Omega Hoa Hồng Duy Nhất Của Vũ Trụ

Chương 60: 60: Gã Đồ Tể





[Diễn đàn nội bộ học viện quân sự tinh cầu Treasurer – Tâm sự đời sống.]
[Topic bình chọn: Vote hạng lực chiến nào, hiện tại ai dẫn đầu năm nhất hệ chiến đấu?]
1.

Figo
2.

Du Bất Vi
3.

Tước Thu
[Lầu 1: Trạng thái tinh thần chủ thớt có ổn không mà lập ra cái topic thiểu năng thế này nhỉ? Bộ ngáo đá hay gì mà đi so sánh Omega với hai Alpha cấp A?]
[Lầu 2: Lầu trên có ổn không? Tước Thu chính là top 1 nhóm sinh viên năm nhất đấy, mắc gì không được xếp chung mâm với Figo và Du Bất Vi?]
[Lầu 3: Trạng thái tinh thần cậu mới bất ổn đó lầu 1.

Sau kỳ kiểm tra thực chiến tân binh mấy hôm trước, toàn trường quân sự tinh cầu Darkness này ai mà không biết Tước Thu? Đến cả các cậu cũng không có cửa ngồi chung mâm với cậu ta đâu, đúng không?]
[Lầu 4: Tôi xếp hạng nghiêm túc nhé: Top lực chiến năm nhất hệ chiến đấu là Tước Thu > Du Bất Vi > Figo.

[Lầu 34: Ai đẹp trai thông não hộ tui phát, hệ chiến đấu có drama gì vậy? Sao mới mấy ngày không onl mà từ chém gió nhan sắc của Tước Thu lại chuyển sang chém gió lực chiến của cậu ta rồi?]
[Lầu 35: Chém gió gì ba? Đấy là sự thật mà.

Đừng nói năm nhất, thử nhìn cả trường này coi có mấy ai đánh thắng được Tước Thu? Nói thật thì bảo là chém? Các cậu hài hước vãi.]
[Lầu 36: Thông não cho lầu 34 nè.

Mọi người đều biết bài thi cuối kỳ của hệ chiến đấu chính là đánh giá thực chiến.

Đây cũng được coi là nghệ thuật truyền thống của ngôi trường cùi bắp của chúng ta.

Nhưng đám tân sinh năm nhất này khá xu, mới ra tới biên cảnh đã gặp sóng trùng cánh đen.

Tiểu đội Tước Thu dẫn đầu bị tách khỏi số đông, mọi người đều nghĩ bọn họ lành ít dữ nhiều, thậm chí toi đời rồi.

Nhưng bất ngờ là vào hôm cuối cùng, Tước Thu không chỉ bình an vô sự mà còn dẫn theo toàn bộ tiểu đội xông khỏi vòng vây của trùng tộc, hơn nữa không có bất cứ thiệt hại nào.


Theo tiết lộ của người trong cuộc, thành viên của tiểu đội Tước Thu đều là những Alpha cấp thấp và có thành tích kém nhất trong số các học viên năm nhất.

Như vậy tương đương Tước Thu phải gánh mười cục tạ, gồng mình cân cả team.

Giỏi tới mức này, chẳng lẽ không xứng được tung hô sao?]
[Lầu 36: Túm cái váy lại là, cả cái diễn đàn này chả ai làm được như Tước Thu đâu, nên thôi bớt coi thường người ta chỉ vì người ta là Omega dùm! Với cả hai Alpha kia, kém quá xa cậu ta nữa là đằng khác.

[Lầu 89: Nếu bàn về thực lực thì không nhất thiết phải tâng bốc Tước Thu và hạ thấp hai Alpha còn lại, đúng không? Tôi thừa nhận năng lực dẫn dắt tiểu đội đột phá vòng vây của cậu ta rất mạnh, nhưng Figo và Du Bất Vi cũng đâu kém? Bọn họ cũng là tiểu đội trưởng, cũng trở về từ lần đánh giá thực chiến đó thôi?]
[Lầu 90: Lầu trên thực sự không hiểu hay giả vờ không hiểu vậy? Figo và Du Bất Vi sao có thể so sánh với Tước Thu? Một người dẫn đội để chết mất hai người, một người thì chỉ biết ở yên tại chỗ chờ thầy huấn luyện An đến tiếp ứng, còn Tước Thu gánh cả đám gà mờ giành chiến thắng trong hoàn cảnh cực đoan, so kiểu gì?]

[Lầu 178: Mặc kệ dramu trên diễn đàn, vì dù sao căn cứ theo kết quả thì đội Tước Thu giết được nhiều trùng tộc nhất.

Số lượng mà cá nhân cậu ấy giế/t chết cũng đứng đầu bảng, bỏ xa người thứ hai.

Cậu ấy hoàn toàn xứng đáng là top 1 của năm nhất.]
[Lầu 179: Sợ đám gato ở đây ghê, chấp nhận sự thật mình kém cỏi hơn Omega khó lắm à? =))))))) Thôi tặng thêm bảng thống kê mới vừa công bố nè:))))) Số lượng trùng tộc bị tiêu diệt: Tước Thu: 309.

Figo: 112.

Du Bất Vi: 105.

Trong đó, một nửa số trùng tộc mà Figo và Du Bất Vi giết là sau khi bọn họ tập hợp với sĩ quan huấn luyện chính An Úy Nhiên và giết chúng dưới sự chỉ huy của sĩ quan huấn luyện.

PS: An Úy Nhiên là Alpha cấp S, dày dặn kinh nghiệm chiến đấu.

Đội ngũ do anh ta dẫn dắt chắc chắn là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Mà Tước Thu chỉ là học viên mới, không có bất cứ sự trợ giúp nào của người khác.

Thế ai mới là người mạnh nhất trong ba người, dòm phát biết ngay mà ha?]
[Lầu 180: Nói vậy thì Tước Thu mạnh thật đó.

Một Omega mà có thể giỏi đến mức ấy, quả thật là kỳ tích.


Đừng nói một nơi như tinh cầu Darkness, chỉ e trong toàn bộ vũ trụ này cũng không có Omega hệ chiến đấu thứ hai như thế đâu nhỉ?]
……
[Lầu 301: Giỏi vãi, giỏi thật đấy.

Những học viên khác thì đi thi, còn Tước Thu đi gom hàng sỉ đúng không? Gi/ết chết 309 con, tôi cày game còn chưa được tới mức ấy!]
[Lầu 303: Tôi vote Tước Thu, nhân tiện đọc kết quả vote cho lầu trên xem nhé: Tước Thu xếp top 1 với 76%, Figo 14%, Du Bất Vi 10%.]
[Lầu 303: Kinh vãi, Tước Thu trực tiếp đăng quang luôn sao?]

[Lầu 567: Vẫn câu nói cũ, công chúa mãi là công chúa.

Danh hiệu công chúa của hệ chiến đấu không phải chỉ gọi cho vui.

Chẳng lẽ mọi người nghĩ chúng tôi gọi cậu ấy là công chúa, vì cậu ấy cần dựa dẫm vào sự bảo vệ của người khác ư? Thôi =)))))) Các cậu còn chưa nhận ra công chúa của chúng tôi là toàn năng à?]
[Lầu 568: Ước có đồng đội như công chúa trong kỳ thi thực chiến! Không những được công chúa gánh team, mà còn được tiếp xúc gần với công chúa nữa.

Đây chính là ân huệ được ban cho người trần mắt thịt chúng ta đóoooo.]
Và theo một cách lạ lùng nào đó, trong trường quân sự tinh cầu Darkness bắt đầu lưu truyền một câu nói: “Chỉ cần khấn Tước Thu, chắc chắn bài thi cuối kỳ của cậu sẽ đạt điểm xuất sắc”.

Mỗi lần Tước Thu bước ra khỏi ký túc xá, luôn sẽ có người nhìn cậu đắm đuối bằng đôi mắt thành kính khó hiểu.
Hơn nữa trên bãi cỏ đối diện với ban công ký túc xá có một viên đá cảnh dài chừng năm mét, nhờ vào lợi thế về vị trí mà nó được sử dụng làm nơi để cung phụng “hương khói” cho Tước Thu.

Trên mặt đá bày kín dịch dinh dưỡng, thậm chí có người xa xỉ hơn, đặt cả thuốc xoa dịu ở đây.

Nói theo cách hoa mỹ, hễ cầu khấn công chúa thành tâm thành ý thì công chúa sẽ phù hộ cho mình thi cử thuận lợi.
Thế nên mỗi lúc Tước Thu xuống lầu đều sẽ thấy đống dịch dinh dưỡng xếp lộn xộn trên hòn đá cảnh.

Lẽ đương nhiên, cuối cùng chúng đều chui vào bụng của hoa hồng nhỏ.
Sau khi kết thúc lần đánh giá thực chiến, chẳng mấy chốc bọn họ sẽ nghênh đón giải thi đấu giữa các trường quân sự.

Là sĩ quan huấn luyện chính của năm nhất hệ chiến đấu, An Úy Nhiên đương nhiên muốn cho học trò của mình tham gia nhiều hơn.
“Một tháng nữa sẽ diễn ra giải thi đấu giữa các trường quân sự của đế quốc.


Nhà trường dành ba suất tham dự cho học viên năm nhất.

Tôi đã làm một tờ gấp tuyên truyền để giới thiệu chi tiết về cuộc thi và cách thức báo danh.

Lát nữa Crew hãy đi phát cho tất cả mọi người, ai hứng thú thì có thể tìm hiểu thêm.”
Nói xong, An Úy Nhiên ra hiệu cho Alpha sói đen ngồi gần nhất đứng lên đi phát tờ gấp tuyên truyền cho mọi người, sau đó liếc mắt nhìn Tước Thu và cất bước ra khỏi phòng học.
“Tước Thu, cậu đi theo tôi.”
Trong tình huống này, việc gọi riêng Tước Thu dường như đã có ý nghĩa mặc định là Tước Thu sẽ nhận được một vị trí quý báu mà không cần tốn nhiều công sức.
Dưới ánh mắt đầy hâm mộ của mọi người, Tước Thu đứng lên và theo An Úy Nhiên đến văn phòng.
Alpha sói đen được An Úy Nhiên điểm danh thì phát tờ gấp cho mọi người theo thứ tự từ góc trái trên cùng xuống dưới.

Nhưng khi phát đến bên cạnh Figo, cậu ta cười lạnh, cố ý bỏ qua Figo mà phát cho người bên dưới.
Figo ngồi thẳng người, gọi Crew lại: “Tôi cần một tờ gấp tuyên truyền.”
Crew dừng bước, quay đầu cười đầy khinh bỉ nói: “Loại hung thủ giết người như cậu cũng xứng tham gia giải thi đấu trường quân sự à? Không sợ những học viên ở tinh cầu khác biết cậu là một gã đồ tể dám ra tay giết cả người đồng đội ở chung sớm tối với mình sao?”
Lại lần nữa nghe được từ “đồ tể” quen thuộc, Figo bỗng chốc thấy hoảng hốt.
Những gì mà bản thân cậu ta từng lên án An Úy Nhiên, giờ lại trở thành điều mà người khác dùng để lên án chính mình.
Cậu ta chậm rãi siết chặt nắm tay, mặc cho móng tay đâm vào trong lòng bàn tay.
Thấy vậy, Crew lại khích bác cậu ta: “Sao hả, cảm thấy lời tôi nói là sai sao? Oan ức lắm sao?”
Cậu ta lạnh lùng nói: “Taffy đáng thương và Hoắc Đỉnh còn oan ức hơn mà? Nếu còn sống thì hôm nay bọn họ cũng sẽ được phát một tờ gấp tuyên truyền này đấy.”
Figo gồng hết sức lực để kiềm chế bản thân, không ngừng tự nhủ với bản thân đừng quan tâm đến những lời chỉ trích đó của đối phương.
Cậu ta không sai.
Không sai.
“Nếu việc chỉ trích tôi là đồ tể có thể khiến trong lòng cậu thoải mái hơn phần nào, vậy thì tùy cậu muốn nói gì cũng được.”
Crew cảm thấy vô vị, hừ lạnh rồi xoay người đi phát tờ gấp tuyên truyền cho những người khác.
Figo thầm nghĩ, không có cũng không sao, lát nữa xem nhờ của người khác là được rồi.
Nghĩ vậy, cậu ta quay đầu: “Cậu có thể cho tôi…”
Nhưng còn chưa nói xong, người ngồi bàn sau đã lặng lẽ cầm tờ gấp tuyên truyền lên rồi đi mất.
Figo ngẩng đầu nhìn những người khác, tầm mắt cậu ta lia đến chỗ nào, các Alpha đồng loạt tránh khỏi chỗ đó.
Tuy không lên tiếng châm chọc giống như Crew, nhưng hành động tránh cậu ta như tránh hủi này còn tàn nhẫn hơn sự châm chọc của Crew nhiều.
Figo sững người giây lát, trong mắt ẩn chứa chút buồn bã.
Cậu ta hiểu được cách nhìn của mọi người đối với mình, chỉ cố nặn ra nụ cười và tự an ủi bản thân một cách lạc quan: Không sao, lát nữa xem nhờ của Đường Bất Điền và Hứa Phong cũng được.
Crew thấy vậy thì cười vui sướng trên nỗi đau của người khác.
Hứa Phong và Đường Bất Điền ngồi ở vị trí khá xa.

Chứng kiến cảnh này, hai người lập tức đi tới nói với Figo: “Cậu cứ mặc kệ bọn họ, chúng tôi cũng có.”
Nói xong đưa tờ gấp tuyên truyền cho Figo, nhưng bị Crew ra tay hất văng đi.
Figo thoáng khựng, rồi coi như không có chuyện gì mà ngồi xổm xuống muốn nhặt tờ giấy lên.
“Tôi nói rồi, cậu không xứng đáng được tham gia giải thi đấu trường quân sự.” Crew giơ chân giẫm mạnh lên tờ gấp tuyên truyền mỏng manh.

Thấy vẫn chưa đủ, cậu ta còn day đi day lại đến lúc trang giấy vốn sạch sẽ che kín bởi những dấu chân, bị nghiền đến nỗi bề mặt nhăn nhúm hết cả, cậu ta mới rủ lòng từ bi mà nhấc chân lên.
Crew hả hê, nhìn Figo từ trên cao và nói: “Bây giờ cậu có thể nhặt rồi đấy, tôi cho phép.”
Đường Bất Điền nóng máu, muốn xông lên nói cho ra lẽ nhưng bị Figo cản.
“Cậu ta hiếp người quá đáng!” Đường Bất Điền giận đến đôi tai gấu vẫy loạn xạ.
“Cứ để cậu ta muốn làm gì thì làm đi.” Figo cụp mắt xuống, giơ tay nhặt tờ giấy tuyên truyền bị giẫm nát lên.
Chẳng biết những lời nói vừa rồi đã chọc giận gì đến Crew.

Cậu ta chỉ tay vào mũi Figo, đồng thời châm chọc Đường Bất Điền và Hứa Phong: “Các cậu đúng là anh em tốt nha.

Đáng tiếc, dù các cậu đối xử tốt với cậu ta đi chăng nữa, thì đến lúc ấy cậu ta cũng sẽ giết các cậu thôi!”
Đường Bất Điền và Hứa Phong đồng thời phản bác: “Bớt xàm ngôn đi, Figo là người như thế nào, chúng tôi biết rõ hơn cậu!”
“Ha ha, biết rõ? Thật sao?” Crew không giận mà còn cười, nhếch mép mỉa mai: “Cả trường quân đội tinh cầu Darkness này, có ai mà không biết nhân vật tiếng tăm lừng lẫy như Figo chứ.”
Cậu ta kích động đám học viên: “Ngay trong buổi học đầu tiên, Figo đã mất khống chế và tấn công thầy huấn luyện chính, lại còn suýt chút nữa làm bị thương Omega vô tội; trong lần đánh giá thực chiến cuối kỳ, cậu ta lại tự tay giế/t chết đồng đội của mình.

Hết chuyện này đến chuyện kia, có chuyện nào là tôi đổ oan cho cậu không?”
Tuy những học viên đứng xem không trực tiếp lên tiếng ủng hộ Crew, nhưng kết hợp với hành vi bài xích Figo của bọn họ lúc nãy và thái độ im lặng lúc này, thực hiển nhiên là bọn họ cũng ủng hộ Crew.
Thấy mọi người đều đồng ý với quan điểm của mình, Crew càng thêm đắc ý.

Cậu ta châm chọc Đường Bất Điền và Hứa Phong: “Bây giờ hai người các cậu bảo vệ cậu ta, chưa biết chừng một ngày nào đó cậu ta sẽ ra tay với các cậu.

Dù sao thì đã có vết xe đổ trước đó rồi, phải cẩn thận, cẩn thận và cẩn thận hơn nữa nha~”
Figo nắm chặt tờ gấp tuyên truyền, nhẫn nhịn đến mức những đường gân xanh nổi trên mu bàn tay, tờ giấy bị cuộn lại thành những nếp gấp rất sâu.

Nhưng cuối cùng, cậu ta vẫn lựa chọn né tránh xung đột.
Cậu ta ngẩng đầu nhìn Crew, kìm nén cơn phẫn nộ đến cực hạn, xong cuối cùng lại có vẻ bình tĩnh hơn bất cứ lúc nào.
“Cậu căm ghét tôi không đủ quả quyết, hại chết Taffy, lại nhẫn tâm giế/t chết Hoắc Đỉnh.

Đúng thế, tôi đã làm những việc đó, không thể chối cãi.

Nhưng mà, tôi nhấn mạnh một lần nữa, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc làm tổn thương Tước Thu, càng không làm tổn thương bạn bè của tôi.”
Nói xong thì quay gót ra khỏi phòng học một mình.
Crew thấy Figo không mất kiểm soát thì bực bội đấm mạnh xuống bàn: Chết tiệt, sao lại không chọc giận được cậu ta!
Đường Bất Điền rất lo cho Figo, muốn đuổi theo xem thế nào nhưng bị Hứa Phong kéo lại.
“Bây giờ cậu ấy cần được yên tĩnh một mình, chúng ta đừng đi quấy rầy cậu ấy.”
Tuy biết Hứa Phong nói có lý, nhưng Đường Bất Điền vẫn hết sức khó chịu.
Quay về chỗ ngồi, lúc Đường Bất Điền đi ngang qua Crew thì mỉm cười kỳ lạ với đối phương, nhân lúc Crew không phòng bị, cậu ta vung nắm đấm đánh thẳng vào hốc mắt Crew.
“** má mày!”.