Edit: Sara
Vài ngày sau, Diệp Quân nhận được thông báo của trường rằng kết quả kiểm tra đã có rồi. Diệp Quân quay về trường, Xia Kelin đưa phiếu điểm cho hắn rồi cao hứng nói, “Diệp Quân, tất cả các khóa học của ngươi đều vượt qua kiểm tra, ngươi làm rất tuyệt.”
Diệp Quân cảm ơn Xia Kelin lão sư rồi trở lại lớp học, Garnier vui vẻ chào hỏi hắn. Garnier cũng thông qua kiểm tra chương trình cơ bản, hai người tán gẫu một lúc sau đó Quang Não Diệp Quân nhận được một tin nhắn từ thầy Reed, “Đến phòng làm việc của ta.”
Diệp Quân lập tức từ biệt Garnier, đi tìm thầy Reed.
“Điểm số của ngươi ta đã xem qua rồi, toàn bộ chương trình nâng cao đều đạt loại A”, thầy Reed mặt lúc nào cũng nghiêm túc bây giờ lại nở nụ cười, “Ta không nhìn nhầm ngươi, ngươi rất xuất sắc.”
“Cám ơn thầy Reed, nếu không có ngài chỉ đạo, em rất khó đạt được thành tích như bây giờ”, trong lòng Diệp Quân vô cùng cảm kích thầy Reed, chương trình nâng cao rất khó hiểu, nếu không có thầy Reed luôn luôn giải đáp thắc mắc, không ngừng thông não cho hắn thì sẽ rất khó khăn cho việc làm chủ chương trình này trong thời gian ngắn.
Thầy Reed khoát khoát tay, “Không, đó là thành quả nỗ lực của chính ngươi.”
Ông lấy từ trong ngăn kéo một phong thư rồi đưa cho Diệp Quân, “Giáo sư Bernard của ủy ban tuyển sinh đại học Sfield là sư huynh đồng môn* của ta, ta nghĩ phong thư đề cử này sẽ giúp gì đó cho ngươi. Đương nhiên cho dù không có thư đề cử thì cũng không có vấn đề gì vì tiêu chí lựa chọn hàng đầu của đại học Sfield là những người nên có phẩm chất cá nhân độc đáo ưu tú (?), và ngươi hoàn toàn đạt tiêu chuẩn này.
*Anh trai học cùng một thầy.
“Em cảm ơn thầy Reed”, Diệp Quân trịnh trọng nhận lấy thư đề cử từ tay thầy Reed, trong lòng cảm động vô cùng.
Diệp Quân từng cẩn thận tìm hiểu trường Sfield rồi, nếu hắn nhớ không nhầm thì giáo sư Bernard là phó hiệu trưởng đại học Sfield, là một học giả đức cao vọng trọng, có thanh danh rất cao trong giới giáo dục ở Thủ Đô tinh.
Mặc dù thầy Reed thường xuyên yêu cầu nghiêm khắc với mình nhưng thật ra ông là một thầy giáo tốt và vô cùng bảo vệ học sinh.
Reed lão sư khoát tay, ý bảo hắn không cần cảm ơn, “Trở về thì hảo hảo chuẩn bị tài liệu nhập học, sau này nếu rảnh thì quay về thăm St.Fies nhé.”
Diệp Quân gật gật đầu, cất kỹ thư đề cử, trịnh trọng chào Reed lão sư sau đó rời khỏi văn phòng.
***
Diệp Quân khi về đến nhà thì thấy sĩ quan phụ tá Norman đang bước xuống từ lầu hai, hiển nhiên anh mới đi ra từ văn phòng Rafael. Norman lập tức chào hắn theo nghi thức quân đội ngay trên đường sau đó Diệp Quân cười nói, “Không cần hành lễ với tôi đâu, tôi không thuộc hệ thống quan đội, chỉ là một công dân bình thường thôi.”
Diệp Quân đã gặp sĩ quan phụ tá Norman vài lần, anh là trợ thủ đắc lực của Rafael. Lúc trước Diệp Quân đột nhiên tiến vào kỳ thành niên trước tổng tuyển cử, Rafael sốt ruột chạy về Thủ Đô tinh nên tất cả công việc của Tuyết Ải tinh đều giao hết cho Norman. Anh là một người vô cùng trung thành, còn là quân nhân có năng lực rất mạnh, Diệp Quân vô cùng kính trọng anh.
Norman gật gật đầu, Diệp Quân đưa cho anh chén nước, “Uống miếng nước đi.”
Norman nhận lấy chén nước rồi uống một ngụm, sau đó trả cái chén lại cho Diệp Quân, “Cảm ơn, tôi còn việc phải làm, tạm biệt.”
Diệp Quân phất phất tay với anh, “Tạm biệt.”
Đi lên lầu hai, Rafael gọi Diệp Quân vào thư phòng.
“Sao hôm nay lại vui vẻ như vậy?” hắn vừa mới đi qua đã bị Rafael bắt được rồi ôm vào trong ngực, y cảm thấy hôm nay tâm tình Diệp Quân đặc biệt tốt.
“À, tất cả chương trình của em đều đạt hết”, Diệp Quân không che hết ý cười trên mặt, thanh âm mang theo kiêu ngạo, “Với cả thầy Reed còn viết cho em một phong thư đề cử nữa đấy.”
Tất nhiên Rafael cũng rất cao hứng, y hôn lên mặt Diệp Quân một cái, “Omega của anh lúc nào cũng giỏi nhất.”
Diệp Quân nhìn thấy trên mặt bàn có một chồng lớn các lá thư, bèn nghi hoặc hỏi y, “Anh đang làm gì thế?”
“Viết thiệp mời”, Rafael chôn mũi vào trong cổ Omega, thật sâu hít vào một hơi hương vị ngọt ngào.
“Nhiều như vậy á?”
“Ừm”
“Vậy chúng ta có quay về Tuyết Ải tinh cử hành nghi thức không?”
“Không, tổ chức ở Thủ Đô Tinh luôn.”
Diệp Quân nghĩ thầm, chẳng trách cần viết nhiều thiệp mời như vậy, đồng nghiệp của Rafael và ông nội y chắc chắn rất nhiều.
“Anh muốn nói cho mọi người, em là của anh”, Rafael dán vào lỗ tai hắn thấp giọng nói, thanh âm y vô cùng quyết đoán.
Lỗ tai Diệp Quân lặng lẽ đỏ lên.
Công tác chuẩn bị đám cưới đều do Rafael làm, Diệp Quân không thể xen tay vào được dù chỉ một chút. Thậm chí Rafael còn đưa lão quản gia Simon từ Tuyết Ải tinh đến còn lão Rafael tướng quân cũng trở về từ biệt thự nông thôn
Cả phủ tướng quân tràn ngập hơi thở vui mừng, nhất là lão Rafael ngày nào cũng cười toe toét, lúc nào cũng liên tục gửi tin nhắn quấy rối lão đồng sự, “Tôn Tử ta sắp cử hành nghi thức bầu bạn rồi, ông nhận được thiệp mời chưa?”
Đối phương miễn cưỡng trả lời, “Đã nhận được từ lâu rồi, đây là lần thứ ba ngươi xác nhận với ta đấy.”
“Ha ha, đừng nhầm thời gian a”, lão Rafael lại khoe một phen công tác chuẩn bị nghi thức bạn lữ của Tôn Tử lão, vừa tắt máy truyền tin đi, vừa quấy rối lão già kế tiếp.
Đối phương nghiến răng nghiến lợi nhìn máy truyền tin, gọi tiểu Tôn Tử của mình đến, “Tôn tử khối băng của lão già nhà Rafael kia vậy mà đã tìm được Omega rồi, ngươi mau nhanh lên cho ta, phải chắc chắn tìm được một người ngay trong năm nay, giết chết uy phong của lão gia hỏa đó cho ta.”
Tôn Tử bị giận chó đánh mèo….
Ông nội, cháu còn hai năm nữa mới trưởng thành mà.
***
Cuối cùng đã đến ngày cử hành nghi thức bầu bạn. Lúc chạng vạng tối, Diệp Quân tắm rửa sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái từ trong ra ngoài rồi mặc vào bộ lễ phục màu trắng kia, khẩn trương ngồi trong phòng chờ Alpha của hắn.”
Rafael đẩy cửa bước đến, cúi đầu nhìn chăm chú Omega, Diệp Quân cũng ngẩng đầu nhìn y.
Y mặc một thân lễ phục màu đen thẳng thớm đứng nghiêm trang , giúp cho dáng người cao lớn của y càng thêm uy vũ. Mái tóc rám nắng được xử lý cẩn thận tỉ mỉ, nổi bật đường nét sắc bén và cơ thể cường tráng của y.
Y chỉ trầm mặc đứng ở cửa, ánh mắt thâm trầm nhìn chăm chú vào mình, trên người y nồng nặc hơi thở Alpha khiến người khác ngạt thở.
Diệp Quân cúi đầu trong ánh mắt không chút che giấu của đối phương, nắm chặt hai tay đặt trên đầu gối. Ánh mắt Rafael khiến hắn có chút thẹn thùng và căng thẳng. Rafael yên lặng chăm chú nhìn hắn một lúc sau đó đi đến trước mặt hắn rồi vươn tay ra.
Diệp Quân đem tay mình bỏ vào trong tay y.
Rafael kéo Omega lên, cảm giác được bất an và khẩn trương của hắn bèn thấp giọng nói, “Đừng sợ, có anh ở đây rồi.”
Diệp Quân gật gật đầu, hít một hơi thật sâu sau đó nắm chặt lấy tay Rafael, cùng nhau đi vào cabin Merse.