Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo

Chương 71: Thượng tướng và hoàng thất




Edit: nynuvola

Ngày hôm sau, thấy tất cả các phương tiện truyền thông chính thống cũng như diễn đàn trên Tinh Võng đồng loạt...... Bùng nổ.

Viên Hàm, thư ký của Đại hoàng tử Chu Minh Vũ —— Khởi tố cấp trên của mình ra tòa.

Nội dung của đơn tố cáo cũng hết sức rúng động, khiến hết thảy mọi người đều mở rộng tầm mắt.

Theo đó Viên Hàm chính thức kiện Đại hoàng tử Chu Minh Vũ hành hung, ngược đãi, xâm phạm và lạm dụng tìиɦ ɖu͙ƈ mình trong một thời gian dài, hơn nữa còn cưỡng ép đánh dấu tạm thời không biết bao nhiêu lần, nếu không phải Viên Hàm thà chết chứ không chịu khuất phục, có lẽ đã bị gã ta đánh dấu vĩnh viễn.

Với thân phận của Chu Minh Vũ, chỉ mỗi dùng quy tắc ngầm với cấp dưới cũng làm người khác rơi cả tròng, huống hồ là ngược đãi và lạm dụng tìиɦ ɖu͙ƈ.

Như những gì Viên Hàm kể thì ngày hôm qua Chu Minh Vũ sau khi trở về đã tiến hành xúc phạm và bạo lực tìиɦ ɖu͙ƈ vô nhân đạo, so với trước kia nặng nề hơn rất nhiều, hắn không thể chịu được nữa, vì vậy quyết định lộ mặt đối chọi với Chu Minh Vũ.

Viên Hàm đã đi thẳng đến bệnh viện chiết xuất chất lỏng để xét nghiệm, cũng hé lộ những vết thương cũ trên cơ thể.

Kết quả kiểm tra quả thật cho ra kết quả là Chu Minh Vũ, mà hình ảnh thương tích càng gây sợ hãi với những vết thương mới còn tím bầm và chảy máu, xa hơn nữa là vết sẹo mờ.

Lúc Lạc Nhiễm đọc được tin tức đó, cảm giác sững sờ bao trùm.

Người khác sẽ không thể liên tưởng đến khả năng này, nhưng y từng được Chu Minh Vũ thổ lộ, còn biết ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì.

Lucas vừa có một giấc ngủ ngon, cùng Lạc Nhiễm ngồi trên giường chia sẻ công văn, hắn cũng nhìn thấy tin tức.

"Ngựa giống." Lucas khá cáu giận: "Đường đường là một hoàng tử mà lại có thể ti tiện như thế, phải yếu đuối vô năng cỡ nào mới đi bắt nạt Omega, đáng phỉ nhổ."

Cả Lạc Nhiễm và hắn đều không cho rằng chuyện này là vu oan giá họa,.

Đến tận bây giờ, bọn họ vẫn chưa nắm được chứng cứ sắt đá nào về sự cấu kết giữa Đại hoàng tử và tinh khấu, nhưng thực tế thì trong lòng tự có phán đoán, chuyện của Viên Hàm không ngoại lệ.

"Bộ phận quan hệ công chúng và Đại hoàng tử đang cố ém sự việc xuống để ngăn cản vụ án được xác lập." Lạc Nhiễm thở dài: "Còn có tin nói rằng Viên Hàm đã từ chức và đến khoa tâm thần bệnh viện điều dưỡng."

Sự cưỡng bức cũng như lạm dụng từ Alpha chắc chắn sẽ gây ra những tổn thương về mặt tinh thần cho Omega, chưa kể ký hiệu đánh dấu tạm thời mang tính ép buộc.

Kết quả không lâu sau, lại có thêm một tin nóng khác.

"Lộc Bắc cũng từ chức." Lạc Nhiễm nhíu mày, "Không nói rõ lý do."

Có điều tuy không công khai lý do, nhưng mọi người đều có thể đoán được.

Nếu lời Viên Hàm nói là sự thật, Lộc Bắc nhất định sẽ từ chức.

Viên Hàm là thư ký trưởng của Đại hoàng tử, Lộc Bắc là người đại diện phát ngôn của hoàng thất, công việc hằng ngày của hai người có rất nhiều qua lại, hơn nữa đều là Omega, tự nhiên trở thành bạn tốt.

Lộc Bắc hoặc tiếp tục duy trì tình bạn này, hoặc tiếp tục công việc, giúp hoàng gia và Đại hoàng tử áp chế dư luận kiện cáo.

Sự thật chứng minh, cậu ta đã đưa ra lựa chọn.

Nghị luận trên Tinh Võng vô cùng sôi nổi.

[XXX: Trời mẹ...... Không ngờ Đại hoàng tử là dạng người như vậy á, quá thất vọng quá ghê tởm......!]

[XXX: Chỉ vì người ta là Omega mà có thể tùy ý bị bắt nạt hả? Ỷ hoàng gia nên có thể muốn làm gì thì làm?! Chẳng phải luật lệ trên Trên Tinh Võng nhắm vào Omega nhưng không có chút hiệu quả nào với hoàng thất à? Còn muốn kìm nén dư luận cơ đấy? Tao nhổ vào! Chúng ta không nên có một người lãnh đạo như vậy, chủ nhân của Đế Quốc càng không cần! Ngay cả việc tôn trọng người khác mà cũng không làm được, liệu sẽ vì nhân dân mà suy nghĩ sao?]

[XXX: Gia nhập #Đề tài tố tụng của Viên Hàm, cùng nhau bảo vê quyền lợi của Omega! Đanh thép như này chả nhẽ còn chưa đủ? Báo cáo của bệnh viện, lịch sử thuê phòng, thậm chí cả video giám sát cũng có, Viên Hàm không màng danh dự dũng cảm đứng ra, việc chúng ta có thể làm là không cho phép chuyện lớn này biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có mà thôi!]

[XXX: Lộc tiên sinh thật khiến người ta phải kính phục! Vì nguyên tắc và bạn bè mà trực tiếp từ bỏ vị trí công tác cũng như tiền lương hậu hĩnh như vậy! Ủng hộ!]

[XXX: Lộc tiên sinh ngay cả chức vụ cũng bỏ luôn rồi, này chưa đủ thuyết phục tất cả à?]

[XXX: Không phải chứ...... Những người lòng đầy phẫn nộ này giả bộ theo chủ nghĩa nhân quyền cho Omega bình thường hả? Nếu đổi thành Alpha liệu có kích động đến thế không?]

[XXX: Đại hoàng tử nhìn qua không giống như người sẽ làm ra chuyện đó, trước giờ cũng đã đóng góp khá nhiều, không nên vì mấy cái chứng cứ chưa đủ rõ ràng hay vu cáo kia mà kết luận, phủ nhận những gì người ta làm được trong quá khứ!]

[XXX: Chuyện này...... Quốc vương lớn tuổi và ốm đau hơn một năm nay, trong khi hoàng thất đâu chỉ có một vị hoàng tử? Tôi nói vậy mọi người hiểu không? Lỡ như bị người khác hãm hại thì sao?]

Góc nhìn của dân chúng chia làm hai phe, mỗi phe tự có nhận định riêng mình.

Nhưng dù thế nào, hình tượng của Đại hoàng tử rốt cuộc đã xuất hiện vết nứt.

Có lẽ gã cũng không ngờ rằng, hình tượng bản thân duy trì trước mặt công chúng lâu như vậy, cuối cùng lại bị Viên Hàm – một thường dân vốn phải nằm dưới thân gã chịu vũ nhục đạp đổ.

"Sao thế?" Lucas nắn bóp má Lạc Nhiễm: "Chuyện này không liên quan đến em."

Hắn nhận thấy cảm xúc của Lạc Nhiễm dường như đi xuống.

"Thượng tướng." Lạc Nhiễm thoáng ngập ngừng, hạ giọng: "Em thấy có lẽ......"

"Cái gì?"

"Không có gì." Lạc Nhiễm nghĩ thôi vẫn đừng nên cho Lucas biết, nếu không hắn nhất định nổi cơn thịnh nộ, bèn lảng sang chuyện khác: "Viên Hàm kiện cáo đúng lúc này, vừa hay chúng ta có thể khai thác lỗ hổng, nhân cơ hội điều tra rõ tài khoản của Đại hoàng tử."

"Lạc Nhiễm." Lucas lạnh lùng cắt ngang: "Không được đổi đề tài."

"......"

"Thượng tướng, em......"

"Nói đi!" Lucas sắc bén uy hiếp: "Nói cho tôi nghe."

"......" Lạc Nhiễm có chút khó xử: "Thật sự không có gì cả."

Lucas dừng một chút, quyết định thay đổi chiến thuật.

Căn cứ vào khả năng phân tích và quan sát nhạy bén tình hình chiến trận của hắn, Lạc Nhiễm nhà mình ăn mềm không ăn cứng.

"Trước kia em không xem tôi là bạn trai của em, giờ tôi đảm đương vị trí này chính thức rồi, em mắc gì còn không chịu nói với tôi?" Lucas hơi mím môi, chép miệng nói: "Em như này là không coi tôi là bạn trai của em phải không?"

"......"

"Ồ." Hắn chuyển sang cười nhạt: "Chuyện gì cũng giấu giếm tôi, chính là cảm thấy tôi không đáng tin, không đáng để em ỷ lại vào tôi."

Lạc Nhiễm ngẫm nghĩ, hắn nói có vẻ...... Cũng đúng?

Nếu là người yêu, hẳn nên giúp đỡ lẫn nhau, y có thể cố gắng học cách chấp nhận sự giúp đỡ từ Lucas.

Lạc Nhiễm hạ thấp giọng kể lại: "Đại hoàng tử...... Ngày hôm qua tỏ tình với em."

"......?"

"Trước đây anh ta từng biểu đạt ý tốt với em, nhưng em không nghĩ nhiều. Ngày hôm qua tỏ tình xong em cũng từ chối, chỉ cảm thấy đây là chuyện nhỏ. Nhưng Viên Hàm...... Anh biết đấy, dáng vẻ của em và Viên Hàm rất giống nhau."

"...... Ditconmeno." Sắc mặt Lucas lập tức tối sầm.

Điều không thể tưởng tượng được, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy kinh tởm.

"...... Thằng súc vật!" Lucas đập bùm xuống giường, đứng dậy hét: "Tôi đi tìm nó!"

"Thượng tướng......!"

Lạc Nhiễm hoảng sợ, vội vàng đè người lại.

"Em không cảm thấy buồn nôn sao?!" Lucas quát khẽ: "Không tìm thằng đấy giảng đạo, chẳng lẽ cứ thế mà cho qua? Em thấy chưa đủ quá đáng à?!"

"Không phải...... Thượng tướng anh mà đi chẳng phải là gián tiếp thừa nhận sao?" Lạc Nhiễm nhíu mày: "Huống hồ chuyện ấy cũng không chắc."

"......"

Lucas lần nữa ngồi quay về, vẻ mặt hung hăng như muốn ăn thịt người.

"Tại sao không nói sớm cho tôi biết?!" Lucas trừng mắt, siết chặt tay áo của y: "Lần sau nếu có chuyện gì, em tiếp tục nói dối tôi, xem tôi dạy dỗ em thế nào."

"Vâng." Lạc Nhiễm rũ mắt cười.

Hiện tại hắn đang ngồi, y thì đứng đối diện.

Lucas chụp được cổ áo của Lạc Nhiễm kéo xuống, y liền vươn tay giữ cà vạt của hắn túm lên.

"Anh lại muốn đánh em một trận hả?"

"Tôi giờ đã có cách đánh người mới." Lucas nhướn mày, theo phương hướng này hắn có thể kéo y đến phạm vi của mình, có chút thô lỗ hôn lên môi Lạc Nhiễm.

Lạc Nhiễm khép hờ mắt, cùng hắn trao đổi hơi thở và tin tức tố.

Lucas giữ gáy y cười nói: "Ngoại trừ chiêu này tôi vẫn còn cách khác, chuyên dùng để 'đánh' em."

"......" Lỗ tai Lạc Nhiễm ửng đỏ, đánh trống lảng: "Thượng tướng, em còn công văn cần xem."

Việc kia cứ như vậy mà cho qua.

Có điều Lucas đã ghi tạc đáy lòng, không thể xóa nhòa.

Đến chiều, thư ký của Nhị hoàng tử liên lạc với Lạc Nhiễm, truyền lời Nhị hoàng tử muốn thương lượng một ít "Chuyện công việc" với y.

Lạc Nhiễm nghĩ nghĩ, quyết định cùng Lucas dọn từ chiến hạm về công ty.

Tình huống bây giờ của hắn đã tạm ổn định, kỳ mẫn vừa qua, mặc dù tinh thần phát sinh vấn đề nhưng chí ít thì có thể khống chế được.

Tuy rằng trên chiến hạm có không gian riêng tư và thiết bị đầy đủ nhưng bắt đầu từ sự kiện thành TE nổ đến nay, Lucas chưa lộ diện, dễ khiến dân tình lo lắng.

Thời điểm này hắn đã có thể ứng phó với bên ngoài cũng như kiểm soát tin tức tố của bản thân với những Alpha khác, do đó hai người dự định quay về.

......

—— Đọc truyện trên wpad @nynuvola và wordpress chính chủ ——

Phi cơ đáp đất, sau khi Lạc Nhiễm và hắn tiến vào công ty, dọc đường đi tầm mắt mọi người đặt trên người hắn rất nhiều, thấy Lucas không có dấu hiệu gì khác thường đều thở phào nhẹ nhõm.

Tin đồn thất thiệt xem như tạm thời được loại bỏ.

Lạc Nhiễm ôm một xấp công văn, thấy mọi người đều đang nhìn họ, nhanh chóng lấy lại nụ cười. Hai người bước vào thang máy, đang là giờ làm việc nên thang máy có hơi chật trội.

Lucas theo bản năng vòng tay qua eo Lạc Nhiễm, kéo y vào trong lồng ngực che chở.

Bốn mặt của thang máy đều là gương, mà nhân viên công ty cũng không phải mù, chao đảo hít một ngụm khí lạnh.

Lạc Nhiễm: "......"

Vẻ tươi cười trên mặt y bỗng trở nên cứng ngắc.

Y xém chút nữa đã quên, mối quan hệ giữa y và Lucas hiện tại......

Không giống nhau.

Cả hai từng ở trong không gian kín trước đây, hoặc là ở Lạc Băng.

Nhưng khi đã thoải mái bên cạnh nhau, lúc này trở lại công ty dẫn đến......

Cảm thấy khá ngại ngùng và không được tự nhiên.

Nhưng đồng thời cũng nảy sinh loại cảm xúc mới mẻ khác.

Lucas bây giờ là...... Bạn trai của y đó nha.

Lạc Nhiễm cong môi, tùy ý để Lucas ôm lấy.

Lucas cúi đầu hỏi: "Em cười cái gì?"

"Không có gì."

"Chắc chắn là có." Ánh mắt hắn hàm chứa ý tứ cảnh cáo: "Rốt cuộc là làm sao?"

Lạc Nhiễm cười khẽ, không trả lời.

Bong bóng màu hường của hai người lan tràn trong không khí, khiến người xung quanh dính đạn sắp ngất đến nơi.

Vừa rời khỏi thang máy, mọi người đều không hẹn mà gặp lôi di động ra.

—— Tết! Đến! Rồi!

Lạc Nhiễm sau khi lên lầu, bị chục người xúm lại vây quanh.

"Lạc thư ký......!!"

"Ngao ngao Lạc thư ký về rồi!"

"Hu hu chúng tôi muốn xử anh......"

"Thượng tướng cũng thật là......! Hai người không ở đây, chúng tôi thấy lạ lẫm lắm!"

Trở lại môi trường văn phòng như xưa, Lạc Nhiễm cũng rất vui khi thấy những khuôn mặt kèm theo giọng nói thân quen, y vui vẻ nói: "Ừm, dạo trước cục quân sự bận quá, tôi chỉ có thể ở lại đó với Thượng tướng."

Y chợt phát hiện một chuyện.

Lạc Nhiễm cảm giác...... Dường như tầng lầu này của công ty hay văn phòng của Lucas đều mang đến cảm giác quá quen thuộc cho y, quen thuộc đến mức coi nó như ngôi nhà khác của mình.

Trong khoảng thời gian vừa qua, y vậy mà không hề nhớ nhung gì chung cư nhỏ của mình, rõ ràng nơi đó mới là ngôi nhà tự tay dành dụm tiền mua, nhưng Lạc Nhiễm chỉ muốn dọn dẹp nó cho tốt, quét tước sạch sẽ, mang đến cho y cảm giác an toàn. Thói quen là một chuyện, nhưng không có quá nhiều nhớ nhung hay quyến luyến.

Thứ mà y nhớ chính là khung cửa sổ văn phòng phủ đầy hoa tử đằng, cũng là nơi mà y thường xuyên ngủ lại qua đêm trong quá khứ.

Lạc Nhiễm mỉm cười, ngồi xuống chỗ của mình, mở công văn xem.

Y nhận được không ít tin nhắn và yêu cầu cuộc gọi, ngay sau đó là Vương Tử Đồng gọi điện đến.

Trước đó Lạc Nhiễm chuyên tâm chăm sóc Lucas cho nên không liên lạc với bên ngoài, chỉ đúng giờ báo cho gia đình biết tin bình an.

Nghĩ tới việc Vương Tử Đồng và Lạc Thành cũng thấy tin tức, chắc là rất lo lắng cho y.

"Nhiễm Nhiễm." Giọng nói của Vương Tử Đồng có chút nôn nóng, "Con đang ở đâu? Không có chuyện gì chứ? Cha mẹ nghe nói......"

"Không sao ạ." Lạc Nhiễm trấn an: "Tất cả đều ổn, cuối tuần này con sẽ về nhà ăn cơm."

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt rồi...... Còn Thượng tướng......?"

"Thượng tướng cũng không sao, lời đồn cả thôi mẹ."

Hàn huyên với Vương Tử Đồng mấy câu, lúc y cắt đứt cuộc gọi vẫn hơi thất thần.

Chưa nói chuyện kia với người trong nhà.

Vương Tử Đồng và Lạc Thành hình như...... Không mấy tán thành việc y và Lucas ở bên nhau thì phải?

Suy cho cùng, cha mẹ y không dùng sự kính dành cho anh hùng như người dân Đế Quốc để đối mặt với Lucas, họ chỉ coi hắn như một đối tượng vì mối quan hệ đặc biệt với Lạc Nhiễm.

Y gãi mũi.

Nhất là Lạc Thành, ông là một thầy giáo, trước kia mỗi ngày đều cẩn thận dạy dỗ y không được phép yêu sớm, đến giờ họ vẫn có chút...... thành kiến với Lucas.

Mà đối tượng xem mắt họ chọn từ trước tới nay vẫn luôn thành thật nghiêm túc, làm bàn giấy, lịch sự nhãn nhặn, thoạt nhìn sẽ là kiểu người biết lắng nghe bạn đời.

Lucas trông có vẻ......

Lạc Nhiễm hơi chán nản.

Y liệu có nên từ từ giảng giải cho cha mẹ nghe, sau đó dẫn Lucas về nhà ăn một bữa cơm?

Lạc Nhiễm có lòng tin, tuy rằng Lucas tựa hồ giống một người rất khó ở chung, nhưng chỉ cần hiểu rõ hắn hơn thì nhất định sẽ thích hắn.

Chốc lát sau Nhị hoàng tử tới.

Anh ta đi thẳng vào vấn đề, nói mình đang điều tra dự án xây dựng của Đại hoàng tử ở Apollo, muốn trao đổi thông tin với họ.

Nhị hoàng tử là người của hoàng thất, có quyền điều động dữ liệu từ trung tâm, kết hợp với những số liệu vụn vặt mà Lạc Nhiễm thu được, cuối cùng cũng tìm ra một ít phương pháp.

Vì vậy cùng ngày, sau khi Viên Hàm gửi đơn kiện lên tòa án, Đại hoàng tử Chu Minh Vũ tiếp tục bị tố cáo ra tòa.

—— Mà lần này đến từ quân bộ, Lucas trực tiếp tố Đại hoàng tử tội danh biển thủ công quỹ, tham ô hối lộ.

Lucas đệ trình một phần chứng cứ, Đại hoàng tử vốn đang cố gắng trấn áp dư luận xuống, nhưng hiện tại hoàn toàn không thể áp chế nổi nữa. Lucas không phải một thường dân bình thường lấy trứng chọi đá giống Viên Hàm, hắn là người được nhân dân tín niệm.

Sau những lời buộc tội từ hai bên, cuối cùng vụ việc —— chính thức bị lập án.