chào mừng các đội đại diện trường quân sự đến với Giải đấu giữa các trường quân sự, chúc tất cả dốc hết sức chiến đấu, tạo nên thành tích mới.
Những con tàu giống tàu của bọn họ không ngừng hạ cánh, đèn tín hiệu sáng lên rồi tắt đi. Các sân bay lơ lửng có to có nhỏ xung quanh chẳng khác gì những chiếc lá đan xen, lan rộng từng vòng ra ngoài, không thấy điểm cuối, trong đó còn xen kẽ các nhân viên lái tàu bay trực ban, thoạt nhìn hỗn loạn nhưng trật tự.
Trường quân sự tinh cầu Darkness cũng biết ‘người đẹp vì lụa’ nên đã thiết kế đồng phục cho đội tham gia thi đấu, không khác nhiều so với đồng phục màu đen mặc trong những dịp trang trọng. Chẳng qua ở vài chỗ điểm nhấn như cổ áo, tay áo có thêu tay màu vàng sáng, cắt may cũng phù hợp với vóc dáng từng người, sau khi mặc lên mọi người đều có cảm giác phấn chấn và giàu sang không ít.
Alpha và Beta, cao ráo, vai rộng eo thon, mặc đồng phục đẹp trai bước xuống khỏi tàu vũ trụ, cảnh tượng không tệ chút nào. Nhưng khiến người ta chú ý nhất vẫn là Omega đi chính giữa, được bọn họ bao vây như sao vây quanh trăng sáng.
Bộ trang phục bó người khiến cậu trông gọn gàng sạch sẽ, đôi chân dài cân xứng, đường thêu màu vàng sáng tôn lên vẻ quý tộc. Đường may phần hông vừa vặn làm nổi bật vòng eo thon của Tước Thu, khiến vòng eo gầy nhưng dẻo dai của cậu nom như nằm gọn trong một vòng tay.
Mặc dù so với những Alpha và Beta cao lớn kia thì Tước Thu có phần nhỏ bé, gương mặt tinh xảo quá đỗi cũng khiến cậu thoạt nhìn rất mỏng manh yếu đuối. Nhưng trên thực tế, bất kể là cảm giác mạnh mẽ bên dưới lớp đồng phục hay đôi mắt vàng kiên định và thuần túy, đều tiết lộ rằng so với cây tơ vàng yếu đuối không có chỗ dựa thì Omega trước mắt giống như một cây hoa hồng mình đầy gai góc, dù đẹp đến mấy cũng không được phép mạo phạm đến cậu.
Thoạt nhìn cậu là bông hoa hồng được chăm sóc tỉ mỉ trong vườn, nhưng thực tế cậu lại sinh trưởng hoang dại không cần ai chăm sóc.
Vẻ đẹp của Tước Thu mang tính công kích cực cao, lóa mắt đến mức người ta không dám nhìn thẳng, màu sắc của thế giới cũng phai nhạt.
Nói đơn giản hơn, cậu rất đẹp nhưng không dễ chọc chút nào.